Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm
Hàn Liên có chút không tin được nhìn Hàn Diệp nói đúng hơn là khá bất ngờ.
Hàn Diệp nhìn gã đàn ông đang lăn lộn dưới đất lại nhìn Hàn Liên ngây ngốc ở bên cạnh hơi nhướng mày
"Sao hả, bị dọa tới ngốc rồi chứ gì?"
Hàn Liên bị câu nói của y đánh tỉnh, phủi phủi bụi đất không tồn tại trên người cứng miệng nói:" Ai sợ đến ngốc chứ?"
Hàn Diệp không trả lời cậu, đút tay vào túi đi phía trước:" Đi về."
Hàn Liên lẽo đẽo chạy theo sau, lúc đi còn không quên làm mặt quỷ với gã đàn ông nằm dưới đất.
Còn chưa ra khỏi rạp nữa thì Hàn Liên gặp được người quen.
Một cô gái đang đứng từ xa nhìn cậu thấy Hàn Liên nhìn lại thì mỉm cười khẽ gật đầu.
Hàn Liên nhớ người này chính là Hoa Hoa cô gái đi cùng với Diệp Tuyết mà cậu gặp lúc cùng cả lớp cắm trại trên núi.
Hàn Liên cũng không để ý kĩ Hoa Hoa làm gì xem như vô tình gặp lại thôi, vội vã chạy theo Hàn Diệp.
Hoa Hoa bên này nhìn theo bóng lưng Hàn Liên đi xa mới cất bước đi tới chổ gã đàn ông và người yêu gã.
Người đàn ông vốn nên lăn lộn dưới đất kêu gào hiện tại đang ngồi trên ghế, lấy ra một điếu thuốc định rít một hơi thì bị người kế bên ngăn lại.
"Đây là rạp phim đó!".
Người đàn ông khẽ 'xì' một tiếng khinh thường nhưng vẫn cất điếu thuốc vào:" Cô cũng quảng nhiều quá đó Ela."
Người phụ nữ gọi là Ela không trả lời chỉ nhìn Hoa Hoa đang đi tới lắc đầu:" Chắc không phải cậu ta."
Hoa Hoa không nói chỉ lấy điện thoại ra:" Vẫn chưa chắc có thể là che dấu dù sao người mắt đỏ vóc dáng nhỏ cũng không nhiều.
Trước tiên nhìn cậu ta thêm một thời gian xem sao."
Ela:" Đã rõ, Scial đi thôi!".
Người đàn ông gọi là Scial đứng dậy bất mãn:" Thằng nhóc thối đó đánh cũng độc thật, thế này thì còn làm ăn gì nữa!".
Hoa Hoa không thèm để ý bước ra khỏi rạ
**
Hàn Liên cùng Hàn Diệp ngồi xe một đường không ai nói chuyện với ai.
Hàn Liên vẫn mong nhớ không nguôi nữa gói bắp rang bị đổ kia, hận không thể đá thêm mấy phát vào người đàn ông đó.
Đang hầm hừ bất mãn thì một cây kẹo đưa đến trước mặt Hàn Liên, là vị socola mà cậu yêu thích.
Cậu nhìn Hàn Diệp:" Cho em sao?"
Vẻ mặt Hàn Diệp có chút không được tự nhiên, nhíu mày nói:" Đưa mày thì cứ cầm lấy hỏi hỏi cái gì?"
Hàn Liên ồ một tiếng cầm lấy cây kẹo:" Thì ra hồi nãy đi trước là mua cho em đó hả?"
Hàn Diệp:" Kẹo từ tháng trước để quên trong túi, mới nhớ ra."
Hàn Liên:"..." cmn không dám ăn bỏ thì tiếc nên mới cho chứ gì?
Cư dân mạng lại được một phen sục sôi.
Phim mới công chiếu một slot đầu tiên đã nhận về không ít phản hồi tích cực của các nhà bình phim.
Có người đăng bài viết rằng: [Tôi thường rất ít bình những bộ phim về trinh thám hành động, tâm lí tội phạm như thế này nhưng lần này tôi không thể không bình.
Lúc đầu tôi không có ý định xem phim này đâu nhưng vì lần này là của đạo diễn Trần Thành một đạo diễn tôi rất thích cho nên đã thử mua để xem và thật sự ngài ấy đã cho tôi một bất ngờ.
Phim rất lôi cuốn khoan nói về diễn xuất đỉnh cao của ảnh đế Ninh Trình và Đinh Mẫn Mẫn bước ngoặt của phim nằm ở vị trí của nhân vật Họa Lam cùng Lạc Lạc thật sự là cho dù phản diện tôi cũng không thể ghét được hai người này.
Ngoài ra phim còn nói về tình cảm anh em rất cảm động.
Nói chung bộ phim này rất đáng xem.]
Người bình luận về phim rất nhiều, nhất là khi poster cuối cùng đăng lên thu hút được rất nhiều người tò mò.
[Lúc đầu tôi cho rằng một bộ phim trinh thám mà phản diện đã được tiết lộ từ trước thì sẽ chẳng có gì hấp dẫn nữa cả nhưng tôi đã nhầm đi song song với cảnh nam chính truy tìm tung tích hung thủ chính là quá trình một con người dần dần lấy việc giết chóc làm thú vui lại có một con người vì tình cảm mà bất chấp luân thường đạo lí.]
[Ôi tôi tới đây với mục đích là điểm danh cho Idol nhưng không ngờ bộ phim lại hay đến vậy, tình cảm anh em quá mức cảm động rồi.]
[Ôi Lạc Lạc thật đáng thương bị người lợi dụng một đời đáng lẽ cậu ấy đã có một tương lại tươi sáng, nhưng cũng may đến cuối cùng người kia vẫn là nhớ đến cậu ấy, xem như là một đền bù xứng đáng đi...]
[Cảnh Họa Lam vác dao xuống nhà bếp tôi cứ tưởng sẽ một phát đâm luôn Họa Đăng chứ, làm tôi giật thót tim.]
[Hu hu sao tôi thích đôi mắt của Họa Lam quá vậy nè, mỗi khi đổi nhân cách khác nó cứ như sáng lên ấy.]
[Khúc truy đuổi cuối cùng nổi da gà thật sự.]
[Đinh tỷ xinh đẹp quá đi à!!]
[Trời ơi tôi vẫn chưa xem phim nghe mọi người bàn cũng tò mò quá đi mất.]
[Lầu trên muốn thì mau đặt vé xem đi, theo như tôi dự đoán phòng vé 3 ngày tới chắc chắn kín mít cho xem.]
Trần Thành nhìn những đánh giá trên mạng vô cùng hài lòng:" Đúng là thu thập ngoài ý muốn ha ha."
Biên kịch ngồi bên cạnh chậm rãi châm trà:" Doanh thu lần này chắc chắn sẽ cao."
Trần Thành:" Lần sau phải mời Hàn lão gia đi ăn một bữa mới được."
____________________________
༎ຶ‿༎ຶ Mấy nay tự nhiên mẹ vô ngủ chung bị gank không thức đêm được quạo thiệt sự.
(Lát nữa sẽ có chương thứ 2 nha coi đỡ trước đê).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...