Nếu như Hàn Liên nhớ không lầm thì nam tử đang đứng đây kiếm chuyện với cậu trong nguyên tác cũng là một nhân vật có đất diễn, là 1 trong những nam phụ thâm tình của Hàn Diệp_ Lâm Khanh
Hàn Liên cười lạnh, không hổ danh nhân vật chính vạn người mê, đi đâu cũng có người nâng như trứng hứng như hoa, luôn được sự trợ giúp của những người tài giỏi.
Trong truyện tác giả đã nói Hàn Diệp tài giỏi, năng động, thông minh, nổ lực như thế nào? Nhưng nhìn đi, sự thật đã chứng tỏ sự tài giỏi, thông minh của y là do các công quân của y rãi đường sẵn mới đúng.
Hàn Liên thu lại suy nghĩ vẩn vơ, Hàn Liên lặng lẽ nhìn Lâm Khanh một hồi, thấy gã ta rốt cuộc dừng nói, cậu mới mở miệng
"Nói xong chưa? Xong rồi thì tránh sang một bên."
Thấy đối phương còn muốn gây khó dễ, Hàn Liên lạnh lùng liếc Hàn Diệp một cái.
" Chó ngoan không cản đường."
Nghe cậu nói như Lâm Khanh lập tức nhào lên:" Mày nói cái gì? Nói lại lần nữa xem tao có dạy cho mày một bài học không."
Những người xung quanh cũng nhìn Hàn Liên bằng ánh mắt chán ghét.
Hàn Liên cũng không để ý cùng Mạc Thần đi ra ngoài.
Lâm Khanh còn muốn đuổi theo thì bị Hàn Diệp níu lại, nhỏ giọng nói:
"A Khanh...không cần vậy đâu...em không sao, tiểu Liên còn nhỏ còn chưa hiểu chuyện...với lại em cũng quen rồi...".
Giọng nói tràn ngập uất ức khiến Lâm Khanh vô cùng đau lòng.
Gã ta quay lại bắt gặp vành mắt hơi đỏ của Hàn Diệp, hảo cảm đối với Hàn Liên vốn âm nay lại càng giảm hơn.
Vội vàng an ủi y
"A Diệp, em yên tâm, người như nó sớm muộn anh cũng sẽ cho nó một bài học nhớ đời!".
Những người xung quanh cũng nhanh chóng phụ họa, vây quanh Hàn Diệp, ra sức lấy lòng y điều này khiến tâm trạng buồn bực vì Hàn Liên của y tốt hơn rất nhiều, y thoải mái hưởng thụ sự quan tâm của mọi người, nhưng bên ngoài vẫn giữ thái độ ủy khuất, bất an, khiến những người xung quanh càng xem y là vật nhỏ, mong manh yếu ớt bị chèn ép đến thảm thương.
Còn Hàn Liên lại là hắc liên hoa bề ngoài thì đẹp nhưng bên trong thì vô cùng thối.
Lúc Hàn Liên cũng mẠc Thần ra khỏi phòng thi thì cũng đã là buổi chiều, Hàn Liên đơn giản về phòng tắm rửa sửa soạn một hồi đã tới giờ hẹn cơm tối với Mạc Thần.
Cậu còn không quên hẹn với Aztecan.
Mạc Thần đưa Hàn Liên đến một nhà hàng pháp ở gần đó, đợi khi hai người vừa gọi món xong thì Aztecan cũng vừa vặn tới nơi.
"Chào cậu, Tiểu Liên, đây là?".
Aztecan bước đến vừa bắt tay Mạc Thần vừa hỏi
"Mạc Thần, tên của tôi!".
Mạc Thần trả lời.
"Aztecan" giới thiệu xong Aztecan cũng nhanh chóng ngồi xuống cạnh Hàn Liên, vui vẻ nói.
"Nghe nói các cậu thi xong rồi, làm được không?".
"Được nha, cũng không khó lắm!".
Hàn Liên trả lời, đôi con ngươi màu đỏ ánh lên tầng nước trong suốt xinh đẹp.
"Vậy tối nay cậu rãnh rồi chứ? Đi xem cửa hàng của chúng ta thế nào?"
Aztecan vui vẻ gợi ý.
Hàn Liên cũng vui vẻ đồng ý, còn Mạc Thần anh vốn đã ít nói, tuy không nói nhiều nhưng cũng đồng ý đi xem, còn kiêm luôn cả việc làm tài xế cho Hàn Liên cùng Aztecan.
Cửa hàng mà Atecan nhắc tới là cửa hàng mà Hàn Liên cùng Aztecan góp vốn cùng nhau đầu tư, ý tưởng là Hàn Liên đưa ra.
Là một cửa hàng thời trang tên là Roter- Augen- Teufel, lúc trước cậu và Aztecan đã đến một lần nhưng với vai trò là khách hàng, còn hiện tại thì vai trò của cậu là ông chủ.
Lúc ba người đến nơi trời đã tối, quản lí của cửa hàng là một người trung niên aztecan gọi là Bác Mộc nhìn qua vô cùng hiền hậu.
Aztecan đơn giản giới thiệu Hàn Liên với ông.
"A...chào cậu chủ!".
Bác Mộc hơi cuối đầu.
"Không gì đâu ạ, bác nói sơ tình hình cửa hàng cho cháu được không?"
Bác Mộc lập tức lấy sổ sách ra, ông nói
"Cửa hàng vẫn thu nhập vào nhưng không ổn định, tháng sau ít hơn so với tháng trước, hơn nữa bên cung cấp hàng hình như đổi ý muốn cung cấp mẫu mới cho cửa hàng khác." Bác Mộc xoa trán nói.
"Cháu hiểu rồi!".
Hàn Liên đi một vòng quanh cửa hàng, trang trí theo gam màu ấm nóng thích hợp với màu đông hơn hạ, hơn nữa những mẫu quần áo trong cửa hàng vài tháng trước còn rất hot, hiện tại đã bắt đầu ít người mua.
"Đối tác bên kia, Aztecan giúp tôi hủy giao dịch đi, nếu đối phương đã có ý đổi đối tác, chúng ta cũng lười tranh giành."
Về việc nhập mẫu mới Hàn Liên mỉm cười, việc này đối với cậu không khó.
Việc quan trọng hiên tại là cần giữ khách trở lại với cửa hàng.
"Aztecan tôi nghĩ cửa hàng cần sửa lại chút, màu chủ đạo nên dùng màu trắng, đèn điều chỉnh màu xanh và đỏ, bỏ cái đèn này đi, thay vào nó là một cái đèn chùm, ở đây là gương để thử đồ, tôi nghĩ là nên thêm ánh sáng ở đây,..."
Hàn Liên thay đổi vài chổ không thích hợp, cũng trao đôi với Bác Phúc một số điều rồi quay về khách sạn.
Lúc chạy ngang sang một cửa hàng thời trang, ánh mắt Hàn Liên hơi dừng lại Engel ohne Flugel.
Cửa hàng rất đông khách.
Hàn Liên nhếch lên khóe môi, nhắm mắt dưỡng thần.
________________________
92like lên chương nhá.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...