Xuyên Thư Cá Mặn Tu Tiên Siêu Vui Sướng


Chử Linh Hương nói một lát thì cảm thấy khó chịu: “Sư tỷ đến Linh Thảo Viên rồi, mỗi ngày chúng ta không thể cùng nhau luyện công, cùng nhau làm nhiệm vụ……”Ánh mắt Giang Ngư ngược lại sáng lên một chút.

Trải qua đợt phổ cập khoa học của tiểu sư muội nàng mới biết được, thì ra tu tiên cũng không nhẹ nhàng như vậy.

Tỷ như đệ tử Thái Thanh Tiên Tông, họ không phải vùi đầu vào động phủ tự mình tu luyện như nàng nghĩ.

Bất luận là đệ tử nội môn hay là đệ tử ngoại môn, mỗi ngày đều phải đi nghe các trưởng lão giảng bài, ngày ngày luyện tập công pháp.

Lại tỷ như nguyên thân, nghe nói nàng tu luyện cực kỳ khắc khổ, mỗi ngày mặt trời mọc đều dậy phải luyện kiếm vạn lần.

Không chỉ như vậy, mỗi ba tháng đều có khảo hạch học tập cho các đệ tử.


Mỗi năm đều có cuộc thi tỷ thí trong ngoài môn gọi là tỷ thí tông môn, mỗi ba năm còn có cuộc tỷ thí từ mấy đại tông môn hợp lại rồi đánh giá, gọi là Tiên Môn Tranh Tài.

Trừ cái này ra, các đệ tử còn cần định kỳ nhận nhiệm vụ của tông môn, tích lũy kinh nghiệm thực chiến.

……Giang Ngư: Rắc rối ghê, mệt mỏi ghê.

Mà hiện tại, nàng bị trục xuất đến Linh Thảo Viên.

Nghiêm khắc mà nói, nàng đã bị trục xuất khỏi môn, không còn được xem là đệ tử chính thức của Thái Thanh Tiên Tông, cho nên mấy điều vừa kể trên đều không quan hệ với nàng.

Giang Ngư thở dài nhẹ nhõm một hơi, đời trước, tạm thời gọi là đời trước đi, tăng ca cho mệt lả rồi đột ngột chết ngang, nàng đã hoàn toàn không muốn nỗ lực nữa.

Linh Thảo Viên đúng không, rất tốt.


Đối diện với ánh mắt thương cảm của Chử Linh Hương, Giang Ngư vỗ vỗ tay nàng ấy, tỏ vẻ nghiêm túc: “Không sao cả, sư tỷ thật sự không thấy khổ sở chút nào hết.

”Chử Linh Hương cảm thấy nhất định là Giang Ngư đang miễn cưỡng cười vui, nàng ấy càng khổ sở hơn.

Thấy nàng ấy lại muốn khóc, Giang Ngư vội vàng nói sang chuyện khác: “Ngày mai ta phải đến Linh Thảo Viên, Linh Hương, cái gì ta cũng không biết, bằng không muội nói cho ta nghe khi đến Linh Thảo Viên thì phải làm cái gì đi, ta thật sự muốn biết.

”Chử Linh Hương ngẩn ngơ, nước mắt còn muốn rơi mà rơi không xong treo trên lông mi, hít hà mũi: “Linh Thảo Viên làm việc gì? Đương nhiên là trồng linh thảo rồi.

”Trồng linh thảo?Hai mắt Giang Ngư sáng rực lên.

Nếu như phỏng vấn thử đồng nghiệp đời trước của Giang Ngư, hỏi có ấn tượng gì với Giang Ngư, hơn phân nửa bọn họ sẽ nói:"Giang Ngư sao? Chính là một người mê tiền, thích nhất là tiền, vì tiền trong công việc cũng có thể liều chết.

"Nhưng bọn họ không biết, Giang Ngư không phải yêu tiền, mà nàng chỉ muốn ở thành một một thân một mình này có một chỗ dung thân mà thôi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui