Xuyên Thư Bốn Nhãi Con Phản Diện Nhào Vào Lòng Tôi Làm Nũng


Thời gian trôi qua từng giây từng phút.


Kim giờ chỉ đến bảy giờ, đã đúng một tiếng.


Vú Trương đang lo sốt vó: "Thiếu phu nhân, giờ này đang là giờ cao điểm, Tam thiếu gia và Tứ thiếu gia có lẽ đang bị mắc kẹt trên đường.

"

Giang Cẩn vừa định lên tiếng thì điện thoại trong túi rung lên.


Cô lấy điện thoại ra và nhìn vào ID người gọi, trên đó hiển thị, "Con hoang 3".


Cô hoàn toàn bị sốc.


Gọi con trai mình là con hoang, trong đầu của nguyên chủ này nghĩ cái quái gì vậy?

Cô hít một hơi thật sâu và bắt máy.


Cô vừa nhấn nút kết nối, đầu bên kia đã truyền đến tiếng ồn ào, giọng một người đàn ông thô lỗ nói: "Cô là mẹ của Lệ Tây Kham phải không?"

Giang Cẩn lạnh lùng nói: "Không phải.


"

Không biết thằng nhãi này lại giở trò gì đây.


"Trong điện thoại ghi chú cô là mẹ, cô chắc chắn là mẹ của nó!"

Giọng nói của người đàn ông rất thô lỗ, truyền đến màng nhĩ Giang Cẩn qua điện thoại, khiến cô sững sờ trong giây lát.


Mẹ ruột lưu tên con trai trong điện thoại là con hoang, còn con trai lại lưu tên người mẹ thường xuyên ngược đãi mình là mẹ.


Mặc dù người con thứ ba và thứ tư này luôn chống đối với nguyên chủ, nhưng trên thực tế chúng cũng khao khát tình mẫu tử.


Dường như người mẹ dù có ngược đãi con cái đến mức nào thì mẹ vẫn luôn là nơi trú ẩn an toàn cho con.


Giang Cẩn chợt thấy yếu lòng.


Cô chậm rãi nói: "Tôi là mẹ của Tiểu Tây, sao anh lại cầm điện thoại của nó? Nó đâu rồi?"

"Hai đứa con trai của cô đánh nhau với người khác, đã đập nát hết toàn bộ máy tính của quán Net Long Phi rồi, cô là mẹ của chúng thì mau đến đền tiền rồi đưa chúng về đi!"


Lời vừa nói xong thì điện thoại đã cúp máy.


Giang Cẩn nheo mắt lại.


Lệ Tây Kham gia nhập băng nhóm xã hội đen từ năm 12 tuổi, chỉ có cậu bé mới có thể gây ra những chuyện đánh nhau với người khác.


Cô phải nhanh chóng dập tắt thú vui chiến đấu của cậu bé này ngay từ trong nôi.


Giang Cẩn lái xe thẳng đến quán Net Long Phi.


Đây là một quán Net gần trường tư thục quý tộc.

Hầu hết những người đến đây chơi game đều là học sinh tiểu học, có một số đứa ở tuổi mẫu giáo đứng vây quanh phía sau máy tính để xem, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng hô hào, vô cùng náo nhiệt.


Cô vừa bước vào, một người đàn ông vạm vỡ đã đi đến: "Cô là mẹ của Lệ Tây Kham à?"

Giang Cẩn gật đầu: "Là tôi, chúng đâu rồi?"

Người đàn ông vạm vỡ vừa đi vừa nói: "Hai đứa con trai của cô ghê gớm thật đấy, mới năm tuổi mà đã hạ được rất nhiều người trong số chúng tôi, sức chiến đấu của chúng quá mạnh, nên tôi đành phải nhốt chúng nó lại, để tôi đưa cô đến gặp chúng.

"

Giang Cẩn: "! "

Hai đứa nhóc này sẽ là những nhân vật phản diện mạnh mẽ nhất trong tương lai, nếu sức chiến đấu không mạnh mẽ thì sao xứng với nhân vật phản diện số một chứ?

Lần này nên để hai đứa nhóc này phải chịu khổ một chút.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận