Xuyên Thư Bốn Nhãi Con Phản Diện Nhào Vào Lòng Tôi Làm Nũng


Cổ phiếu của tập đoàn Lệ Thị! trái tim Giang Cẩn đang rỉ máu.


Sau khi nguyên chủ sinh cho nhà họ Lệ bốn đứa con trai, ông cụ Lệ đã hào phóng chuyển nhượng mười phần trăm cổ phần cho cô ta.


Mặc dù hiện tại tập đoàn Lệ Thị đang xuống dốc, nhưng giá trị thị trường của những cổ phiếu này cũng lên tới hàng chục triệu.


Trong thời gian này, nguyên chủ đang lên kế hoạch ly hôn, định ôm của chạy lấy người, vì để nhanh chóng được bán ra nên cô ta đã kêu bán với giá hai mươi triệu.


Chỉ cần sang tay là giá sẽ tăng lên một chút.

Nếu muốn mua lại mười phần trăm cổ phần đó thì hai mươi triệu hoàn toàn là không đủ!

Chờ ba tháng sau khi Lệ Vân Đình tỉnh lại, Lệ Thị được trở mình vực dậy, giá cổ phiếu tăng vọt, mười phần trăm là một khối tài sản khổng lồ không thể ước tính được!

Giang Cẩn thật sự không nhịn được, tự vả một bạt tai vào mặt mình.


Cái đầu óc này chứa toàn là phân sao? Sao có thể làm được chuyện khó tin đến như vậy?

Tiền không phải là vấn đề lớn, điều quan trọng nhất là nếu bị ông cụ Lệ biết được cô lén bán cổ phần của tập đoàn, rất có thể sẽ giết cô mất!

Giang Cẩn rụt cổ, nhanh chóng kiểm tra tài khoản của mình.


Năm mươi triệu được ông cụ Lệ cho trước đó đã được phung phí đến chỉ còn lại chưa đầy một triệu.



Sau khi bán thành công cổ phiếu ngày hôm nay, cô đã có được hai mươi triệu! nhưng cô sợ là mình không còn mạng để tiêu xài!

Cô nhớ rất rõ, cuối cùng nguyên chủ đã bị chính tay chồng và bốn đứa con trai đưa vào tù!

"Nước! "

Đột nhiên, một giọng nói yếu ớt vang lên bên tai cô.


Giang Cẩn quay đầu nhìn về phía chiếc giường, thì thấy môi Lệ Vân Đình dường như đang cử động.


Cô giật mình.


Không phải là người đàn ông này tỉnh dậy sớm hơn chứ!

Nếu anh tỉnh dậy vào lúc này, cô sẽ chết chắc!

Cô phóng nhanh tới, nín thở nhỏ giọng hỏi: "Anh vừa nói gì?"

Ngoài tiếng thở nhẹ của người đàn ông thì không có âm thanh nào nữa.


"Làm mình sợ chết đi được! "

Giang Cẩn thở ra một hơi thật dài.



Hơi thở cô chưa hoàn toàn thở ra hết thì giọng nói đó lại vang lên.


"Nước! "

Giọng nói khàn khàn rõ ràng truyền đến tai cô, dây thần kinh của Giang Cẩn trở nên căng thẳng, cô lại nhìn chằm chằm người đang nằm trên giường.


Làm ơn, làm ơn đừng tỉnh dậy, nếu không, với kịch bản hỗn loạn hiện giờ, cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch tội được!

Cô nhanh chóng rót một ly nước ấm, ngồi ở cạnh giường cẩn thận đút cho Lệ Vân Đình uống.


Nhưng người đàn ông mím chặt môi, nước còn chưa kịp vào miệng đã chảy xuống khóe môi xinh đẹp của anh, làm ướt cả gối.


"Tự đòi uống nước, đút cho anh uống thì lại không chịu uống, thật là phiền phức.

"

Giang Cẩn nhỏ giọng oán trách, muốn mặc kệ anh.


Nhưng!

Cô thực sự không đành lòng nhìn một người đàn ông đẹp trai và đáng thương nằm trên giường, ngay cả một ngụm nước cũng không uống được.


Dù sao thì họ cũng là vợ chồng, con cũng đã có bốn đứa, dùng miệng để đút nước chắc không có vấn đề gì chứ!

Giang Cẩn uống một ngụm nước, sau đó nghiêng người về phía trước chồm lên người người đàn ông.


Hai tay cô cố định đầu người đàn ông, đôi môi đỏ tươi từ từ tiến gần đôi môi tái nhợt và khô khốc của người đàn ông.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận