Mặt trời vừa mọc trên sườn núi ở phía đông.
Trên thành lâu của Khương thành ở phía xa, lá cờ "Chiêu" đã bị gió và mưa cuốn trôi đang bay phấp phới trong gió lạnh.
Lâm Sơ giữ ba đồng tiền trong túi quần áo rách nát của mình, nhìn cửa hàng thịt lợn đối diện phiền muộn một lúc lâu.
Nàng muốn ăn thịt!Có lẽ vì thời tiết giá lạnh mà mặt nàng tái nhợt, nhưng vẫn không che giấu được dung mạo diễm lệ của nàng.
Dù đã lui về một góc đường, nhưng nàng vẫn thu hút được ánh mắt từ đầu đường cuối ngõ đảo tới.
Lâm Sơ khẽ thở dài.
Bất quá nàng chỉ mới đọc một quyển sách, khi đọc đến một đoạn nói về vợ trước là vật hi sinh của nhân vật phản diện, đã phàn nàn về nữ nhân kia một chút, quả thật trên trời dưới đất ngu không ai bằng, không nghĩ tới trước mắt mình tối sầm lại, khi tỉnh dậy, nàng lại trở thành vợ trước pháo hôi của nhân vật phản diện trong sách kia!Lâm Sơ quả thật tức giận muốn hộc máu.
Vợ trước pháo hôi tên là Đàm Vân, không biết họ gì, trong sách chỉ miêu tả từ nhỏ nàng bị bán vào nhà giàu có làm nha hoàn, chỉ là nhà chủ nhân phạm lỗi, cả nhà bị tịch biên, nữ quyến đều bị lưu đày.
Khi tới biên cảnh, nghe nói muốn thưởng các nàng cho những binh lính có công lao.
Lập tức, mấy trăm nữ quyến đều dùng đến cái chết để đe dọa, chẳng qua không ai để ý tới, bọn nàng cũng tự mình ổn định, có lẽ bọn nàng nhìn thấy nơi này hỗn loạn, đều cam chịu số phận.
Những người tâm tư linh hoạt hơn một tí, liền để mắt quyến rũ với những binh lính có gia cảnh tốt, thậm chí một số người có diện mạo còn vào trong lều của phó tướng.
Vợ trước pháo hôi trời sinh đã có dung mạo xinh đẹp, có thể nói là tiểu mỹ nhân hiếm có ở đây, tự nhiên đã sớm có rất nhiều người đem lòng yêu thích nàng, cũng tặng không ít thứ tốt.
Vợ trước pháo hôi khi còn là nha hoàn đồ tốt gì mà chưa từng thấy qua, tự nhiên sẽ không bị những món lợi nhỏ như vậy che mắt, đồ vật này nọ thu vào đều không lầm, nhưng thái độ cũng vẫn luôn õm ờ.
Những nữ nhân phải vào lều của phó tướng khi nhìn thấy vậy không tránh khỏi thốt ra những lời cay đắng, vợ trước pháo hôi lại là người có tâm cao ngất, thấy được bản thân mình sau này thế nào cũng phải đè đầu các nàng ta, liền đem chủ ý đánh lên người chủ tướng Khương thành.
Chủ tướng đương nhiên sẽ không từ chối một mỹ nhân lao vào vòng tay mình, chỉ là một nữ tử bị lưu đày, thân mang tội tịch, thế nhưng cũng vọng tưởng đòi hỏi địa vị!Chủ tướng nhìn ra tâm tư của vợ trước pháo hôi không đơn giản, nghĩ muốn vui đùa với nàng.
Không ngờ chuyện này lại bị sủng thiếp của chủ tướng biết được, sủng thiếp thấy dung mạo xinh đẹp của vợ trước pháo hôi, lo lắng nếu chủ tướng thật sự chấp nhận nàng, sợ bản thân sẽ bị thất sủng, trong lòng vừa ghen vừa hận, âm thầm ngáng chân vợ trước pháo hôi không ít, lại sai người tung ra lời đồn đãi hủy hoại vợ trước pháo hội, nói nàng có hơn mười mấy nhân tình.
Lời đồn vừa lan ra, tất cả những phó tướng binh lính trước đó muốn lấy lòng vợ trước pháo hội, đều không mặn nồng với nàng nữa.
Nhóm nữ quyến lưu đày cũng xem thường nàng, sau lưng dùng đủ lời nói bẩn thỉu để nói xấu nàng, nhóm binh lính cũng thường xuyên uống rượu lấy những lời lẽ thô tục nói về nàng.
Vợ trước pháo hội vô cùng tức giận, vì tranh giành một hơi thở này tự đến lều của chủ tướng để tiến cử, sủng thiếp vẫn luôn đề phòng nàng, chân trước nàng với tới, chân sau sủng thiếp liền đuổi đến, một khóc hai nháo ba thắt cổ.
Chủ tướng cũng không cần vì một nữ nhân chưa ăn được đến miệng mà giận dỗi với sủng thiếp của mình, vì vậy dưới sự khuyến khích của sủng thiếp, đem vợ trước pháo hôi thưởng cho Yến Minh Qua nổi danh thô bạo trong quân.
Yến Minh Qua vốn là thế tử Hầu phủ, Hầu phủ bị kẻ thù lật đổ, không còn phong quang như ngày xưa, hắn bị xung vào trong quân.
Nhưng chủ tướng Khương thành này là cùng một đảng với kẻ thù, cho dù hắn lập được công lớn đến đâu cung bị chủ tướng cướp lấy, cho tới bây giờ chỉ được thăng tới bách hộ.
Vợ trước pháo hôi không biết bách hộ là quan lớn cỡ nào, nhưng nàng cho rằng dù gì cũng là quan gia, nhất định phải có một ít điền sản, ruộng vườn, cửa hàng, cũng sẽ có một chút, nếu nàng thật đi theo chủ tướng, còn phải bị sủng thiếp của chủ tướng khó dễ, không bằng đi làm một bách hộ phu nhân.
Chờ đến khi vợ trước pháo hội đội khăn voan bái đường, mới phát hiện trong nhà chỉ có bốn bức tường, một gian phòng bằng đất phải tu sửa mới miễn cưỡng che chắn mưa gió.
Nàng làm sao mà đi làm phu nhân của quan, thậm chí gia cảnh còn kém hơn những kẻ chân lấm tay bùn kia, vợ trước pháo hội nhất thời khóc trời trách đất phải hối hôn.
Nhưng đều đã bái đường, làm sao đến lượt nàng nói không muốn.
Vợ trước pháo hôi cũng chỉ biết trách trời trách đất, mắt thấy mọi việc đã định, rõ ràng khóc lóc om sòm nói mình đã là người của tướng quân rồi.
Chuyện này liền nháo đến lớn lên, nhưng phần lớn đều biết nên nói nàng muốn làm thiếp của tướng quân nên mới điên rồi, chính là cũng không tránh khỏi trong lúc rảnh rỗi liền thêm mắm dặm muối, dù sao với tư sắc dáng người của nàng, rước đó lại muốn nghĩ mọi cách tiếp cận tướng quân, thật đúng là khiến người ta không biết chính xác nàng và tướng quân là quan hệ gì.
Ban thưởng một nữ nhân như vậy cho hắn làm thê, Yến Minh Qua chỉ coi chủ tướng Khương thành là đang nhục nhã mình, nhắm mắt làm ngơ trước mọi hành động của vợ trước pháo hôi.
Vợ trước pháo hôi biết nửa đời sau của mình không còn hy vọng gì có thể được vinh hoa phú quý, trong lúc khóc lóc om sòm đã bị ngã đập vào ót, đổ máu và hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
Ngay khi bọn man di công thành, mọi người đều đã hoảng loạn.
Yến Minh Qua đeo bội đao đến quân doanh, không thèm để ý đến vợ trước pháo hôi.
Sau đó, vợ trước pháo hôi cứ như vậy mà chết.
Hiện tại, Lâm Sơ đã xuyên vào vợ trước pháo hôi chưa sống hết một tập đã lĩnh cơm hộp, Lâm Sơ vô cùng lo lắng cho số phận tương lai của mình.
Nhưng trong sách vợ trước pháo hôi đã chết rồi, bây giờ nàng lại còn sống khỏe mạnh, có phải là thời không cuộc sống này của mình khác với trong sách gốc không?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...