Editer: cameliia
Ánh đèn tối tăm, âm thanh ồn ào, ở một góc của ghế lô có hai thân ảnh đang dây dưa bên nhau.
Tiết Giai Duyệt mơ mơ hồ hồ cảm giác được có người bưng cái ly đến bên miệng cho cô uống thứ gì đó, bên tai tràn ngập cái loại âm nhạc như quỷ sói gào khóc, làm cho đầu cô đau như muốn vỡ ra.
Bên cạnh có người đưa tay ôm lấy Tiết Giai Duyệt hướng về đầu vai người nọ, tay còn lại bưng ly rượu đỏ đưa đến bên miệng cô.
Tô Tử Kiều thanh âm ôn nhu đến chảy nước: Duyệt Duyệt, em đem ly rượu này uống vào, tôi sẽ làm em vui sướng đến bay lên trời...
Lâm vào tình huống quỷ dị, Tiết Giai Nhu mơ hồ mà nhìn người trước mắt, ở đây là ghế lô của KTV? Trước mắt người đàn ông này là ai? Còn cái ly nước kia không biết là cái quỷ gì? Uống xong có thể làm người bay lên trời????!
Trong đầu Tiết Giai Duyệt lập tức reo lên hồi chuông cảnh báo, lấy hết sức lực còn sót lại đẩy cái tay của tên trước mặt ra, theo bản năng mà tát vào mặt đối phương một cái, phát ra tiếng ' BANG ', đối mặt với Tô Tử Kiều, cô tự nhiên sinh ra cảm giác chán ghét, gầm nhẹ: Cút ngay!
Trong tay ly rượu của Tô Tử Kiều bị đẩy ra, rượu đổ ngay trên người hắn, làm bộ quần áo mới mua lưu lại vết bẩn màu đỏ của rượu, bên má trái của Tô Tử Kiều nhận một cái tát, lực đánh không nhẹ, làm mặt hắn vừa nóng vừa rát đau.
Ở trước mặt Tiết Giai Duyệt, Tô Tử Kiều vẫn luôn đem tính tình của bản thân che dấu rất khá, nhưng giờ phút này đây bị Tiết Giai Duyệt cho một cái tát, tính tình không được tốt lắm của Tô Tử Kiều lập tức bay mất mà hiện lên một tia tức giận.
Nhưng ngay sau đó hắn lại nghĩ đến mục đích chính mình tiếp cận Tiết Giai Duyệt, cùng với yêu cầu hoàn thành nhiệm vụ, hắn liền phải đem lửa giận trong lòng đè xuống, tiếp tục làm bộ dáng ôn hòa với Tiết Giai Duyệt.
Duyệt Duyệt, em làm sao vậy? Chúng ta không phải vừa chơi rất vui sao? Em không phải nói em rốt cuộc không chịu nổi cái tính lãnh đạm của chồng mình nên muốn chúng ta uống xong liền đi khách sạn sao?
Phòng bao? Tiết Giai Duyệt nghe xong liền hiểu ý tứ, mày đẹp nhăn lại tức khắc, trong lòng thầm mắng: Bao phòng em họ ông, cô độc thân hai mươi hai năm đến bạn trai còn không có, tên đàn ông này không biết từ đâu ra tới nói năng dâm loạn, còn muốn chiếm tiện nghi của cô, bà đây liền muốn đánh chết hắn!
Vì bảo vệ tôn nghiêm của chính mình, Tiết Giai Duyệt liền đem túi xách đặt trong tầm tay nện vào đầu của Tô Tử Kiều, tiếp đó lại một chân đá vào chỗ yếu đuối của hắn.
Nhân cơ hội này, Tiết Giai Duyệt liền cầm túi xách chạy ra khỏi ghế lô.
Bên ngoài ghế lô trái phải lối đi thông với hành lang, ánh đèn có chút tối tăm, thỉnh thoảng trong phòng truyền ra thanh âm như tiếng quỷ sói gào.
Tiết Giai Duyệt không biết nên đi hướng nào, lại sợ Tô Tử Kiều đuổi theo tới, hoang mang rối loạn chọn bừa hướng bên trái mà chạy.
Vừa lúc chỗ rẽ chính là toilet, có hai cô gái đang cười cười nháo nháo đi vào, còn có một cô gái trang điểm kinh diễm dẫm lên giày cao gót đi ra.
Nghĩ đến Tô Tử Kiều có thể tìm đến đây cũng sẽ không dám tiến vào WC nữ, Tiết Giai Duyệt liền chạy vào toilet, tìm một gian phòng trống đẩy cửa bước vào rồi xoay người đóng cửa lại.
Tiết Giai Duyệt đậy nắp bồn cầu rồi ngồi lên, giơ tay lau mồ hôi trên trán, mới chậm rãi bình tĩnh tự hỏi tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Cô nhớ rõ chính mình là đang lúc tan tầm trở về nhà, thời điểm đi qua đường có chiếc xe mất khống chế đột nhiên xông tới đụng phải cô, đầu cô bị đập liền ngã xuống đất.....!Chỉ là như thế nào lại chạy đến KTV này, còn cùng một tên đàn ông như vậy ở bên nhau?
Thời điểm đang suy nghĩ chuyện gì xảy ra, trong đầu cô xuất hiện nhiều ký ức không thuộc về chính mình, mà những ký ức có trong trí nhớ đó cùng với quyển bá tổng < cao lãnh tổng tài sủng thê đến nghiện > đêm qua cô thức khuya để xem giống nhau như đúc.
Tiết Giai Duyệt mộng bức thật dài đem sự việc sắp xếp lại gọn gàng, cô bị xe đâm chết, sau đó linh hồn xuyên thư, xuyên vào < cao lãnh tổng tài sủng thê đến nghiện >.
Bất quá cô vận khí không tốt, xuyên qua không xuyên thành nữ chính được sủng ái Hàn Mộng Tuyết, mà lại xuyên thành nữ phụ độc ác cùng cô trùng tên trùng họ, làm vợ trước của nam chủ cực phẩm Hứa Ngạn Văn – Tiết Giai Duyệt.
Nguyên văn thời điểm nữ phụ Tiết Giai Duyệt sáu tuổi ngoài ý muốn mồ côi cha mẹ, bởi vì được Hứa lão gia quý mến nên đem về Hứa gia sinh sống.
Tiết Giai Duyệt và cháu trai trưởng của Hứa gia – Hứa Ngạn Văn cùng nhau lớn lên, kêu Hứa Ngạn Văn một tiếng ' ca ca '.
Hứa lão gia vẫn luôn nhớ rõ năm đó cùng Tiết Giai Duyệt ước định, tại thời điểm Tiết Giai Duyệt tốt nghiệp đại học, Hứa Ngạn Văn phải cưới Tiết Giai Duyệt làm vợ.
Yêu cầu này hiển nhiên bị Hứa Ngạn Văn phản đối, trong lòng Hứa Ngạn Văn vẫn luôn xem Tiết Giai Duyệt là em gái mà đối đãi, đối với nguyên chủ cũng chỉ có tình thân mà không có tình yêu, vì thế đương nhiên không muốn cưới.
Nhưng mà, Tiết Giai Duyệt lại thích Hứa Ngạn Văn, nguyên chủ đối với việc Hứa Ngạn Văn phản đối ngoài mặt làm bộ đồng ý với ý kiến của nam chủ, sau lưng lại ứng kế hạ dược.
Tiếp đó ngụy trang cùng Hứa Ngạn Văn đã xảy ra quan hệ, còn cố tình làm cho Hứa lão gia bắt gặp được.
Kể từ đó Hứa Ngạn Văn chỉ có thể đồng ý cùng Tiết Giai Duyệt kết hôn.
Vì Hứa Ngạn Văn luôn xem Tiết Giai Duyệt là em gái nên sau khi kết hôn vẫn luôn phân phòng để ngủ.
Tiết Giai Duyệt suy nghĩ rất nhiều biện pháp để câu dẫn Hứa Ngạn Văn đều không thành công, trong lòng rất bực tức.
Vào một lần sau khi câu dẫn Hứa Ngạn Văn thất bại, Tiết Ngạn Duyệt tức giận cùng với bạn thân Trương Nhân Diễm kể lể: Hứa Ngạn Văn chính là tên tính tình lãnh đạm, nam nhân không cứng được.
Trương Nhân Diễm buồn cười, đảo tròng mắt, nửa nói giỡn, nửa nghiêm túc mà nói với Tiết Giai Duyệt: Kia nếu không, tớ giới thiệu cho cậu một cực phẩm nam nhân, vừa thô, lại vừa lớn, cậu có muốn thử một lần không?.
Tiết Giai Duyệt vừa uống xong rượu, trong lòng lại đang bực bội, liền đáp ứng Trương Nhân Diễm: Được, thử liền thử, ai sợ ai a! .
Vì thế Trương Nhân Diễm liền giới thiệu cho nguyên chủ tên Tô Tử Kiều này, cũng liền xảy ra sự việc Tiết Giai Duyệt cùng Tô Tử Kiều cùng ôm nhau uống rượu, còn nói muốn đi thuê phòng bao.
Đương nhiên ở trong truyện, Tiết Giai Duyệt xác thực cùng Tô Tử Kiều đi phòng bao, còn để lại nhiều chứng cứ khó coi, bởi vậy dẫn đến liên tiếp những chuyện nghiêm trọng xảy ra.
Giờ phút này sau khi xuyên qua Tiết Giai Duyệt ngồi trên nắp bồn cầu, lấy tay vịn trán, ảo não không thôi.
Cô như thế nào xuyên thư?? Còn không biết sao lại xui xẻo xuyên thành vai ác, lại là vợ trước của nam chủ? Nếu cô xuyên thành nữ chủ được sủng ái thì tốt rồi!!!
Tưởng tượng đến nguyên chủ đi ngoại tình còn bị mọi người thấy được sau đó còn không ngừng tìm đường chết, cuối cùng đem chính mình vào bệnh viện tâm thần, Tiết Giai Duyệt liền nhịn không được mà rung, cô thật sự không muốn bị đem đến bệnh viện tâm thần đâu!!!
Cũng may vừa rồi xuyên vào thời điểm trước khi xảy ra sự việc kia.
Vì bảo hộ chính mình, hung hăng mà đem Tô Tử Kiều đánh một trận, phòng bao tự nhiên là không có, mặt sau cũng không tồn tại việc ngoại tình.
Tiết Giai Duyệt nghĩ trong lòng: Đã không xảy ra sự kiện vượt quá giới hạn kia, sự tình về sau sẽ không có gì nghiêm trọng diễn ra??
Chỉ là không đợi cô buông nỗi lo xuống, di động trong túi xách vang lên, làm cho cô khiếp sợ không thôi.
Luống cuống tay chân mà đem điện thoại từ trong túi xách ra tới, Tiết Giai Duyệt nhìn lên tên hiển thị trên màn hình điện thoại, tức khắc trái tim lại lần nữa nhảy dựng.
Điện thoại của Hứa Ngạn Văn gọi tới.
Nhìn tên Hứa Ngạn Văn hiển thị trên màn hình, trong đầu Tiết Giai Duyệt hiện ra Hứa Ngạn Văn kia trương lãnh túc mặt, còn có hắn trước kia mặt lạnh như băng mà giáo huấn nguyên chủ: Không được đi KTV uống rượu, không được đi chơi lêu lổng bên ngoài, không được ở bên ngoài quá 10 giờ tối, không cho........
Ngao~ thật là muốn mệnh!
Lúc Tiết Giai Duyệt đang do dự nên nhận hay không nhận điện thoại, tiếng chuông rốt cuộc cắt đứt, Tiết Giai Duyệt trong lòng nhẹ nhõm một hơi.
Tiết Giai Duyệt thấp thỏm, bất an mà nhìn chằm chằm màn hình di động năm phút đồng hồ, điện thoại của Hứa Ngạn Văn đều không có gọi lại, Tiết Giai Duyệt suy đoán Hứa Ngạn Văn hẳn sẽ không gọi lại đâu, cô cũng không có ý tứ chủ động gọi lại, liền đem điện thoại bỏ lại vào túi xách.
Nhớ tới quy định của Hứa Ngạn Văn buổi tối trước 10 phải có mặt ở nhà, hiện tại đã 10 giờ rưỡi, cô vẫn còn tá túc tại WC của KTV......
Vận số năm nay không may mắn ~ a ~ vận số năm nay thật là không may mắn mà!!!
Tiết Giai Duyệt nghĩ nghĩ, chần chờ trong đây cũng không có biện pháp, không có cách xuyên trở về, cô cũng không có nơi khác để đi, lại là một thân một mình, ở bên ngoài lưu lạc là rất nguy hiểm, cuối cùng nghĩ tới nghĩ lui vẫn chỉ có trở về Hứa gia là tốt nhất.
Từ trong phòng WC bước ra, Tiết Giai Duyệt đứng ở trước bồn rửa tay, từ trong gương ngắm bộ dáng của chính mình, mẹ ơi cái gì đây, lông mi giả khoa trương, cùng quỷ rất giống nhau, như vậy nửa đêm ra ngoài cũng sợ đem người khác dọa đến giật mình.
Tiết Giai Duyệt chịu không nổi mà rung lên, mở nhanh túi xách tìm đồ vật có thể sử dụng, may mắn trong túi xách của nguyên chủ có nước tẩy trang, vừa lúc có thể lấy dùng, cô liền đem lông mi giả tháo xuống, lau bộ trang điểm đi, thẳng đến mặt khôi phục lại dáng vẻ vốn có, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Không thể không nói nguyên chủ lớn lên kỳ thật rất xinh đẹp, làn da trắng nõn thủy nộn, mày lá liễu cong cong theo đó là đôi mắt to tròn long lanh, cái mũi đĩnh kiều, đôi môi nhẹ chu chu lên.....
Tiết Giai Duyệt không thể hiểu nổi được nguyên chủ rõ ràng lớn lên xinh đẹp như vậy, vì cái gì muốn hóa trang quái dị như thế kia, hoàn toàn trái ngược với giá trị nhan sắc của bản thân.
Cô thở dài lắc lắc đầu, Tiết Giai Duyệt thu thập lại túi xách, xoay người đi ra ngoài WC.
Tiết Giai Duyệt!!!
Đúng là xui xẻo, thật là uống nước lạnh còn nghẹn mà, Tiết Giai Duyệt mới vừa đi ra ngoài liền nghe giọng nam lạnh lùng gọi tên cô.
Tiết Giai Duyệt không khỏi cả kinh, còn tưởng là Tô Tử Kiều tới tìm, kết quả giương đôi mắt vừa thấy đối diện cửa WC là thân hình cao lớn đĩnh đạt cùng với khuôn mặt lạnh của một người đàn ông!
Trời mẹ ơi! Người đàn ông kia không phải ai khác mà chính là người vừa mới gọi điện thoại cho cô, mà cô giả chết không tiếp, chồng của nguyên chủ Hứa Ngạn Văn!!
Trong đại não có một thanh âm kêu Tiết Giai Duyệt cô phải chạy nhanh nhưng chân lại mềm nhũng, đối mặt với khí thế cường đại của Hứa Ngạn Văn, cô không dám động, đứng tại chỗ động một chút cũng không dám...
Hứa Ngạn Văn mặt không biểu tình mà tiến hai bước về phía cô, cúi đầu xem kĩ, trầm giọng nói: Đã trễ thế này, em như thế nào còn ở chỗ này?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...