Xuyên Thành Vợ Trước Ác Độc Của Quyền Thần Làm Giàu Dạy Con


Sau đó Thượng Quan Bân dẫn Thẩm Nguyệt Dao đi đến hậu viện, nơi có một căn phòng mà ông đã chuẩn bị cho con trai mình, thanh tịnh êm ả.

Ông cho người đưa nhi tử Thượng Quan Khang trở về.

Ông biết con trai của mình thích ở cửa sau thư viện phơi nắng.

Dường như làm như vậy thì hắn mới có cảm giác được thoát khỏi nơi này, giống như hắn có thể tự do đi lại bất cứ nơi mà hắn muốn.

Nhưng hắn cũng biết tình trạng cơ thể của mình.

Thượng Quan Bân đã nghĩ đến các loại vấn đề, nhưng chưa từng nghĩ đến con trai lại bị trúng cổ, còn là cổ trùng Nam Cương, đây là chuyện ông chưa từng nghĩ đến.

Thảo nào biết bao nhiêu đại phu lớn nhỏ đều đã khám qua nhưng không thể nhìn ra được vấn đề.


Thượng Quan Bân nghiêm túc nói: "Thẩm nhũ nhân xem thử một chút, xem còn có yêu cầu gì nữa không?"
Thẩm Nguyệt Dao lắc đầu nói: "Không cần, cứ như vậy là được.

"
Chỉ chốc lát, thiếu niên kia đã được đưa vào.

Chờ đến khi hắn nhìn thấy Thẩm Nguyệt Dao thì đôi mắt sáng bừng: "Là ngươi!"
Cơ thể của Thượng Quan Khang vốn suy yếu, không muốn nhúc nhích, có lẽ vừa nhúc nhích đã cảm thấy không có sức lực, nhưng hắn vừa mới uống trà sữa và ăn bánh ngọt của nữ tử trước mặt, thế mà lại cảm thấy toàn thân đều có sức lực.

Thượng Quan Khang quay đầu nhìn Thượng Quan Bân hỏi: "Cha, nàng tìm đến cha, cho dù có yêu cầu chuyện gì thì cha cũng phải giúp nàng.

Nàng vừa mới cho con trà sữa và bánh ngọt ăn rất ngon, con ăn xong cũng cảm giác cơ thể có sức lực, cha nói xem có thần kỳ không.

"
Thẩm Nguyệt Dao suy nghĩ nói: "Trà sữa của ta dùng nước suối tốt nhất trên núi và sữa bò dinh dưỡng để làm, cho nên uống vào rất tốt cho cơ thể.

"
Thượng Quan Khang cũng không biết vì sao mà khi nhìn nữ tử trước mắt này lại khiến cho trong lòng hắn có một loại cảm giác thân thiết, gần gũi trong vô thức.

Thượng Quan Bân nghe nói như vậy cũng ngẩn người.

Từ trước đến giờ con trai của ông chưa từng nói với ông như vậy.

Hắn luôn có dáng vẻ không cần gì, cũng không muốn gì.

Giống như vì cơ thể này của hắn mà không có vướng bận gì đối với thế giới này.


Ngay cả khi đối mặt với người cha như ông ấy cũng luôn là vẻ thản nhiên.

Nhưng không ngờ, bởi vì nữ tử trước mắt mà hắn có thể nói với ông như vậy, ngoài ra trên khuôn mặt còn lộ ra sự vui vẻ.

Thượng Quan Bân cũng kích động.

Thượng Quan Bân nhìn vẻ mặt của con trai mình, đôi mắt của ông không dám chớp vì sợ mình nhìn lầm.

Ông hơi nghẹn ngào nói: "Con! Con thích ăn bánh ngọt sao, trước kia chẳng phải cha cũng cho người mua về cho con nhưng con không thích ăn sao?"
Thượng Quan Khang bĩu môi nói: "Cái đó không giống, có nhiều món không giống nhau, những bánh ngọt đó khó ăn lắm, còn bánh ngọt do nàng đưa đến ăn rất ngon, trà sữa uống cũng ngon nữa, sau này con muốn đến tiệm ở dưới chân núi kia.

"
Lúc nãy Thượng Quan Khang nói chuyện với nữ tử trước mặt, biết nàng mở một tiệm trà sữa ở dưới chân núi nên hắn muốn thường xuyên đến đó.

Chỉ là với cơ thể này của hắn cũng không biết có xuống núi được không.

Nghĩ đến đây, ánh mắt sáng ngời của Thượng Quan Khang cũng ảm đạm xuống, vừa nhìn cũng thấy đau lòng.


Thượng Quan Bân muốn lập tức đồng ý với Thượng Quan Khang, nhưng ông cũng biết rõ tình trạng thân thể của con trai.

Trong lòng Thượng Quan Bân rất khó chịu, lập tức có cảm giác không thở được.

Nhưng ông cảm thấy khá kỳ lạ, có món nào ăn ngon đến vậy sao?
Ông đã cho người mua bánh ngọt ở một cửa hàng bán bánh ngọt nổi tiếng nhất kinh thành, mỗi ngày ở ngoài cửa có rất nhiều người phải xếp hàng trong thời gian lâu mới có thể mua được.

Ngoài ra cửa hàng đó cũng là cửa hàng kinh doanh lâu đời, bánh ngọt mỗi ngày đều là mới làm, thỉnh thoảng hay cho ra món bánh mới.

Trong kinh thành, những nhà quý tộc đều thích mua bánh ở bên kia ăn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui