Xuyên Thành Vợ Trước Ác Độc Của Quyền Thần Làm Giàu Dạy Con


Thẩm Nguyệt Dao cảm thấy mở thư viện cũng không cần cổ hủ như vậy.

"Thượng Quan viện trưởng, ông nghĩ xem, mọi người luôn ở trong thư viện học tập, thời gian lâu dài như vậy có lẽ sẽ khiến cho mọi người chỉ hiểu được việc đọc sách mà không phân biệt được một số việc thật”
Trên người thư sinh có nhiệt huyết, nhưng cũng rất dễ bị người ta lợi dụng.

Bởi vì bọn họ có thể dùng bút viết ra nhiều đồ vật.

"Chỉ có đi ra ngoài mới có thể mở mang kiến thức, mọi người mới được khai thông đầu óc, hiểu biết được nhiều chuyện nên sẽ biết phân biệt một số việc.

"
"Ngoài ra tuy có nhiều người đến thư viện nhưng chưa chắc người ta đã muốn đi thi làm quan!"
"Có làm quan hay không cũng được, đọc sách có thể hiểu nhiều lý lẽ và làm được nhiều chuyện khác.

"
Thẩm Nguyệt Dao nói đến đây, đột nhiên nàng nghĩ đến chuyện mở thư viện.

Học viện của Đại Yến quá ít, tư thục cũng ít, phu tử thì khỏi cần bàn.


Chủ yếu là có rất nhiều thư viện và tư thục đều là từ viện trưởng và phu tử tự bỏ tiền tổ chức.

Nhưng nếu có người đặc biệt phát bạc mỗi tháng cho những phu tử này thì sao?
Chính là bọn họ không cần xen vào điều gì, chỉ cần phụ trách dạy mọi người đọc sách thật tốt là được.

Thẩm Nguyệt Dao cảm thấy, nếu có thể mượn sức của nhóm thư sinh học viện này, sau khi bọn họ tốt nghiệp từ thư viện và rời khỏi thư viện, vậy thì còn có thể làm được nhiều chuyện khác.

Tác dụng của việc đọc sách biết chữ có thể được phát huy rất lớn.

Thẩm Nguyệt Dao nghĩ đến đây, đôi mắt cũng sáng ngời.

Thượng Quan Bân chỉ cảm thấy, vị cô nương trước mắt này nói thật hay.

"Cô nương không hổ là Lục phẩm nhũ nhân, suy nghĩ cũng không giống người khác.

"
Nữ tử bình thường chắc chắn sẽ không nói được những lời như vậy.

Càng không có can đảm đi đến trong thư viện tìm ông, chỉ để ông thay đổi quy định của thư viện.

Thư viện này thật sự là của gia tộc Thượng Quan mở lúc trước, sau này giao lại trong tay ông, có vài quy tắc đúng là do ông đặt ra lúc trước.

"Không biết, Thượng Quan viện trưởng suy nghĩ thấy thế nào?"
Thượng Quan Bân nói: "Ta muốn thấy y thuật của ngươi.


Trong lòng Thượng Quan Bân cũng không còn cách nào, vì con trai của mình, ông chỉ đành ích kỷ một chút.

Vả lại Thẩm nhũ nhân nói cũng đúng, có lẽ nên sửa đổi quy tắc của học viện đối với học sinh, như vậy cũng tốt.


Cho nên Thượng Quan Bân không bài xích chuyện sửa đổi quy tắc nữa.

Huống chi ông cho rằng một nữ tử có thể phát hiện ra lương thực cho ra năng suất cao, có lẽ cũng có thể tạo ra một số thay đổi ở những lĩnh vực khác.

Cũng không biết vì sao mà trong lòng Thượng Quan Bân lại sinh ra một cảm giác như vậy.

Đương kim hoàng thượng là minh quân, nếu ngài ấy có thể phong cho nữ tử trước mắt là Lục phẩm nhũ nhân, như vậy chứng tỏ nữ tử này cũng không phải nữ tử bình thường.

Sau khi xây dựng Đại Yến, vẫn chưa có hoàng thượng nào trực tiếp phong cáo mệnh như vậy.

Rất nhiều nữ tử có cáo mệnh đều nhờ phu quân hoặc nhi tử đoạt được.

Nhưng nữ tử trước mắt có thể tự mình trở thành cáo mệnh nhờ vào những cống hiến của nàng.

Như vậy thật là không giống nhau.

Thượng Quan Bân cũng muốn được hiểu biết năng lực của nàng nhiều hơn một chút.

Thẩm Nguyệt Dao gật đầu: "Được, đúng lúc ta có mang theo đồ vật.

"
"Thượng Quan viện trưởng cứ gọi cho công tử đến và chuẩn bị một căn phòng riêng, chuẩn bị thêm vài loại dược liệu.


"
Nói xong, Thẩm Nguyệt Dao viết dược liệu lên giấy.

Thượng Quan Bân nhìn chữ viết trong tay cũng sợ hãi, chữ rất đẹp!
Một nữ tử có thể luyện chữ đến trình độ như thế này thật sự là không dễ.

Hơn nữa, chữ này không giống như kiểu chữ trâm hoa mà nữ tử thường dùng, nó mang theo nét nhẹ nhàng trang nhã.

Nhưng lúc này Thượng Quan Bân cũng không có lòng quan tâm đến chuyện khác, ông vội gọi một quản sự đến để hắn đi bốc dược.

Bởi vì thân thể của con trai của ông có vấn đề nên thư viện có phòng dược đặc biệt, bên trong đặt những dược liệu dự phòng.

Những dược liệu mà Thẩm Nguyệt Dao yêu cầu cũng đều có sẵn, ông vội cho quản sự đi lấy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui