Xuyên Thành Vợ Trước Ác Độc Của Quyền Thần Làm Giàu Dạy Con



Thượng Quan Hách ngẩng đầu thấy được thiếu nữ.


Chỉ cảm thấy ánh mặt trời chiếu vào từ ngoài cửa sổ, chiếu xạ ở trên người thiếu nữ, khiến cho nàng tỏa ra ánh sáng tươi đẹp.


“Ngươi là?”

Học viện không cho người ngoài tùy ý ra vào, viện trưởng Thượng Quan cũng không nghĩ đến lại nhìn thấy một vị thiếu nữ ở chỗ này.


Thẩm Nguyệt Dao nói: “Ta là Thẩm Nguyệt Dao, là nương tử của Tô Tuyết Y, ta tới đây là vì muốn thương lượng một vài việc với viện trưởng.



Tuy rằng Thượng Quan Hách không ra khỏi thư viện, nhưng mà vẫn biết những tin tức ở bên ngoài.


Học sinh của ông ấy cùng với phó viện trưởng cũng đều sẽ đi ra ngoài để tìm hiểu một chút tin tức, vì vậy ông ấy cũng biết được tin tức về thi cử năm nay.


Vẻ mặt Thượng Quan Hách thay đổi nói: “Không biết Tô phu nhân có chuyện gì?”

Thẩm Nguyệt Dao lấy ra bảng ghép vần nói: “Viện trưởng Thượng Quan có muốn biết về cái bảng ghép vần này không?”

Tuy là Thượng Quan Hách rất trấn định, nhưng cũng không nghĩ tới vào lúc này lại nhìn thấy bảng ghép vần.



Đương nhiên ông ấy biết đệ tử của mình muốn học thêm cái này.


Hiện tại bởi vì cái này mà kinh thành đều oanh động, đến cả các học sinh của học viện cũng biết được tin tức, trong lén lút đều sẽ thảo luận.


Thượng Quan Hách rất nhanh trấn định xuống nói: “Cô nương có điều kiện khác sao?”

Thẩm Nguyệt Dao cười nói: “Không hổ là viện trưởng Thượng Quan, ta chỉ là tới nói một chuyện, chính là thôn trang dưới chân núi có một tiệm bánh ngọt trà sữa, trên tường bên trong tiệm có khắc bảng ghép vần, còn có sách, rất thích hợp cho học sinh học viện đọc sách tham khảo học vấn.

Ta nghĩ học viện có thể nới lỏng ra một chút hạn chế, để học sinh có thể hoạt động ở quanh chân núi hay không? Chính là vào lúc không có bài học thì có thể xuống núi đi dạo một chút, buổi tối quay về ký túc xá đúng giờ”

Dù sao buổi tối khuya cửa hàng cũng sẽ đóng cửa.


Nàng cũng biết học viện sẽ chú trọng bảo vệ học sinh, cũng quản lý học sinh.


Cho nên khi không phải thời gian nghỉ tắm gội thì học viện đều không cho học sinh tùy ý đi ra ngoài.


Nhưng Thẩm Nguyệt Dao nghĩ chân núi chắc là không phải một nơi xa.


Hơn nữa nàng chế tạo hoàn cảnh cửa hàng tốt như vậy, rất thích hợp cho mọi người học tập.


Hơn nữa học sinh của học viện cũng chưa chắc đều là người phù hợp với thi cử, bởi vì có người có học vấn cao, nhưng có khả năng không thích hợp cho việc thi cử, cứ tới khi thi là sẽ căng thẳng.


Có rất nhiều người là nhân tài trong kỳ thi, nhưng có nhiều người có khả năng có kiến thức học vấn về đời thường hơn.


Dù sao biết đọc sách, biết chữ, viết văn chương, về sau nếu mà tổ chức làm báo chí thì bọn họ cũng có thể đến đây làm.


Đến lúc đó chế tạo văn phòng ở tiệm trà sữa thì sao?

Đương nhiên đây chỉ là ý tưởng bước đầu của Thẩm Nguyệt Dao.


Cụ thể thế nào thì còn phải suy nghĩ cẩn thận hơn.


Viện trưởng Thượng Quan nhìn thiếu nữ trước mắt, chỉ cảm thấy đây thật là một thiếu nữ phóng khoáng.



“Cô nương thật đúng là dám nói.



“Đã là học viện thì tất nhiên có quy củ của học viện.



Thẩm Nguyệt Dao cười nói: “Quy củ đều là dùng để đánh vỡ.



“Nếu mà ta có thể hỗ trợ chữa khỏi bệnh trên thân thể của lệnh công tử thì thế nào?”

Thượng Quan Hách vừa nghe lời này thì lập tức đứng lên, không dám tin tưởng mà hỏi, giọng nói như run rẩy nói: “Ngươi…… Ngươi nói cái gì?”

Thẩm Nguyệt Dao nhìn vẻ mặt người này, cũng biết vì sao ông ấy lại kích động như vậy.


Bởi vì tình trạng thân thể của thiếu niên kia có chút khó giải quyết.


Nhưng mà nàng có biện pháp.


Thẩm Nguyệt Dao nói: “Hắn không phải bị bệnh mà là trúng cổ, cổ của Nam Cương.



Sắc mặt Thượng Quan Hách lập tức trắng bệch.


Thượng Quan Hách khàn khàn nói: “Ta có thể đồng ý với cô nương, nhưng ở trong tiệm của ngươi phải bảo đảm an toàn cho học sinh.




Ông ấy không thể không xin lỗi học sinh trong thư viện.


Tha thứ cho ông ấy ích kỷ một lần.


Thượng Quan Hách ôm mặt.


Đương nhiên ông ấy tin tưởng lời nói của thiếu nữ trước mắt.


Bởi vì người trước mắt là lục phẩm nhũ nhân do chính Hoàng Thượng tự sắc phong, cũng là người của Tô gia.


Ông ấy tin tưởng người của Tô gia.


Thẩm Nguyệt Dao nói: “Ông yên tâm, bọn họ ở trong tiệm sẽ học càng tốt hơn.



“Học tập cũng phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi, giao lưu với nhau thì mới có thể tiến bộ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui