Cô nghĩ Mục Hàn từng tặng hoa cho cô, có cảm giác chột dạ.
Cho dù bọn họ chưa đi vào bước đầu tiên của cặp vợ chồng, nhưng họ hàng nhà họ Lục vẫn biết cô là vợ của Lục Ngôn Thâm.
Nếu chuyện này bị họ hàng anh thấy, nói không chừng sẽ mắng anh ở sau lưng.
Lục Ngôn Thâm nói: “Rời giường rửa mặt đi.”
Quý Minh Noãn nghe vậy ngẩn ra, dừng tự hỏi. Cô nhìn cánh tay trắng nõn bị bầm, chẳng lẽ…… Lục Ngôn Thâm muốn đưa cô đi bệnh viện rút máu?
Cô bị rút máu rồi, hôm nay còn phải rút máu nữa, vậy chẳng phải uổng phí số máu tối hôm qua? Không được, cô không muốn thế.
Tuy cô không sợ lên núi đao xuống chảo dầu, nhưng sợ cây kim nhỏ.
Nếu cô có thể tránh, thì sẽ tránh.
Quý Minh Noãn giả chết, nằm xuống giường trong khi Lục Ngôn Thâm nhìn cô, “Tôi mệt, muốn ngủ thêm lát nữa.”
Hơn nữa, cô còn muốn xem cư dân mạng nói cô thế nào, Lục Ngôn Thâm ở đây, cô không tiện xem.
Quý Minh Noãn nhắm hờ mắt, nhìn Lục Ngôn Thâm đứng ở cửa.
Lục Ngôn Thâm nhìn Quý Minh Noãn giả bộ ngủ, nhìn cánh tay cô có một vết bầm, biểu cảm nhàn nhạt, anh không nói tiếp.
Cô sợ bị rút máu?
Hay là……
Chột dạ?
Hai người yên tĩnh, một nằm một đứng, Lục Ngôn Thâm không rời đi, cũng không nói gì.
Quý Minh Noãn lén nhìn vài lần, đối phương vẫn ở trong phòng.
Cô giả bộ ngủ không có kết quả, buồn bã nói: “Anh không đi làm hả?”
“Hôm nay cuối tuần.”
Cho nên…… Hôm nay Tổng giám đốc Lục sẽ ở nhà cả ngày? Vậy cô còn ngủ cái rắm!
Quý Tiểu Noãn thuộc tuýp người diễn ổn trong giới giải trí nháy mắt bị KO, lòng tự trọng chịu đả kích.
Lục Ngôn Thâm nhìn thấy Quý Minh Noãn không giả bộ ngủ nữa, nhàn nhạt nói: “Nếu em mệt, tôi bảo quản gia đem buổi sáng lên cho em.”
Giọng điệu này đang mỉa mai hay thật sự quan tâm cô đây?
Quý Minh Noãn mở mắt, cao giọng nói: “Không cần! Tôi tự xuống lầu ăn.”
Thì ra anh không bảo cô đi rút máu.
Lục Ngôn Thâm nhìn thấy gò má Quý Minh Noãn phiếm hồng, đáy lòng khẽ run. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Quý Minh Noãn lén nhìn Lục Ngôn Thâm, đối phương không khác ngày thường, vẫn là tổng tài bá đạo cao cao tại thượng, ít khi nói cười.
Cô nghĩ đến tai tiếng trên mạng, vẫn thấy bất an, không biết Tổng giám đốc Lục có hiểu lầm không, sẽ nghĩ thế nào nhỉ? Có phải Lục Ngôn Thâm cho rằng cô muốn cắm sừng anh không?
Quý Minh Noãn không dám nhắc tùy tiện, chỉ có thể trấn an mình, Tổng giám đốc Lục bận rộn như vậy, chắc sẽ không xem mấy tin đồn nhảm đó.
Có lẽ hoàn cảnh quá an tĩnh làm cô thấy áp lực, cô muốn xoa dịu bầu không khí, hỏi: “Sáng nay ăn gì thế?”
“Không biết.”
“……”
Đề tài bị ngưng hẳn cmnl.
Quý Minh Noãn nhìn thấy Tổng giám đốc Lục vẫn đứng tại chỗ, không bước đi. Cô chậm rì rì vén chăn, lại chậm rì rì đi, muốn dùng hành động nói cho Tổng giám đốc Lục biết anh ở chỗ này nhìn chằm chằm cô, cô rất không tự nhiên, xin anh đi xa.
Tổng giám đốc Lục có một loại thiên phú, luôn thần kỳ xuyên tạc ngôn ngữ cơ thể của người khác.
Cô thấy Lục Ngôn Thâm đột nhiên đi tới cạnh giường, “Em mệt vậy, có cần tôi kêu dì giúp việc lên đỡ em không?”
“……”
Quý Minh Noãn có thể xác định Lục Ngôn Thâm đang mỉa mai cô!
Sao anh đột nhiên muốn mỉa mai cô? Rõ ràng trước kia họ rất tôn trọng nhau!
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, làm Lục Ngôn Thâm xa cách thế chứ?
Quý Minh Noãn đột nhiên có suy nghĩ không tốt, đúng rồi, Tổng giám đốc Lục chắc chắn bị mấy chuyện trên mạng ảnh hưởng!
Cô nhớ lại những chuyện tồi tệ trên mạng, thấy mệt mỏi!
Cô nhớ lại vừa rồi Lục Ngôn Thâm mỉa mai cô, quyết định đánh đòn phủ đầu.
Quý Minh Noãn kéo chăn, nghiến răng nói: “Tốt gì chứ, tôi sắp mệt chết rồi!”
Chỉ cần anh không ở đây là tốt rồi, ai tới cũng được.
Cô thấy Lục Ngôn Thâm thong thả cởi nút áo, cởi áo vest, sau đó nghiêng người, nhanh chóng ôm cô lên.
Đầu Quý Minh Noãn trắng xóa lúc cô bị treo lơ lửng, cô không kịp phản ứng, Tổng giám đốc Lục đã ôm cô đi vào nhà vệ sinh.
Quý Minh Noãn lạnh giọng chặn anh: “A…… Thả tôi xuống!”
Đột nhiên, Quý Minh Noãn thấy ông nội Lục và Lục Chân Chân ở ngoài cửa, ngơ ngác nhìn bọn họ.
“Cái kia, ông nội…… Có phải chúng ta đến không đúng lúc không?” Lục Chân Chân hỏi.
Ông nội Lục có sóng gió gì chưa thấy qua?
Nhưng đúng là ông ấy chưa bao giờ thấy Lục Ngôn Thâm thân mật như thế với người phụ nữ nào cả.
Ông nội nói: “Chúng ta xuống dưới chờ đi.”
Quý Minh Noãn nắm lấy quần áo của anh, nói: “Lục Ngôn Thâm, anh thả tôi xuống!” Quý Minh Noãn sốt ruột, kêu cả tên lẫn họ của đối phương.
Quý Minh Noãn giãy giụa, “Lục Chân Chân và ông nội còn ở cửa!”
Lục Ngôn Thâm cũng không quay đầu, ba giây, anh đã ôm Quý Minh Noãn vào toilet, “Rửa mặt trước.”
Toilet gần như vậy sao? Vì sao ngày thường cô phải đi mấy chục bước mới tới?
“Mệt như vậy, có cần tôi lấy kem đánh răng giúp không?” Lục Ngôn Thâm đặt cô xuống rồi hỏi cô.
Xem ra cô không qua được ải này rồi.
Quý Minh Noãn không dám nhìn anh trong gương, chột dạ nói: “Không cần.”
Ngày thường cô thấy toilet này to, hiện tại hai người đứng ở chỗ này, cô thấy toilet này nhỏ bé.
Mùi hương mát lạnh trên người Lục Ngôn Thâm quấn quanh cô, cô cầm bàn chải điện, bình tĩnh rửa bàn chải. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
“Đây là bàn chải của tôi.” Lục Ngôn Thâm nói.
Quý Minh Noãn thốt lên, “Lục Ngôn Thâm, anh có thể đi ra ngoài không? Anh ở đây, tôi không được tự nhiên.”
Lục Ngôn Thâm nhìn vành tai Quý Minh Noãn đã đỏ lên, “Ừm” một tiếng, sau đó rời khỏi toilet, còn đóng cửa lại.
Quý Minh Noãn thở phào, nhìn cửa đóng chặt, nghe tiếng bước chân càng lúc càng xa của Lục Ngôn Thâm, mới bắt đầu đánh răng.
Không xong rồi, chắc chắn Lục Ngôn Thâm biết chuyện gì đó rồi, bằng không, anh không có khả năng đột nhiên khó chịu lại sến súa như vậy!
Lục Ngôn Thâm đứng trong phòng, đột nhiên mỉm cười.
Sau đó anh lặng lẽ đi xuống lầu.
Quý Minh Noãn xuống phòng khách, 3 người nhà họ Lục bình tĩnh xem tin tức, ăn sáng, chơi di động, không có người nhắc tới chuyện vừa rồi.
Mọi người trầm mặc ăn sáng, ông nội Lục đột nhiên nói: “Minh Noãn à, ông đã sắp xếp một căn hộ cho con ở Thành phố Hằng, rất gần phim trường của con, nếu con thấy ở khách sạn không thoải mái, tới đó ở đi, dì giúp việc nấu cơm cho con. Lát nữa ông sẽ bảo quản gia đưa chìa khóa cho con, tới đó rồi, tự con cài mật khẩu vân tay.”
Quý Minh Noãn nghe vậy ngẩn ra, khu vực gần phim trường là một dãy biệt thự, nghe nói có vài nghệ sĩ mua nhà ở đó, nhưng đều là mấy người đã có gia đình, phải dẫn theo con cái.
Vì đa phần nghệ sĩ mua nhà ở đó, khu biệt thự rất bảo mật, cho nên giá cả cũng không tiện nghi, đắt hơn căn hộ bên ngoài.
Ngay cả Đường Tử Gia cũng không muốn dùng nhiều tiền, dựa theo cách nói của anh ấy, anh ấy độc thân già nua, ở căn biệt thự lớn như vậy, nhìn người khác ra vào có đôi, ghen tị.
Quý Minh Noãn gật đầu, cũng không từ chối, “Cảm ơn ông nội.”
Cô đi hay không là chuyện của cô, vẫn phải nhận tấm lòng của ông nội.
Lục Chân Chân nháy mắt ra hiệu với ông nội, nói, “Cho con một cái chìa khóa nữa, con cũng muốn qua đó.”
Quý Minh Noãn nhìn cô ấy với ánh mắt sắc bén: “Lục Chân Chân, em lại muốn làm gì?”
Lục Chân Chân thè lưỡi, “Theo đuổi thần tượng thôi mà, Thành phố Hằng có nhiều siêu sao như vậy, nói không chừng ngẫu nhiên gặp được một hai tiểu thịt tươi.”
Quý Minh Noãn dùng ánh mắt “chị tin em, chắc phải ngồi tù mất” lườm cô ấy, ai không biết công chúa chỉ thích văn nhân trí thức, sẽ nhìn trúng tiểu thịt tươi giới giải trí?
Giây tiếp theo, Lục Ngôn Thâm lại nói: “Cho con một cái nữa.”
Quý Minh Noãn ngẩng đầu nhìn Lục Ngôn Thâm, lập tức im lặng, không dám nói, cũng không dám hỏi.
Cô không hỏi, Lục Ngôn Thâm lại kể nguyên nhân với cô: “Tôi chuẩn bị đến Thành phố Hằng công tác nửa tháng.”
Quý Minh Noãn nhìn anh, thầm nghĩ có phải trùng hợp quá không?
Lúc này Mục Hàn đang trên đường đến sân bay.
Anh ta xem bài đính chính trên Weibo, trợ lý ngồi một bên, thật cẩn thận nói với anh ta: “Trước đó có tin nóng, nói anh từng tặng hoa cho Quý Minh Noãn, còn nói chuyện thay cô ấy ở phim trường. Nửa tiếng trước đã bị người ta chặn.”
Mục Hàn cười khẩy, hỏi: “Là ai?”
“Hình như là trợ lý Chu Mặc của Tổng giám đốc Hằng Thịnh.”
Mục Hàn cười, không nói nữa.
Trợ lý không đoán được ý của Mục Hàn, chỉ là…… Mọi người đều nói kim chủ của Quý Minh Noãn là Mục Hàn, mà fans của An Tư Nhã đang mắng anh ta một chân đạp hai thuyền, tra nam gì đó, chẳng lẽ Tổng giám đốc Mục không chê?
Trợ lý cũng không dám lắm miệng, trước kia Tổng giám đốc Mục trừ tặng hoa cho An Tư Nhã, Quý Minh Noãn là người thứ hai nhận được hoa của anh ta.
Mục Hàn tắt giao diện Weibo, nói: “Điều tra xem tối hôm qua Quý Minh Noãn đến bệnh viện kia làm gì, có phải thực sự có em trai ở đó không.”
Trợ lý gật đầu, “Vâng.”
Chưa được mười phút, Mục Hàn đã biết Quý Minh Noãn có cậu em trai người thực vật nằm trong bệnh viện đó.
Mục Hàn cười nhạt, “Tặng một bó hoa cho Quý Minh Noãn nữa đi.”
Trợ lý không dám dị nghị, gật đầu: “Vâng.”
Ông nội Lục ăn sáng xong, hẹn mấy người bạn già đi chơi cờ, Lục Chân Chân về phòng, không biết làm chuyện gì, Lục Ngôn Thâm ngồi ở phòng khách xem tin tức kinh tế.
Quý Minh Noãn xem thời gian, Thành phố Yến có hai chuyến bay đến Thành phố Hằng, Quý Minh Noãn đã đặt chuyến bay giữa trưa, lúc này cần xuất phát đến sân bay. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Cô không cần thu dọn gì, đem theo di động và hộ chiếu là có thể ra cửa.
Lúc này tài xế lái xe đến cửa, Quý Minh Noãn tạm biệt Lục Ngôn Thâm, lên xe, Lục Ngôn Thâm đứng ở cửa, hai người cách tầm 10 mét.
Lục Ngôn Thâm cho một tay vào túi quần, im lặng nhìn cô, ánh nắng buổi sáng đập vào anh, ánh mắt anh cũng dịu dàng.
Quý Minh Noãn nhíu mày, nghĩ nghĩ, xuống xe nói với Lục Ngôn Thâm: “Chừng nào anh đến Thành phố Hằng thì gọi cho tôi, chúng ta cùng ăn một bữa cơm.”
Cũng kỳ lạ, Quý Minh Noãn luôn nhớ cô nợ Lục Ngôn Thâm một bữa cơm.
Lục Ngôn Thâm cười: “Được.”
Quý Minh Noãn xuất phát rồi, Lục Ngôn Thâm gọi điện thoại cho Chu Mặc, “Đặt hoa giúp tôi, đưa đến đoàn phim của Quý Minh Noãn.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...