Bích Vân Truyện là một bộ phim chủ đề tiên hiệp, tuy đa số cảnh tượng đẹp đẽ, nhưng phần lớn đều là những cảnh đánh nhau, đặc biệt là những cảnh đánh nhau của nữ chính.
Trong phim, Quý Minh Noãn là một vị thần cấp thấp trong tiên giới, lần đầu hạ phàm đã gặp người phàm Đường Tử Gia, hai người trải qua một loạt nguy hiểm, vừa là thầy trò vừa là bạn bè. Hai người ưu tiên nhiệm vụ giúp đỡ người khác, trừ bạo giúp đỡ kẻ yếu.
Ai ngờ hai người rơi vào bể tình, bị tiên giới phát hiện, trong lúc tranh đấu, Đường Tử Gia bị đâm một kiếm vì cứu Quý Minh Noãn, tính mạng bị đe dọa, Quý Minh Noãn quyết định dùng linh hồn của mình để cứu anh ấy.
Đường Tử Gia tỉnh lại, phát hiện mình là con trai của thần và ma, thì ra tiên giới luôn lợi dụng Quý Minh Noãn thức tỉnh anh ấy, anh ấy biết chân tướng, ma tính bộc phát, lần nữa bị tam giới đuổi giết, sau đó Quý Minh Noãn lấy mạng của cô để giúp Đường Tử Gia trở về tiên giới, ngăn cản cuộc chiến tranh tam giới.
Cảnh đầu tiên là lúc Quý Minh Noãn mới gặp nam chính, cũng là cảnh diễn với diễn viên quần chúng, bọn họ lần đầu tiên gặp nhau giữa phố xá phồn hoa.
Chuyện này không có gì khó khăn đối với Quý Minh Noãn.
Quý Minh Noãn đóng vai Bích Vân, lúc nào cũng có một con chim hỉ thước đi theo cô, đoàn phim không thể cho cô một chú chim thật, dù cho cô một chú chim, nó cũng sẽ bay đi, cho nên chú chim chỉ là đạo cụ.
Quý Minh Noãn phải tưởng tượng chú chim hỉ thước bay tới bay lui, nói chuyện với nó.
Chỉ khó ở chỗ này thôi.
Kỹ thuật diễn xuất của Đường Tử Gia tất nhiên không có gì để bàn tán, chỉ cần Quý Minh Noãn thuận lợi, cơ bản có thể diễn một lần là xong.
Nếu Quý Minh Noãn diễn không bằng mấy anh trai chị gái diễn viên quần chúng làm nền, đó đúng là làm người xem kịch vui vẻ.
*
Quách Chấn Xuyên trông bình tĩnh, đầu tiên bàn về cảnh diễn của nam nữ chính, sau đó ngồi xuống ghế, lấy bộ đàm, đeo tai nghe, “Action!”
Trong ngoài phim trường có 3 kiểu người, không ít người chờ Quý Minh Noãn bị đạo diễn Quách mắng xối xả.
Thậm chí có người đánh cược Quý Minh Noãn NG mấy lần, một lần hai ba lần đều có, nhưng chẳng ai cược Quý Minh Noãn diễn một lần sẽ qua. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Lương An Nghi ngồi bên cạnh Quách Chấn Xuyên, chẳng nói gì cả, chỉ mỉm cười chờ đợi cảnh diễn của Quý Minh Noãn.
Nếu nói cô ta không ghen tị Quý Minh Noãn là không có khả năng, làm một nghệ sĩ vào nghề hơn 5 năm, bây giờ lại làm nền cho nha đầu mới vào nghề nửa năm, đổi thành sao hạng A nào cũng không phục.
Đối thủ cạnh tranh với cô ta đã sớm mua bài đăng chê bai cô ta, nói cô ta không bằng Quý Minh Noãn.
Hình tượng bên ngoài của cô ta là chị gái EQ cao thông minh, không có khả năng mỉa mai Quý Minh Noãn giống nữ phụ số 3 và nữ phụ số .
Nội tâm của cô ta cũng hi vọng Quý Minh Noãn không diễn tốt, chọc Quách Chấn Xuyên nổi bão.
Cô ta nhìn thấy Quý Minh Noãn vô tư xuyên qua đường phố Trường An náo nhiệt, như thiếu nữ tràn ngập tò mò về thế gian, cười nói với không khí, như thật sự có một chú chim nhỏ bên cạnh.
Sau đó Đường Tử Gia lên sân khấu, đầu tiên Quý Minh Noãn tỏ vẻ hâm mộ, nhất kiến chung tình với đối phương, đồng thời bày vẻ mâu thuẫn, khẩu thị tâm phi của thiếu nữ.
Đến khi đạo diễn Quách kêu “Cắt”, Lương An Nghi còn kinh ngạc, đến khi Đường Tử Gia cười nói với Quý Minh Noãn: “Tiểu Noãn, em diễn rất khá!”
Quý Minh Noãn nhàn nhạt cười, nói: “Nào có, nào có, đều do thầy Đường dẫn dắt tốt.”
Đường Tử Gia tự mỉa mai: “Liên quan gì anh đâu chứ, đúng rồi, em được huấn luyện ở lớp nào thế? Nhìn em không giống đóng phim lần đầu tiên, thất kính, thất kính, anh nên gọi em một tiếng cô Quý mới đúng.”
Trong đoàn làm phim chỉ có anh ấy và Lương An Nghi đóng phim lâu nhất, nhưng cảm giác so với Quý Minh Noãn, bọn họ thiếu gì đó!
Đúng rồi, lời thoại.
Quý Minh Noãn đọc thoại rất tốt, giọng điệu trầm bổng, cô biết vui vẻ, biết bất ngờ, biết thất vọng, biết tức giận, nắm giữ rất tuyệt, hoàn toàn không giống một người mới.
Quý Minh Noãn bật cười: “Thầy Đường nói đùa rồi.”
Quý Minh Noãn và Đường Tử Gia hàn huyên vài câu, đi qua chỗ đạo diễn Quách xem cảnh phim, ông ấy còn xem cảnh đó, chẳng nói được hay chưa.
Ông ấy nhìn hai diễn viên chính đi tới, vui vẻ nói: “Một lần là qua, Minh Noãn, biểu hiện rất khá, tiếp tục duy trì.”
Ai da, cô biết ngay mà.
Vài người cảm thấy Quý Minh Noãn dựa vào mối quan hệ không tầm thường với đạo diễn Quách mới có thể vào nhận được vai này, còn đang ghen ghét, “Đơn giản như vậy à, cũng bình thường thôi.”
Tuy rằng mặt của mọi người đã bị đánh sưng, nhưng họ vẫn không thừa nhận Quý Minh Noãn nhận được sự tán thành của đạo diễn nhờ vào kỹ thuật diễn xuất.
Tuy Lương An Nghi cảm thấy đối phương diễn không tồi, nhưng cũng không cam lòng thừa nhận năng lực của đối phương.
Đạo diễn Quách nghe bọn họ bàn tán, chỉ vào Quý Minh Noãn trên màn hình, nói: “Đánh giá diễn xuất của một người, không chỉ xem thần thái, lời thoại của người đó, còn phải xem những động tác vụn vặt.”
“Chỗ này, Bích Vân vừa gặp thiếu gia người phàm, kinh ngạc cảm thán dung mạo của đối phương nên kéo góc áo, giây tiếp theo, bị Tử Gia hiểu lầm, tủi thân nắm chặt tay. Ừm, tóm lại, cô ấy vào nghề nửa năm, không phải chính quy, có thể diễn như vậy, đúng mù mắt tôi.”
Đến khi đạo diễn nói câu cuối cùng, mọi người cảm giác mặt đau, thậm chí còn có người nhìn Quý Minh Noãn với ánh mắt khác.
Lương An Nghi đúng lúc tán thưởng: “Minh Noãn, làm người khác bất ngờ thật đấy, tiếp tục cố lên nhé.”
Nữ phụ số 3 số 4 vây quanh Lương An Nghi ngậm chặt miệng, không dám nhiều lời, cũng không thừa nhận mặt bị vả sưng.
Sau đó bọn họ tiến hành cảnh tiếp theo, biểu hiện của Quý Minh Noãn vẫn giống cảnh đầu tiên, được đắn đo rõ ràng, ngược lại, đám nữ phụ số 3 và số 4 cười nhạo cô liên tiếp NG, chẳng cười được nữa.
Tóm lại, những cảnh quay lỗi vào buổi sáng không có phần của cô.
Đến giữa trưa phái cơm hộp, Tiểu Khả đưa trà kỷ tử cho Quý Minh Noãn: “Minh Noãn ơi, con giỏi thật đấy, mẹ đã trúng vận may gì mà gặp được con thế này, xin nhận một lạy của mẹ!”
Cô ấy rất vui vẻ, nhìn nữ phụ số 3 số 4 té sấp mặt, vui vẻ cả buổi sáng, ăn cơm trưa cũng thấy ngon.
Đường Tử Gia cầm chai mật ong chanh đến đây, “Tiểu Khả nói đúng đấy, xin hãy nhận một lạy của anh!” Anh ấy đưa chai nước cho Quý Minh Noãn, “Trợ lý của anh mới ép, uống chút đi, tốt cho giọng nói.”
Đôi mắt Tiểu Khả lấp lánh: Đường Tử Gia nhớ tên mình……
Quý Minh Noãn nhận lấy nó, “Cảm ơn thầy Đường.”
Đường Tử Gia vẫy tay, “Sau này gọi anh Tử Gia là được.”
Tiểu Khả vui vẻ mở hộp cơm, thầm nghĩ có thể làm Đường Tử Gia chủ động bắt chuyện, xem ra tương lai của Minh Noãn sẽ rất tốt đẹp.
Đường Tử Gia trở về đoàn đội, Quý Minh Noãn và Tiểu Khả ngồi đối diện nhau mở đồ hộp, chuẩn bị ăn cơm, tài xế cô đột nhiên đi từ ngoài vào, cầm một cái hộp, “Quý tiểu thư, đồ của cô.”
Cô hoảng sợ nhìn cái hộp trong tay tài xế, không tính là to, nhưng rất dày. Cô mới tới đây một ngày, ai mua đồ cho cô? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Nhưng cô nghĩ đến tài xế này do nhà họ Lục sắp xếp, có lẽ cụ Lục đưa lại đây, cô mở ra, trong đó là 2 chiếc di động, một chiếc là loại mới nhất của hiệu Quả Chuối, một chiếc là loại mới nhất của Huawei……
Kiệt tác của Tổng giám đốc Lục.
Tiểu Khả kinh ngạc nhìn hai chiếc di động mới tinh, “Minh Noãn, sao em mua nhiều di động thế? Đây chẳng phải loại trên tay em sao?” Tiểu Khả chỉ vào một chiếc di động trong số đó rồi hỏi.
Quý Minh Noãn không biết nên giải thích thế nào với Tiểu Khả, chị chụp ảnh đẹp cho em, còn bị người ta chê bai độ phân giải kém……
Tiểu Khả nhất định sẽ nổi điên, rõ ràng cô để mặt mộc rất đẹp, biết chưa?
Quý Minh Noãn đưa một chiếc di động cho Tiểu Khả, “Cố tình mua để chị chụp ảnh đẹp giúp em đấy.”
Tiểu Khả đầu tiên vui vẻ nhận lấy nó, lại hỏi, “Chị chụp không đẹp chỗ nào? Em xem bình luận Weibo chưa? Ai nấy đều nói em xinh đẹp!”
Quý Minh Noãn căng da đầu nói: “Chị có thể chụp xinh hơn nữa.”
Tiểu Khả lại nói: “Không cần dùng filter cũng có thể áp chế hoa thơm cỏ lạ, không phải vấn đề của di động đấy, biết không? Em đẹp sẵn rồi!”
Cách thức nịnh bợ như thế, Quý Minh Noãn được khen mà bay bổng, nói: “Biết nói chuyện như vậy, nói nhiều một chút, mẹ khen thưởng con nhiều hơn.”
Tiểu Khả dọn bách khoa toàn nịnh bợ trên mạng, khen ngợi Quý Minh Noãn.
“Tôi từng gặp cô tiên, cô ấy làm nhịp tim tôi reo vang.”
“Tôi ngắm nhan sắc này cả đời cũng được, tôi mang thai qua màn hình mất rồi.”
“Tôi đắm chìm trong tình yêu, ngày nào cũng tâm động.”
Quý Minh Noãn cảm thấy có thể bảo công chúa Chân Chân mua giúp cô vài món đồ như túi xách để cho Tiểu Khả. Sao lại giỏi khen người ta như thế chứ?
Cơm nước xong, nhân viên đi qua có thái độ hoàn toàn khác với cô, người nào cũng nói cười, chào hỏi cô, có vài người học Tiểu Khả, e thẹn khích lệ cô, Quý Minh Noãn cảm giác mình lại quay về thời đại được mọi người nâng niu.
Cô rất vui vẻ.
Cô nghỉ ngơi trong chốc lát, chuẩn bị cảnh quay buổi chiều, lúc dặm lớp trang điểm, nhận được tin nhắn của Lục Ngôn Thâm: “Nhận được di động chưa?”
Hôm nay tâm trạng của Quý Minh Noãn rất tốt, nói cười với chuyên viên trang điểm, một lúc lâu mới biết Lục Ngôn Thâm gửi tin nhắn cho cô.
Cô đoán quả nhiên không sai, Tổng giám đốc Lục mua di động cho cô.
Chẳng lẽ tối hôm qua cô lãng phí nước bọt để giải thích? Hay anh không hiểu tiếng người?
Lúc chuyên viên trang điểm không chú ý, cô nhanh nhắn lại Tổng giám đốc Lục: “Nhận được rồi, cảm ơn Lục tiên sinh.”
Hơn 20 phút Lục Ngôn Thâm mới nhận được tin nhắn của Quý Minh Noãn, nhìn món đồ thủ công trên bàn, nhanh chóng đánh chữ: “Mau chụp ảnh để tôi xem thử.”
Chu Mặc nói hai loại di động đó là hai loại được hoan nghênh nhất, anh không biết chọn, nên mua hai loại. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Quý Minh Noãn nhìn thấy tin nhắn của Lục Ngôn Thâm, có cảm giác ngại ngùng……
Sao giống như đối phương đột nhiên nhớ cô, muốn nhìn cô?
Quý Minh Noãn trang điểm xong, chỉnh lại quần áo, tự hỏi chụp thế nào để gửi cho Tổng giám đốc Lục?
Chẳng lẽ cô chụp kiểu nghiêm túc như anh? Không được, không được, nếu vậy như cô không vui.
Quyến rũ? Càng không được, vậy như cô đang muốn dụ dỗ đối phương.
Đáng yêu? Tổng giám đốc Lục hội không nghĩ rằng cô vờ ngốc nghếch chứ?
Quý Minh Noãn ngại ngùng xoắn xít hơn mười phút, đến khi người phụ trách tới kêu cô, “Minh Noãn, vào vị trí thôi.”
Quý Minh Noãn luống cuống chụp một tấm ảnh giơ tay chữ V đáng yêu, gửi cho Lục Ngôn Thâm.
Tổng giám đốc Lục chuẩn bị ra ngoài, nhìn thấy tấm ảnh tự chụp của Quý Minh Noãn, miệng nhếch lên, khó có thể phát hiện tạo thành hình cung, nhắn lại Quý Minh Noãn: “Chụp thêm một tấm toàn thân.”
Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...