Xuyên Thành Vị Hôn Thê Khốn Nạn Của Nam Chính Trong Truyện Nam Chủ


Về phần Vân Xu sẽ tha thứ cho cô ta, bỏ qua cho cô ta, Vân Nguyệt vẫn không dám nghĩ đến.Vân Xu liếc nhìn món ăn phong phú trên bàn, đi qua ngồi xuống ghế: “Con đói rồi, ăn cơm thôi.”“À được!” Bạch Vi nối tiếp ngồi xuống.Trong trí nhớ của nguyên thân, món ăn mà Bạch Vi làm không ra làm sao, so với dì chuyên nấu ăn thì kém xa.


Vân Xu nhìn một bàn này cũng rất đẹp mắt, cô gắp một tiếng sườn hấp nếm thử.Cách làm sườn hấp vẫn giữ nguyên mùi thơm của nó, thịt còn vô cùng mềm, còn được tô điểm bằng nước xốt, miếng đầu tiên đã khiến cho Vân Xu cảm thấy rất kinh ngạc.

Ăn xong một miếng sườn, cô lại nếm thử một chút rau xanh, món nào cũng đều dụng tâm, làm rất tinh xảo, vị cũng vô cùng ổn, khiến cho người có ham muốn ăn uống nặng như cô cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.Tay nghề này tuyệt đối là không kém, thậm chí có thể nói là rất tốt.

Xem ra thành kiến của nguyên thân đối với Bạch Vi đã tràn ra tất cả các phương diện.Bạch Vi và Vân Nguyệt vừa ăn vừa nhìn trộm biểu cảm của Vân Xu, thấy cô ăn rất vui vẻ, cũng không khỏi cảm thấy vui vẻ theo, cuốn theo Vân Xu ăn nhiều một chút, lúc đặt bát xuống phát hiện dạ dày đều có hơi căng.Vân Xu ăn xong, nhìn về phía Bạch Vi, nói: “Bố con lại đi công tác rồi hả?”Bạch Vi gật đầu, có chút bối rối nói: “Nói là đi sát hạch một hạng mục, phải đi một thời gian mới có thể về được, không phải ông ấy không muốn về gặp con, nhưng mà lần công tác này rất quan trọng, ông ấy nhất định phải tự mình đi, cho nên…”Vân Xu cũng không bất ngờ, thật ra Vân Thừa vẫn luôn như vậy, đừng nói cô chỉ là trở về trong kỳ nghỉ tháng, sợ là sinh nhật của cô, ông đều chưa chắc có thể quay về tổ chức với cô.Vân Thừa chống đỡ sản nghiệp to lớn này của Vân gia vô cùng không dễ dàng, vì thế quanh năm ông đều bận rộn, thường xuyên bôn ba ở bên ngoài, ngày ở nhà rất ít, đây cũng là nguyên nhân vì sao ông cưới Bạch Vi về để chăm sóc cho Vân Xu.Nguyên thân vốn không thể hiểu cho bố của mình, luôn thường xuyên vì thế mà tức giận, mỗi lần cô ta về nhà, nhất là lúc sinh nhật nếu Vân Thừa không trở về, cô ta sẽ vừa khóc vừa phát cáu.Đối tượng để phát cáu chính là Bạch Vi, cô ta luôn có thể tìm thấy vấn đề trên người Bạch Vi, chẳng hạn như Bạch Vi cố ý khiến Vân Thừa không gặp cô ta, Bạch Vi cười trên nỗi đau của cô vân vân.Vân Xu nhìn thấy mối quan hệ sắp đến tình trạng báo động của hai người, dùng khăn giấy lau miệng, sau đó trực tiếp lên tầng.


Lúc đi đến đầu cầu thang, cô nhớ đến việc muốn đi làm kiểm tra.Cô nhìn về phía Vân Nguyệt: “Vân Nguyệt ngày mai cô đi dạo phố cùng tôi.”Nói xong Vân Xu đi lên tầng, để lại hai người không ngừng suy nghĩ.Vân Nguyệt cúi thấp đầu, thầm nghĩ, cuối cùng cũng đến.--Ngày hôm sau, Vân Xu đưa Vân Nguyệt ra khỏi nhà, đi đến một bệnh viện lớn nào đó trong thành phố.Trước kia Vân Xu có một thời gian ở bệnh viện rất lâu, nhưng nỗi sợ của cô đối với bệnh viện vẫn không hề giảm bớt.

Cô không muốn đến bệnh viện một mình, liền dứt khoát gọi Vân Nguyệt đi cùng.Kiểm tra cả buổi, có một số phần là rất nhanh có thể lấy được kết quả kiểm tra, nhìn từ những kết quả kiểm tra này, vết thương trên người cô không có vấn đề gì lớn, sẽ cảm thấy rất đau, nguyên nhân chủ yếu vẫn là do thể chất thân thể cô tương đối kém, cái cơ thể mỏng manh đắt tiền này sợ rằng nhỡ có bị rách chút da sợ rằng đều sẽ muốn khóc, càng đừng nói là bị đấm thẳng vào người.Về phần những thứ trước kia thoạt nhìn đều rất đáng sợ, bây giờ vết bầm tím vẫn chưa tan hết, còn lại là bởi vì da dẻ cô quá mềm mại, cho nên sẽ có vẻ đáng sợ.Sau khi xác định thân thể khỏe mạnh, Vân Xu lần nữa nuốt tim vào trong bụng.Đây là thân thể mới của cô, cô rất quan tâm, cô hy vọng đời này có thể mãi luôn khỏe mạnh, không muốn cả ngày phải sống trong bệnh viện nữa.Vân Nguyệt càng thở phào nhẹ nhõm, nếu Vân Xu thực sự bị đánh cho bị làm sao… Vân Nguyệt phát hiện bản thân trước kia quá kích động rồi, cô ta không nên vì sự vui vẻ nhất thời nhìn Vân Xu bị đánh.Sau khi Vân Xu xác định thân thể khỏe mạnh, giọng điệu cũng thoải mái không ít: “Tôi chuẩn bị đi dạo phố, không đi cùng cô đâu.”Vân Nguyệt biết Vân Xu không thích mình đi theo, chỉ là cô ta không hiểu, Vân Xu gọi cô ta ra ngoài chỉ là vì đến bệnh viện một chuyến thôi sao?Cô ta vốn nghĩ rằng Vân Xu sẽ tìm một đám người chờ cô ta ở bên ngoài.


Mặc dù cô ta sợ hãi, nhưng lại ôm tâm lý khiến Vân Xu hết giận, không thể ảnh hưởng đến suy nghĩ của mẹ.Không ngờ cô ta chuẩn bị tâm lý nhiều như vậy, lại phát hiện trời yên gió biển lặng, hình như Vân Xu căn bản không có ý tìm cô tính sổ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận