Xuyên Thành Vị Hôn Thê Khốn Nạn Của Nam Chính Trong Truyện Nam Chủ


Mới sáng sớm đã bị giáo huấn một trận rồi, da đầu của mọi người trong lớp Ánh Nắng khi học tiết của Triệu Thành Sơn đều vô thức kéo căng, trong lúc vô tình đã đạt được hiệu quả tương tự như chiếc bánh mà Vân Xu đã vẽ trước mặt Triệu Thành Sơn.

Vì vậy Triệu Thành Sơn càng thêm tin chắc lời của Vân Xu rất có đạo lý, cho rằng chú trọng tập thể dục buổi sáng là một việc có thể tăng cường tính tích cực học tập, nâng cao hiệu suất học tập của mọi người, một cách tốt nhất!Ông nhìn về phía Vân Xu đang ngồi nghiêm chỉnh, cầm bút ghi chép dày đặc, trong lòng cực kỳ vui mừng, vì vậy khi đối mặt với Vân Xu ông luôn phá lệ ôn hòa một cách tự nhiên.

ủng hộ truyện trên t.

y.

tDáng vẻ ôn hòa của ông đối với Vân Xu khiến cho tất cả mọi người trong lớp sợ ngây người.

Triệu Thành Sơn luôn luôn không coi mấy con cáo già trong lớp ra gì, thoạt nhìn cực kỳ nghiêm khắc nghiêm túc, Triệu Thành Sơn đã bao giờ cho bọn họ một khuôn mặt hòa nhã thế này?Sự ảnh hưởng từ thái độ của giáo viên thường là cực kỳ lớn, bởi vì sự thiên vị của Triệu Thành Sơn, địa vị của Vân Xu trong tiềm thức của mọi người đã lặng yên không tiếng động được đề cao.


Cộng với màn trình diễn hạng nặng trước đây của cô, một cảm giác kính sợ tồn tại trong đáy lòng của mọi người liền tự phát sinh, cũng sẽ không bao giờ có người tùy tiện đi đắc tội Vân Xu.

Trong tiết thể dục, Vân Xu không chủ động lấy dụng cụ, cô đứng bên cạnh các học sinh nữ đánh cầu lông, vốn chỉ dự định nhìn bọn họ đánh, không ngờ những học sinh nữ kia nhất trí gọi cô gia nhập, để trống một vị trí cho cô.

Cô đánh thua, cũng không có ai chủ động thay cô, đều đứng xếp hàng thay người với người đứng đối diện cô.

Ở phương diện vận động Vân Xu không quá am hiểu, đánh một lúc cô cũng không có cách nào kiên trì tiếp, liền nhường lại vị trí cho người khác.

Cô trả vợt cho người ban nãy đưa vợt cho cô, nói với cô ấy: “Cảm ơn.

”Học sinh nữ đó nhận lấy vợt, nhìn Vân Xu đang cười trước mặt mình, có chút kích động không rõ, dường như đã nhận được sự khích lệ cực lớn, hơn nữa, trong lòng còn thầm cảm thấy rất vinh hạnh.

Vân Xu đánh xong có hơi mệt, trốn vào dưới tàng cây ngồi, trong tay cầm sách từ vựng đọc, cũng không vội học thuộc, mà trước tiên nhìn một từ có nhiều loại giải thích và ví dụ.

Cô xem rất chăm chú, ra chơi rồi cũng không vội đi, lúc gần vào tiết tiếp theo, Vân Xu mới gập sách lại, đi theo mọi người còn đang lưu luyến về lớp học.

Cô không cố ý đuổi theo những người khác, đi không nhanh không chậm, trong đầu nhớ lại từ vựng ban nãy đã đọc.

Bất thình lình, hình như cô nghe thấy một tiếng gió dồn dập, không đợi cô quay đầu nhìn, cô đã bị một cánh tay có lực ôm lấy kéo về phía sau, ngã vào một lồng ngực không tính là quá rộng, tiếp theo bên tai truyền đến âm thanh bụp bụp của quả bóng khi rơi xuống đất.


Vân Xu yên lặng nhìn quả bóng rổ vốn dĩ sẽ đập lên người cô, trong nháy mắt gương mặt hiện lên sự hoảng hốt, một khắc sau đó, cô bị đánh thức bởi một mùi thơm nhàn nhạt của bột giặt.

Lúc này, người ôm cô cũng buông lỏng cô ra đồng thời lùi về sau hai bước, kéo giãn khoảng cách giữa hai người.

Vân Xu quay đầu nhìn lại, đối mặt với cặp mắt phượng cực kỳ hiếm, lại cực kỳ xinh đẹp.

Bởi vì sự cố ban nãy, mắt kính cậu bị trượt xuống một đoạn, Cố Diễm chỉnh lại kính, gật đầu một cái với Vân Xu, rồi đi qua Vân Xu.

Cậu đi rất nhanh, Vân Xu còn chưa kịp nói một tiếng cảm ơn.

Lúc này, một giọng nam lười biếng từ bên cạnh vang lên: “Này, không đánh trúng cậu chứ?”Vân Xu nhìn sang, người nói chuyện là một học sinh nam rất đẹp trai, đầu tóc lộn xộn, nhưng không lộ vẻ lếch thếch, mà là mang theo một chút hương vị của sự tùy ý.

Cô nhận ra học sinh nam rất có độ nhận diện này: “Châu Dã?”Châu Dã lại không nhận ra học sinh nữ mới gặp mấy ngày trước này.

Cậu ta cũng không ngạc nhiên khi cậu ta sẽ bị nhận ra khi cậu ta nổi tiếng toàn trường, khẽ vuốt cằm nhìn Vân Xu, lại hỏi lần nữa: “Ban nãy truyền bóng lệch, không đập vào cậu chứ?”Vân Xu lắc đầu: “Không có, ban nãy có người kéo tôi ra rồi.


”“Ồ.

” Trên mặt Châu Dã không có bất kỳ biểu cảm áy náy: “Xin lỗi.

”Nói xong, cậu ta lại nói với Vân Xu: “Nếu đã không đánh trúng cậu, thì giúp tôi nhặt quả bóng về với.

”Nhìn biểu cảm kinh ngạc của Vân Xu, khóe miệng Châu Dã nhếch lên, trên khuôn mặt đẹp trai có thêm mấy phần lưu manh, là vẻ mặt có thể khiến cho các cô gái nhỏ mê đến thần hồn điên đảo.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận