Giang Mặc Thần sờ sờ trong túi, móc ra một nhúm kẹo, bắt lấy tay y, đặt trong lòng bàn tay y, "Ăn xong nói với anh, anh gửi cho em."
Yến Thanh Trì nhìn kẹo không vượt qua mười viên trong tay, xì một tiếng cười, "Vậy từ hôm nay anh có thể bắt đầu gửi."
"Em ăn ít chút, một ngày ăn một viên." Giang Mặc Thần bất đắc dĩ.
"Giang tổng, anh nói lời này không làm giá trị con người của anh thất vọng sao?"
"Không làm em thất vọng là được."
Yến Thanh Trì câm nín, cất kẹo vào túi tiền mình, y chú ý tới Giang Mặc Thần nhìn mình, giống như đang do dự cái gì, hỏi hắn, "Còn có cái gì?"
"Hết rồi, đi đường cẩn thận."
Yến Thanh Trì gật đầu, xuống xe, y nhìn Giang Mặc Thần ngồi trên xe, trong mắt như có chút không tha, nghĩ nghĩ, trước lúc xuống xe thò người qua ôm hắn một chút, "Tạm biệt nha." Y nói, sau đó, buông lỏng tay đóng cửa, không quay đầu lại đi vào sân bay.
Trước khi vào đăng ký, Yến Thanh Trì đã phát một Weibo đóng máy: Đóng máy rồi, cảm ơn mọi người đã chăm sóc, giúp đỡ đến hôm nay! Sau đó đính kèm mấy tấm ảnh, có ảnh chung với toàn tổ nhân viên, có ảnh y và Giang Mặc Thần chụp chung, còn có ảnh chụp chung với Tô Noãn.
Yến Thanh Trì phát xong liền lên máy bay thuận tay tắt máy, kết quả chờ mình xuống máy bay, sau khi mở di động, y thuận tay lên nick phụ chuẩn bị xoát Weibo, liền thấy nhóm cp Thành Trì trước đó mình vào đang kêu trời khóc đất.
Kẹo Không Ngọt: "Sao lại đóng máy!! BE nhanh như vậy! [ khóc lớn ][ khóc lớn ][ khóc lớn ]"
Phong phòng ngoài quá không lưu tình: "Chỉ là đóng máy thôi, sẽ có lúc gặp nhau! Thanh Trì còn đăng ảnh chụp cùng với Giang tổng kìa, kẹo tỷ tỷ đừng khóc, tới ăn đường a."
Kẹo Không Ngọt: "Ăn không nổi, nghĩ đến một khi đóng máy hai người không biết khi nào mới có thể gặp nhau, là không muốn ăn đường, chỉ muốn anh anh anh."
Ánh sáng chân trời chưa tắt: "Tui cũng vậy."
Yến Thanh Trì có chút dở khóc dở cười, thầm nghĩ đừng khóc, làm sao thảm như vậy, rất nhanh sẽ gặp nhau.
Nhưng mà lúc y đang nghĩ ngợi, đã thấy trong nhóm đột nhiên xuất hiện một loạt dấu chấm than.
Một hạt dẻ: "Báo!!!!!! Giang tổng phát đường!!!!"
Yến Thanh Trì có chút kinh ngạc, a?
Gió nhẹ thổi qua: "Mau đi xem, Giang tổng chuyển phát Weibo Thanh Trì, rõ ràng Thanh Trì không có @Giang tổng, vậy mà Giang tổng còn chuyển phát cậu ấy, mị có đạo lý tin tưởng Thành Trì is real!"
Cánh Cụt Nhỏ Xoay Vòng Vòng: "Là thật, Giang tổng vậy mà chuyển phát! Đối lập trước đó có người công nhiên @, hot search đều lên, Giang tổng care cũng không care, thân hay không thân nhìn là biết a!"
"Ha ha ha ha, chim cánh cụt tỷ tỷ nói chính là nhà chính cung kia sao, quả thực cười chết tui, không có đối lập thì không có tổn thương a."
Yến Thanh Trì ra khỏi nhóm chat, click mở trang chủ nick phụ của mình, liền nhìn thấy Giang Mặc Thần quả nhiên chuyển Weibo y đăng trước lúc lên máy bay.
Giang Mặc Thần V: Cố lên, tiếp tục nỗ lực, Mạnh Lạc rất xuất sắc. //@ Yến Thanh Trì: Đóng máy rồi, cảm ơn mọi người đã chăm sóc, giúp đỡ đến hôm nay! [ hình ảnh ]
Yến Thanh Trì vội vàng vào nick chính của mình, trả lời hắn: Cảm ơn Thần ca, em sẽ tiếp tục nỗ lực [ bán manh ].
Y đăng xong xong, nhìn câu Mạnh Lạc rất xuất sắc kia của Giang Mặc Thần, trong lòng có chút vui vẻ.
Mà bên kia, nhóm cp Thành Trì lại náo nhiệt lần nữa.
"Thanh Trì bình luận!!!"
"Tui sống lại! Tui tuyên bố, Thành Trì vĩnh không BE."
"Đâu chỉ không BE, Thành Trì là đường, ngọt đến ưu thương, chèo đúng cp rồi, mỗi ngày đều là Lễ Tình Nhân!"
"Nói tui liền muốn dựng video, đáng tiếc không có tư liệu sống của Thanh Trì, quá thảm, ngồi chờ "Lạc Đường"."
"Ngồi chờ "Lạc Đường" +1, tuy rằng cắt không được video, nhưng là có thể viết truyện a."
"Tỷ tỷ muốn viết sao? Đưa bút cho tỷ tỷ, tỷ tỷ viết xong gửi vào nhóm được không?"
"Quỳ cầu tỷ tỷ viết truyện, cái gì em cũng ăn, cổ trang hiện đại ABO sinh tử tinh tế mang thai chạy em ăn hết! Chỉ cần không ngược!"
Yến Thanh Trì uống một ngụm thủy thiếu chút nữa phun ra, cổ trang hiện đại y có thể hiểu được, ABO sinh tử tinh tế mang thai chạy là cái quỷ gì? Vì sao một người đàn ông như y có liên quan đến sinh tử mang thai chạy a?!
Vẻ mặt Yến Thanh Trì mộng bức mở Baidu, bấm ABO, rất nhanh tìm được giải thích tương quan, y nhẹ nhõm, nguyên lai là một loại đề tài giả thiết a. Yến Thanh Trì có chút bất đắc dĩ, viết truyện nam nam yêu nhau còn có thể sáng tạo ra nhiều loại đề tài như vậy, viết đô thị tình yêu không không được sao? Yến Thanh Trì nhìn fan cp trong nhóm vì não động bắt đầu mở rộng cốt truyện mà bàn đến càng ngày càng vui vẻ, có chút dở khóc dở cười, yên lặng rời khỏi nhóm Weibo.
Chờ về đến nhà, kịp giờ Kỳ Kỳ tan học. Kỳ Kỳ nhìn thấy Yến Thanh Trì trở về thật vui vẻ, cặp sách cũng chưa tháo đã nhào về phía y, giơ tay muốn ôm y, "Ba ba."
Yến Thanh Trì ôm bé bay một vòng, ra vẻ khoa trương nói: "Tiểu bảo bối của ba ba, nhớ chết ba ba."
Nháy mắt mũi Kỳ Kỳ có chút chua xót, ủy khuất nhìn y, Yến Thanh Trì vừa thấy thầm hô không tốt, đây là tiết tấu muốn khóc, vội vàng hôn bé vài cái, lại ôm bé xoay vài vòng, Kỳ Kỳ rất nhanh bị dời đi lực chú ý, bởi vì cảm thấy chơi quá vui, vì thế lại cười.
Lần này Yến Thanh Trì không dám chọc bé nữa, trực tiếp ôm bé vào phòng, nói chuyện.
Yến Thanh Trì mới vừa buông Kỳ Kỳ xuống, Kỳ Kỳ liền chạy tới trước tủ mình, như hiến vật quý lấy ra tờ giấy, hưng phấn đưa cho y nói, "Ba xem."
"Cái gì nha?" Yến Thanh Trì nhận lấy, mới phát hiện là bức tranh bọn họ vẽ, có bức tranh lần đầu tiên y gặp Kỳ Kỳ vẽ với bé, còn có bức tranh mấy ngày trước Kỳ Kỳ tới thăm ban vẽ. Kỳ Kỳ đều bảo quản rất cẩn thận, còn nói với y, "Cái này là tranh chúng ta vẽ lúc trước, ba ba còn nhớ rõ không?"
Yến Thanh Trì mỉm cười gật đầu, "Chờ qua thời gian này, ba ba mua cho con một tập tranh, con có thể cất mấy bức này vào đó, tự mình cất giữ, chờ con lớn rồi xem, một nhà ba người chúng ta có thể vẽ mấy bức."
hiển nhiên Kỳ Kỳ rất thích kiến nghị này của y, đôi mắt đều cong lên, "Dạ dạ."
Buổi tối, Yến Thanh Trì và Kỳ Kỳ trò chuyện video với Giang Mặc Thần, Giang Mặc Thần nhìn Yến Thanh Trì ôm Kỳ Kỳ ngồi trên giường, không biết vì sao, thế nhưng cảm thấy có chút ấm áp, Kỳ Kỳ duỗi tay chào hỏi hắn, hỏi hắn, "Phụ thân, khi nào thì cha về a?"
"Phải một tháng nữa."
Kỳ Kỳ bẻ ngón tay tính một lát, "Vậy còn rất nhiều rất nhiều ngày á."
"Đúng vậy, cho nên Kỳ Kỳ phải nhớ nhớ phụ thân a."
"Ừm, mỗi ngày đều nhớ một lần." Kỳ Kỳ nghiêm túc nói.
Giang Mặc Thần cười cười, giương mắt nhìn Yến Thanh Trì, buổi chiều hắn nhìn tin nhắn WeChat Yến Thanh Trì nhắn cho hắn nói đã về đến nhà, hắn có rất nhiều lời muốn nói với Yến Thanh Trì, nhưng lúc này thật nhìn thấy y qua video, rồi lại tựa như không biết nên nói gì, cuối cùng cũng chỉ có thể nói, "Gần đây trên mạng có thể sẽ có những lời nói không tốt lắm, em không cần để ý, hảo hảo nghỉ ngơi, mấy ngày nữa đi quay tổng nghệ."
Yến Thanh Trì lúc nghe hắn nói trên mạng có thể sẽ có những lời nói không tốt lắm, còn có chút nghi hoặc, thẳng đến khi hắn nói đến tổng nghệ, mới phản ứng lại, —— mấy ngày nay "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!" lục đục thả tin Quan Cảnh Thâm sắp tạm thời rời khỏi, sẽ có khách quý thay thế tiếp nhận vị trí hắn, thu sáu tập sau. Đến lúc đó sau khi tập sáu phát sóng, Quan Cảnh Thâm sẽ phát Weibo tỏ vẻ mình vì nguyên nhân cá nhân, sẽ vắng mặt sáu tập sau, gặp lại mọi người ở mùa sau.
Loại hành động thay đổi người giữa đường này, sẽ khiến fan tiết mục và fan Quan Cảnh Thâm bất mãn, dù chuyện này không có quan hệ tới bản thân Yến Thanh Trì, nhưng vì y tiếp nhận vị trí của Quan Cảnh Thâm, nên lúc đó khó tránh khỏi có người sẽ so sánh y và Quan Cảnh Thâm. Nếu không phải vì tổng nghệ thật sự quá nổi, hơn nữa thật sự thực thích hợp Yến Thanh Trì, thì Giang Mặc Thần cũng không tình nguyện để Yến Thanh Trì té vào vũng nước đục này.
Hắn một đường đi tới, xuôi gió xuôi nước, lấy được đều là tài nguyên tốt nhất, đi con đường thông thuận nhất, cho nên, hắn rất hy vọng Yến Thanh Trì có thể giống như hắn, không phải chịu bất kì sự nghi ngờ của người ngoài, đường phồn hoa thịnh cảnh đi đến thành công. Nhưng Quản Mai nói rất đúng, Yến Thanh Trì không phải chim hoàng yến nhà hắn nuôi, y có đôi cánh của mình, cũng có năng lực trải qua mưa gió, trước nay y đều thong dong tự tin mỉm cười nhìn mỗi mỗi một chuyện xảy ra, y không sợ phiền toái, thậm chí có chút không để bụng phiền toái trước mắt, bởi vì chính y cũng đủ ưu tú.
Cho nên Giang Mặc Thần đồng ý rồi, hắn ở cái vòng này lăn lộn nhiều năm như vậy, tận mắt nhìn thấy từng người lên rồi xuống, hắn hiểu hơn ai khác nguy tắc của cái vòng này, cho nên hắn biết —— phải nổi danh nhân lúc còn sớm.
Quả nhiên, không bao lâu, account marketing lục đục thả ra tiếng gió, nói mùa này "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!" Quan Cảnh Thâm chỉ tham gia sáu tập, sáu kì còn lại, sẽ có người đến bổ sung.
Diễn đàn và Weibo nháy mắt náo nhiệt lên, fan Quan Cảnh Thâm vọt tới "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!" đầu tiên, chất vấn tổ tiết mục vì sao lại thay đổi người, hơn nữa kiên trì yêu cầu công bố chính thức.
Diễn đàn thì đang thảo luận, ai sẽ bổ sung vị trí của Quan Cảnh Thâm quay sáu tập sau?
Bởi vì "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!" là một tổng nghệ vừa quay vừa chiếu, việc này có ý nghĩa, thứ bảy tuần này TV chiếu tập bốn, vậy là Quan Cảnh Thâm còn thu ba tập, càng có ý nghĩa, giữa tháng tám thu trung này sẽ có người đến thay thế Quan Cảnh Thâm.
"Cho nên chờ đến ngày 15 tháng này chỉ còn lại vài ngày, chúng ta sẽ biết."
"Khẳng định không phải đại già (người có già vị lớn), là đại già thì đã sớm thả tin hấp dẫn fan, làm sao chỉ còn mấy ngày nữa quay mà lại cất giấu."
"Không phải có account marketing tung tin nóng nói là tiểu trong suốt sao, không phải tiểu sinh tuyến trên."
"Lầu trên nói bừa à, tiểu trong suốt sao có thể ăn được loại tài nguyên này, mang vốn vào đoàn a?"
"Nhưng nếu thật là tiểu trong suốt, vậy lần này tiểu trong suốt thật đúng là kiếm lớn."
"So với tiểu trong suốt, vẫn lo lắng Quan Cảnh Thâm trước đi, vốn dĩ hắn ở tổng nghệ này đã không có cảm giác tồn tại nhiều lắm, tiểu trong suốt nếu biểu hiện tốt hơn hắn một chút, tui thấy hắn không cần trở lại nữa."
"Lại nói tiếp, lúc trước không phải có Weibo bạo qua Quan Cảnh Thâm muốn rời khỏi sao, bây giờ có thể là thử không a?"
"Quan Cảnh Thâm điên sao mà muốn rời khỏi? Tác phẩm của hắn thêm nhiệt độ nữa cũng không bằng nhiệt độ của hắn trong "Tới Chiến Đi", không biết sao?"
""Tới Chiến Đi" có nhiệt độ là nhiệt độ của "Tới Chiến Đi", Quan Cảnh Thâm ở trong đó cũng không có nhiệt độ bao nhiêu, trong mười người cũng là lót đế cho người khác đi, nói câu không dễ nghe, đổi hắn hay không cũng không có ảnh hưởng."
"Lầu trên cũng không sai, có đạo lý, hơn nữa hắn đã ghi hình lâu như vậy cũng không hồng, cho dù quay xong hết mùa "Tới Chiến Đi" này, phỏng chừng vẫn là trạng thái này, ta xem tin nóng Weibo nói Quan Cảnh Thâm là tự mình chỉ ký với tổ tiết mục sáu tập, vì cuối tháng này hắn phải vào tổ một bộ điện ảnh, đạo diễn nói không được cán diễn (vừa quay phim này vừa quay phim khác), bao gồm thu tổng nghệ, cho nên Quan Cảnh Thâm mới từ bỏ "Tới Chiến Đi"."
"Ăn dưa, cách cuối tháng không đến hai mươi ngày, chờ đến lúc đó sẽ biết có phải Quan Cảnh Thâm vì điện ảnh nên chủ động từ bỏ "Tới Chiến Đi" không."
"Cho nên thảo luận nửa ngày tiểu trong suốt rốt cuộc là ai a? Rốt cuộc là ai muốn hàng không "Tới Chiến Đi", cho fan chương trình bọn tui một đáp án thống khoái được không!"
Yến Thanh Trì nhìn thảo luận trên diễn đàn, đại khái hiểu được ý nghĩ người qua đường một chút, yên lặng thoát khỏi bài viết. Fan Quan Cảnh Thâm còn đang xé tổ tiết mục, thậm chí có một đám fan đã bắt đầu nhắn tin người đại diện và công ty quản lý của Quan Cảnh Thâm, đồng thời tuyên bố ai thay vị trí ca ca nhà bọn họ các cô hắc người đó.
Yến Thanh Trì thở dài, có dự cảm sắp có một hồi tinh phong huyết vũ. Nhưng mà y không nghĩ tới chính là lần quay này, còn tinh phong huyết vũ so với y tưởng tượng nhiều hơn, bởi vì trong cái tổng nghệ này, có một người y hoàn toàn không để ý, nhưng đối phương lại là người canh cánh trong lòng sự xuất hiện của y. Nhưng bây giờ Yến Thanh Trì không biết gì hết, toàn tâm toàn ý chuẩn bị quay, hy vọng không cô phụ cơ hội Quản Mai cho mình.
——————
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...