Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy


Đã từng có kinh nghiệm đánh dấu một lần, cho nên bây giờ Khâu Chấn Dương thuần thục hơn lần đầu tiên rất nhiều, trong lần khảo nghiệm đó, hắn đã hạ miệng hơi có chút tàn nhẫn, cho nên miệng vết thương nhìn rất dữ tợn, lúc này đây, lực đạo lại được khống chế rất tốt, dùng phương thức nhẹ nhàng nhất mà Lăng Mộc có thể tiếp nhận để nhẹ nhàng chậm chạp rót tin tức tố của mình vào.

Trong nháy mắt, thân thể của Lăng Mộc liền mềm xuống, bàn tay đang giao triền với Khâu Chấn Dương cũng trở nên thoát lực.

Sau khi rót tin tức tố vào xong, Khâu Chấn Dương thu răng, dùng môi mỏng của mình khẽ hôn lên chỗ vêt thương kia.

Động tác hắn nhẹ nhàng, dường như đang chơi trò chơi ái muội nhất nhân gian với người yêu, thương tiếc hòa cùng tình yêu, khiến trái tim của người khác ấm áp không thôi.

Mà Lăng Mộc đã bị kỳ động dục tra tấn đến kiệt sức, cứ như vậy mà ngủ thiếp đi trong lòng ngực của Khâu Chấn Dương.

Sáng sớm hôm sau, Khâu Chấn Dương mở to đôi mắt đã che kín tơ máu, sống không còn gì luyến tiếc mà nằm liệt trên sô pha.

Mắt hắn thâm đen, trên xương gò má chính là dấu vết mà Lăng Mộc để lại lúc tỉnh dậy nhưng bị giật mình, nhìn thê thảm vô cùng.


Nhưng mà, điều khiến cho Khâu Chấn Dương mất hồn mất vía cũng không phải cái này, mà là… Hắn vậy mà, trong buổi tối ngày khang giảng đầu tiên, đã ngủ cùng với Lăng Mộc!A, mặc dù chỉ đơn giản là ngủ thôi, cũng không phải là đại sự gì.

Khâu Chấn Dương chớp chớp mắt, sao cứ cảm thấy có gì đó hơi bất mãn nhỉ?“Anh Khâu ơi, em đi học đây~”Lăng Đang cõng cặp sách nhỉ sau lưng, được Lăng Mộc nắm tay dắt từ trên lầu xuống, lên tiếng chào hỏi với Khâu Chấn Dương đang nằm trên số pha như thi thể.

Tối hôm qua, thời điểm mà Lăng Mộc động dục, may mà Lăng Đang đang ở trong phòng làm bài tập, đồng thời vì em là một Beta cho nên không thể cảm nhận được tin tức tố, vì vậy nên không phát hiện ra ông anh trai nhà mình là làm chuyện xấu hổ với anh trai của bé.

Sau khi Lăng Mộc ngủ, Khâu Chấn Dương bưng đồ ăn đã được hâm nóng lên một lần nữa cho Lăng Đang ăn, thu hoạch được ánh mắt mắt kinh diễm sùng bái của Lăng Đang.

“Tối nay em muốn ăn cơm do anh Khâu làm! Anh Khâu có thể làm cho em không~” Lăng Đang ăn nghiện rồi, còn làm nũng với Khâu Chấn Dương nữa.

Lăng Mộc vỗ nhẹ lên đầu Lăng Đang, ý bảo em lễ phép chút.

Sáng nay, sau khi lỡ tay cho Khâu Chấn Dương một đấm, tên kia vẫn mang con mắt bị bàm tím kia hâm đồ ăn lại cho y, dù sao thì Lăng Mộc cũng có chút chột dạ về chuyện ngày hôm qua, cũng không muốn xảy ra chuyện tương tự như chuyện Khâu Chấn Dương đưa nước ngày hôm qua, cho nên cũng không cự tuyệt nữa.

Đương nhiên, y cũng giống em gái nhà mình, cực kỳ kinh diễm đối với tay nghề của Khâu Chấn Dương.

Khâu Chấn Dương, cứ như một hộp bí mật đang phát sáng vậy.

“Được, anh biết rồi, anh sẽ làm, trên đường cẩn thận.

” Khâu Chấn Dương cười với em, giơ tay vẫy vẫy, tầm mắt lại không tự giác bay đến trên mặt của Lăng Mộc.

Biểu tình trên mặt Lăng Mộc đã khôi phục lại vẻ lãnh đạm như lúc ban đầu, sau cổ đã được dán miếng dán tin tức tố, hoàn toàn che dấu hơn thở thuộc về Khâu Chấn Dương.

Tên kia, tối hôm qua nằm trên ngực mình ngủ ngon lành, vì đề phòng hai người ngã xuống từ trên số pha, cho nên suốt cả đêm Khâu Chấn Dương đều không ngủ a.


Còn vì sao Khâu Chấn Dương nhất định phải chung một chỗ với Lăng Mộc, mà không tự mình về phòng mà ngủ, đương nhiên là vì… Hắn muốn ôm a!Nếu không phải vì sợ sáng hôm sau Lăng Mộc sẽ phản ứng lớn hơn nữa, hắn còn muốn trực tiếp bế người về phòng mình trên lầu mà ngủ đấy, nằm trên giường đương nhiên sẽ thoải mái hơn trên sô pha nhiều a.

Như bình thường, Lăng Mộc nhét hai ống dịch dinh dưỡng vào trong cặp của em gái, sau đó dắt tay em đi ra cửa.

Chỉ là thời điểm sắp tới cửa, y lại đột nhiên buông tay Lăng Đang rồi vòng trở về, đi đến bàn trà bên cạnh số pha, mấy chai nước ngày hôm qua đã đặt trên bàn trà đi, sau đó với tiếp tục dắt tay Lăng Đang ra cửa.

Đôi mắt đầy tơ máu Khâu Chấn Dương dần cong lên vì cười, quay người dọn dẹp một chút rồi mới bắt đầu chuẩn bị đi ra ngoài tiếp tục khóa huấn luyện quân sự hôm nay, tâm tình tốt đến mức muốn bay lên ~Mặc dù cả đêm hôm qua không ngủ, nhưng tố chất thân thể của một Alpha lại rất tốt, sau một ngày huấn luyện, Khâu Chấn Dương cũng chỉ cảm thấy hơi mệt mỏi một chút thôi, còn lại thì đều khá tốt.

Hôm nay, thời điểm huấn luyện quân sự hắn vẫn thường xuyên đưa mắt nhìn Lăng Mộc, nhận ra y có uống chai nước kia, trong lòng hắn liền cảm thấy cực kỳ mỹ mãn.

Lại nói tiếp, bởi vì không thể tiếp tục đưa nước trắng trợn cho Lăng Mộc nữa, cho nên hôm nay Khâu Chấn Dương không định mua nước cho mọi người, nhưng ai mà ngờ, tên gia hỏa Tào Thư Hoàn này bắt chước hắn, mua cho những bạn học mỗi một người một chai nước, chai nước cuối cùng… Đi đưa cho Trình An An.

Có lẽ Tào Thư Hoàn đã nghe được chuyện trước đây của Khâu Chấn Dương cùng Trình An An khi còn ở cao trung, thời điểm đưa nước xong rồi trở về, hắn còn cố ý nhướng mày với Khâu Chấn Dương.

Cái nhướng mày này, trộn lẫn khiêu khích cùng khinh thường cháy bỏng, lớn mật mà tự tin phơi bày sự ái một của mình dành cho Trình An An.


Khâu Chấn Dương giật giật khóe miệng, cái tên khờ khạo này, nhướng mày thì nhướng mày đi, sao lại làm như dây thần kinh bị co giật vậy?Một ngày huấn luyện quân sự lại qua, sau khi Khâu Chấn Dương thấy Lăng Mộc đi về phía cổng trường, liền vội vàng chạy về ký túc xá.

Hôm nay hắn muốn nấu món khác, cho nên lại phải nghiên cứu nguyên liệu nấu ăn thêm một lần nữa, không thể chậm trễ thời gian.

Chỉ là thời điểm mà Khâu Chấn Dương mới đi ra từ sân thể dục, đã bị một đám Alpha chặn lại, nhìn dáng vẻ của bọn họ, dường như không phải là tân sinh giống như Khâu Chấn Dương.

Khâu Chấn Dương bị bọn họ vây quanh cũng không kinh hoảng, chỉ nhìn chằm chằm cái người có khí tràng mạnh nhất trong đám người kia.

Phía sau, Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ còn chưa đi xa, thấy thế liền lập tức chạy đến, một trái một phải đứng bên cạnh Khâu Chấn Dương, nhìn đám người bất thiện trước mặt này mà hỏi: “Mấy người làm gì vậy?”“Không làm gì cả, chỉ muốn làm quen với Khâu học đệ một chút thôi.

” Alpha cầm đầu thấp giọng cười, “Tôi tên là Trịnh Húc, là học trưởng năm ba của mấy cậu đấu, nghe nói hôm qua Khâu học đệ đã từ chôi giáo hoa Lê Chân của chúng tôi, cho nên tôi muốn đến nhìn xem, rốt cuộc là cái dạng người gì, tầm mắt cao đến mức coi thường cả giáo hoa.

”Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ kinh ngạc mà liếc mắt nhìn nhau một cái, hôm nay, bọn họ hoàn toàn không nghe tên gia hỏa Khâu Chấn Dương nói về chuyện này, tên gia hỏa này, ngay cả lời tỏ tình của giáo hoa mà cũng cự tuyệt sao!Đúng là trâu bò a!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận