Bên ngoài, trời vẫn còn chưa tối hẳn, ánh sáng đặc trưng của hoàng hôn phủ khắp mọi nơi.
Khâu Chấn Dương đi trên con đường râm mát thật dài, mãi cho đến khi đi đến bên hồ trung tâm ký túc xá thì hắn mới dừng lại, dựa ngồi lên chiếc ghế công cộng được đặt ở đó.
Lúc này vẫn đang còn rất nóng, nhưng thỉnh thoảng lại có cơn gió nhẹ thổi qua, cho nên cũng rất thoải mái.
Bên hồ có không ít người, có đôi tình nhân đang dắt tay nhau đi dạo, có học tỷ học trưởng ngồi trên bãi cỏ nhìn đầu cuối học bài, còn có một số học viên đang chạy bộ nữa.
Mọi người đều cách nhau một khoảng, tiếng nói chuyện cũng không lớn, cho nên cũng rất an tĩnh nhàn nhã.
Khâu Chấn Dương ngồi một hồi, tâm tình cũng tốt hơn không ít.
Muốn thay đối cánh nhìn của Lăng Mộc dành cho mình, hay là muốn thay đổi tính tình gai góc của y lúc này, thì chỉ có thể dùng thời gian để thay đổi từ từ.
Hoàn cảnh sống quá ác liệt đã hình thành nên sự tự ti và kiêu ngạo của y, y không thể dễ dàng mở lòng với bất cứ ai, càng không muốn thiếu người khác, thậm chí, Lăng Mộc sẽ sinh ta gánh nặng tâm lý rất lớn khi nhận ý tốt của người khác, cảm thấy mình không thể gánh nổi nó được…Sau khi suy nghĩ một hồi, Khâu Chấn Dương càng nghĩ càng cảm thấy hối hận.
Hắn không nên nổi giận với Lăng Mộc, chỉ có những Omega được lớn lên trong sự đau sủng mới có thể thiên chân vô tà, Lăng Mộc của hắn, trong lòng đầy vết thương, sao mình có thể có thể ép ý chấp nhận những gì hắn mang đến chứ, sao lại có thể lớn tiếng với y chứ?Khâu Chấn Dương cảm thấy cực kỳ hối nhận, lập tức đứng dậy chuẩn bị trở về ký túc xá.
Chỉ là hắn chỉ vừa mới đi được hai bước, đột nhiên có người chạy đến trước mặt hắn.
Lê Chân thở hồng hộc đứng trước mặt Khâu Chấn Dương, vỗ vỗ ngực mình, cười nói.
“Ta không nhìn lầm, đúng là Khâu học đệ thật a, cậu đang làm gì ở chỗ này vậy?”Khâu Chấn Dương cúi đầu nhìn hắn, không trả lời vấn đề của hắn, chỉ nói.
“Học trưởng tìm tôi có chuyện gì vậy?”“Tôi…” Lê Chân đột nhiên trở nên ngượng ngùng.
Hắn đưa tay gãi mặt, khuôn mặt trắng nón nà của hắn ửng hồng lên, như hoa hồng nở rộ diễm lệ, mùi trái cây ngọt ngào lôi cuốn.
Khâu Chấn Dương mím môi, lặng lẽ lùi về phía sau một bước.
Omega chủ động phóng thích tinh tức tố với Alpha, đó tính là một phương tức biểu lộ tình yêu.
Quả nhiên, những gì Lê Chân nói sau đó đã chứng thực suy đoán của Khâu Chấn Dương.
“Khâu học đệ, tôi biết những lời tôi nói sẽ khiến cậu cảm thấy rất khó tin, nhưng mà… Từ sao khi nhìn thấy cậu, tôi liên trở nên mất hồn mất vía, dường như tôi đã nhất kiến chung tình với cậu mất rồi.
”Giọng nói của Lê Chân nhẹ nhàng mềm mại, biểu tình thẹn thùng càng khiến cho khuôn mặt thanh lệ kia trở nên càng tuyệt mỹ.
“Đây là lần đầu tiên tôi thổ lộ tình cảm với người khác, cậu, có thể cho tôi một cơ hội không?”Lê Chân đúng thật là một mỹ nhân, giơ tay nhấc chân, đều đẹp như tranh, một nụ cười một ánh mắt đều có thể câu hồn phách của người khác.
Giờ phút này, hắn mang biểu tình nghiêm túc ngượng ngùng mà tràn đầy chờ mong, đôi mắt hắn khi nhìn Khâu Chấn Dương cũng sáng như sao.
Dù là Alpha hay là beta nào đứng ở này, chỉ sợ đều không thể chống lại mị lực của Lê Chân.
Chỉ là, trong đầu Khâu Chấn Dương lại đột nhiên xuất hiện khuôn mặt ửng hồng đầy bối rối của Lăng Mộc khu bị động dục kỳ tra tấn… Không chỉ khi đó, còn cả cái lúc y biệt nữu cám ơn với mình khi nhận tinh hạch sau đó, biểu tình ôn nhu của y khi đối mặt với em gái, rồi biểu tình thẹn quá hóa giận của y khi bị mình liếm vào tay…Một Omega đẹp như vậy, cũng không thể che đi những hình ảnh đó trong tâm trí của Khâu Chấn Dương.
“Học đệ?”Thấy Khâu Chấn Dương mãi không trả lời, trái tim Lê Chân cũng dần trầm xuống.
“Xin lỗi anh.
” Khâu Chấn Dương cười rộ lên, lộ ra một hàm răng trắng.
“Anh rất đẹp, chắc cũng rất được nhiều người theo đuổi, nhưng mà, anh không phải gu của tôi.
”Sắc mặt của Lê Chân lập tức có chút trắng bệch.
Khâu Chấn Dương đưa tay vỗ vỗ cách tay Lê Chân như hai anh em tốt với nhau.
“Đừng buồn , học trưởng đẹp như vậy, chắc chắn sẽ không thiếu nam nhân theo đuổi đâu.
”Nhưng mà, sự an ủi của hắn hoàn toàn không có tác dụng, vành mắt của Lê Chân đỏ lên, như hoa lê dính hạt mưa mà nói.
“Nhưng những người đó, đều không phải là cậu… Cậu, chẳng lẽ thật sự có người mà mình thích rồi sao?”Khâu Chấn Dương càng nổi tiếng, lời đồn trong trường cũng không ít, chỉ cần hỏi thăm một vòng tân sinh một chút là biết chuyện trước kia Khâu Chấn Dương có theo đuổi Trình An An.
“Có lẽ vậy.
”Khâu Chấn Dương nhún vai hàm hồ cho qua.
“Nếu so với hắn, có phải tôi kém rất xa không…”Lê Chân lau nước mắt, khiến khuôn mặt khống trang điểm đang khóc lóc khổ sở kia đỏ lên.
“Tôi biết tôi lớn hơn cậu, dáng vẻ cũng không quá dễ nhìn, người mà cậu thích chắc chắn là vừa xinh đẹp lại vừa ôn nhu đúng không?”Thay vì nói là xinh đẹp, phải nói là đẹp trai mới đúng nhỉ?Khâu Chấn Dương cong môi, còn ôn nhu, chặc, có quăng tám sào cũng chưa đến.
Thấy Khâu Chấn Dương cười, Lê Chân nắm chặt góc áo, chắn chặt môi, thậm chí hắn còn cảm nhận được một ít mùi máu tươi.
“Vậy… Vậy sau này chúng ta còn có thể làm bạn không?”Lê Chân thật sự rất không cam lòng, nhưng lại không thể để lộ ra trước mặt Khâu Chấn Dương, chỉ có thể cố nén sự đố kỵ, đáng thương hề hề mà nhìn về phía Khâu Chấn Dương.
“Dù nói như thế nào, chẳng phải anh vẫn là học trưởng của tôi sao?”Khâu Chấn Dương hơi thu liễm ý cười, nhìn xuống cổ tay của mình, sau đó nói với Lê Chân.
“Tôi có việc phải đi trước rồi, hẹn gặp lại.
”Trơ mắt nhìn nam sinh lần đầu tiên mình tỏ tình, sau đó lại tiêu sái rời đi, khiến cho Lê Chân tức giận đến như dậm chân.
Sau khi rời khỏi đó, Khâu Chấn Dương trầm mặt quai về ký túc xá.
Vừa rồi, thời điểm mà Lê Chân tỏ tình với hắn, chung quanh có không ít người qua lại, thậm chí còn có người trốn ở một nơi không xa mà nhìn lén.
Chuyện này, có lẽ rất nhanh thôi sẽ truyền đến tai của tất cả những người trong học viện, dù sao thì Lê Chân cũng coi như là người nổi tiếng, giáo hoa của học viện Tinh Tế đến tỏ tình, đã thế còn thất bại, đó tuyệt đối sẽ là một tin tức cực lớn.
Nghĩ như vậy, Khâu Chấn Dương càng lúc càng cảm thấy bực bội, nhanh chóng rảo bước chạy về ký túc xá.
Thời điểm đến cửa ký túc xá, hắn đột nhiên nghe thấy được mùi hoa, nhàn nhạt ngọt thanh, như có như không tuôn ra từ khe cửa.
Bước chân của Khâu Chấn Dương hơn ngừng lại, chóp mũi cao thẳng nhẹ giật giật hít hít một chút, ánh mắt hắn lập tức trở nên tối lại.
Hắn lập tức giơ dùng mặt đầu cuối, mở cửa đi vào, quả nhiên, liếc mắt một cái đã nhìn thấy thiếu niên ấy đang nằm trên sô pha trong phòng khách.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...