Xuyên Thành Vai Ác Nhưng Là Ác Ma Nhãi Con


Phó quan theo tiêu chuẩn chợ đấu giá xem xét một chút.

Bộ dạng này có thể bán được giá cao ngất trời, miễn cưỡng xứng đôi với thượng tướng của họ.

"Nghe nói ác ma rất thích đồ ngọt.

Thượng tướng, ngài có thể thêm chút dầu hào và đường vào canh."

Sở Hồi Chu không có giải thích thân phận của tiểu quỷ cho cấp dưới nghe, gật đầu đáp lại, nhàn nhạt bổ sung thêm một câu.

“Bảo nhân viên y tế chuẩn bị một ít thốc ức chế pheromone Alpha cấp S sẵn đi.”

Vẻ mặt Phó quan nghiêm túc.

"Thượng tướng, ngài...!ngài sắp tới kỳ mẫn cảm à?"

Bóng tối hiện lên trong đôi mắt phượng hẹp của Sở Hồi Chu, anh đổ canh thịt bò rau xanh trong nồi vào một cái bát.

"Ta tới kỳ mẫn cảm, toàn bộ thuốc đem theo...!đã tiêm hết sạch rồi.”


Pheromone Alpha cấp bậc càng cao thì khả năng kiểm soát pheromone càng mạnh và kỳ mẫn cảm trôi qua càng lâu.

Alpha có pheromone cấp S chỉ có kỳ mẫn cảm khoảng 2-3 lần một năm, nhưng đồng thời, các triệu chứng trong kỳ mẫn cảm nghiêm trọng hơn bình thường.

Thuốc ức chế pheromone Alpha cấp S là loại thuốc đặc chế.

Nói chung, một mũi tiêm là đủ để vượt qua giai đoạn mẫn cảm một cách an toàn.

"Thượng tướng, ngài đã tiêm bao nhiêu liều thuốc ức chế?"

"Năm."

Phó quan hít một hơi: "Tại sao lại như vậy? Tôi nhớ kỳ mẫn cảm của ngài mới qua cách đây hai tháng thôi mà...”

Mộc Liên Khê nín thở lắng nghe những thông tin "cơ mật quân sự" này.

Có lẽ chính là bộ dáng "ngây ngốc" không nói nên lời của anh khiến Sở Hồi Chu thích thú, nói chuyện với Phó quan cũng không kêu anh tránh đi.

Anh nhân tiện học lỏm một số kiến thức về pheromone, chất ức chế và kỳ mẫn cảm.

Dù sao thì bây giờ anh cũng bị pheromone của Sở Hồi Chu ảnh hưởng.

Nếu sau này tuyến thể đột nhiên hồi xuân, anh đương nhiên là không thể thiếu chất ức chế được.

Hóa ra Sở Hồi Chu đã rơi vào kỳ mẫn cảm.

Chẳng trách hôm nay anh có thể ngửi thấy mùi pheromone của đối phương.

Nhưng năm ống ức chế pheromone...!tuyến thể của anh thực sự không bị thương?

Phó quan: “Tôi sẽ liên hệ ngay với bác sĩ y tế… Ngài bắt đầu kỳ mẫn cảm khi nào?”

"Sáng nay."

Sở Hồi Chu dừng một chút, thanh âm có chút khàn khàn

"Tại thành chủ Hoang Tinh gặp được một Omega cùng cấp, hắn ta hẳn là thủ lĩnh dị tộc."


Mộc Liên Khê phút chốc ngửi được pheromone Alpha dao động mạnh liệt trong không khí.

Là khi nhắc đến "Omega".

Cặp mắt phượng xanh bao phủ màu lạnh như sông băng, mang ý vị cười mà không cười, trong chốc lát nhuốm chút mùi vị ngọt ngào của gió biển và dừa.

"Thủ lĩnh dị tộc? Anh ta không phải có tuyến thể tàn tật sao...?”

“Nhưng ta có thể chắc chắn trên hoang tinh này không người nào có được pheromone Omega đẳng cấp như thế.”

"Tôi hiểu rồi.

Tôi lập tức yêu cầu quân y điều động thuốc ức chế và đưa đến trong quân.

Bây giờ tình trạng của ngài...!có ổn không?"

Sở Hồi Chu rũ mắt xuống, tiểu quỷ dưới chân anh có đôi mắt tròn xoe, đang chăm chú nhìn anh, nhìn thấy anh liếc tới, Mộc Liên Khê giả vờ “lại ông tôi không ở bụi này” dời mắt chỗ khác, chóp sừng đỏ lên vì căng thẳng.

Người đàn ông cười nhẹ.

"Còn khá tốt, Trước khi trở lại trong quân có lẽ sẽ không có vấn đề gì.”

Thông tin liên lạc bị cắt đứt, màn hình biến mất.

"Cứ nhìn chằm chằm vào ta, muốn ăn cơm sao?"


Sở Hồi Chu bưng một bát canh đầy ắp đi tới bàn ăn, thuận tay xách tiểu quỷ ngồi lên bàn.

Mộc Liên Khê ngửi thấy mùi pheromone Alpha ngày càng rõ ràng của đối phương, không lên tiếng.

Đầu sừng của tiểu quỷ càng ngày càng đỏ.

"Nãy giờ, ngươi cứ nhìn ta chằm chằm..."

Sừng của anh ta bị cào một cái.

Xem vẻ mặt và giọng điệu của Sở Hồi Chu cũng không khác gì thường ngày.

"Yên tâm đi, tuy ta đang trong kỳ mẫn cảm, không tới mức phát điên, sẽ không làm tổn thương ngươi."
---------------------------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Mộc Liên Khê: Ngươi tốt nhất nên...!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận