Xuyên Thành Trứng Của Vai Ác Diệt Thế Xuyên Nhanh
Lần này Cố Hàn Thâm không hề bị dụ dỗ, cậu biết rõ tã của thằng nhóc này chắc bẩn rồi, trước đây ở nhà cũng vậy, chỉ khác ở chỗ là khi ở nhà nó sẽ khóc lóc om sòm đòi cậu thay ngay.
Nhưng hôm nay không khóc mà chỉ đứng im ở đó chờ đợi, rõ ràng là bị mùi hôi làm sợ, đành lưỡng hại tương quyền thủ kỳ khinh*, thằng nhóc này ranh ma lắm.
*Là hai loại ích lợi đồng thời để trước mặt, phải lựa chọn ích lợi quan trọng hơn.
Cố Hàn Thâm bón phân xong thì quay lại góc nhà nhỏ của nông trại, vào lều để tắm rửa sạch sẽ.
Lúc trở về, trên người cậu có mùi sữa tắm hương cam giống như trên người thằng nhóc, trước tiên nó bước từng bước nhỏ để thử, đôi mắt to tròn đảo quanh, từng bước tiến lại gần để xác nhận ba không còn hôi nữa mới lập tức lao tới ôm chặt lấy đùi ba và há miệng khóc to.
"Ba ba oa oa oa a!"
Cố Hàn Thâm sắp bị phản ứng liên hoàn của thằng nhóc thúi này chọc cười, mặc dù mặt vẫn lạnh như tiền nhưng vẫn không chịu nổi tiếng khóc phá banh màn nhĩ này, bèn nhanh chóng bế nó về phòng thay tã.
Đợi cậu lau sạch mông và thay tã mới khô ráo thoải mái cho nó xong, thì nó lại cười khúc khích, hoàn toàn biến thành cục cưng mềm mại đáng yêu.
Nó giơ cánh tay ngắn ngủn lên, giọng mềm mại khẽ nói: "Ba ba~ bế~"
Thấy Cố Hàn Thâm vẫn mặt lạnh đứng bên giường, nó lại đưa bàn tay nhỏ trắng nõn lên miệng hôn gió "chụt chụt", "chụt chụt", "chụt chụt", ra vẻ muốn dùng đòn đường mật để làm cho ba mê mệt.
Tiếng trẻ con vừa cất lên, phòng livestream lập tức bị đánh gục:
[Á á á tôi không chịu được nữa rồi, ẻm dễ thương quá đi ối giời ơi!]
[Tôi sắp hôn nát màn hình rồi, Cố Hàn Thâm sao còn không bế ẻm lên đi!]
[Có phải ảnh đế đã cai nghiện rồi không? Nếu không thì sao có thể nhịn được mà không bế chứ?]
[Ôi trời ơi tôi chưa từng thấy đứa trẻ nào đẹp và thông minh như vậy, những suy nghĩ nhỏ nhặt đó cũng đánh trúng tim đen của tôi, ai hiểu được chứ!?]
[+1 Tôi cũng vậy! Chưa từng gặp thằng bé nào thú vị như vậy hahaha!]
[Ảnh đế vẫn còn giận sao? Bát Bát chạy đi là vì ảnh dính phân bón thật mà, chứ có phải lỗi của Bát Bát đâu, Bát Bát của tụi tui là bé yêu rất thích sạch sẽ mà (nghiêm túc gật đầu.
gif)]
[Đúng vậy đúng vậy, ẻm đã cho ba ẻm một bậc thang rồi, nếu là tôi thì tôi sẽ vừa lăn vừa bò xuống luôn!]
Quả thật Cố Hàn Thâm vẫn còn giận, nhưng không phải giận thằng nhóc đó, mà là giận vì hồi nãy cậu đã tự mình đa tình, cậu không nên…
Mặc dù không biết rốt cuộc thằng nhóc này đã xuất hiện bên cạnh cậu như thế nào, nhưng cậu vẫn luôn biết rõ mục tiêu của mình là gì, thằng nhóc này cùng lắm chỉ là công cụ để cậu xây dựng hình tượng, tình cảm cha con của họ sẽ không duy trì được lâu.
Tất nhiên, cậu sẽ để lại một số tiền để đời này nó không cần lo lắng về tiền bạc nữa, còn có Vương Lê Lan có thể chăm sóc nó, không uổng công họ đã từng là cha con một thời gian ngắn.
Cố Hàn Thâm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu như tuyết trắng kia, ánh mắt dần sâu thẳm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...