Tuy rằng cậu cực kì tin tưởng đứa nhỏ này không phải con của cậu, nhưng cũng không khắt khe với đối phương về chi phí ăn mặc, dù sao chậm nhất là ba tiếng là sẽ có kết quả xét nghiệm ADN…
Cố Hàn Thâm vừa tự trấn an bản thân, vừa bế bé con, còn tự mình đổi ga giường và chăn mới.
Bởi vì ngày thường cậu không thích bị quấy rầy, mướn người làm thì mỗi ngày cũng chỉ đến dọn vệ sinh vào sáng sớm, tuy rằng đôi khi đóng phim cũng sẽ nếm chút khổ sở, nhưng cũng sẽ không có chuyện tự đổi ga giường cho mình, Cố Hàn Thâm rất lâu đã không gặp phải vấn đề khó giải quyết này.
Nhưng mà sau khi cậu vừa đổi cái mới không bao lâu, bé con uống hết 300ml sữa lại đi tiểu, hơn nữa cũng không ngoài dự liệu của cậu, tã giấy rộng thùng thình chỉ thấm được nửa nước tiểu của bé con.
Cố Hàn Thâm xoa xoa huyệt thái dương, lại xoa xoa mặt, do dự một phút, cuối cùng vẫn bế bé con đến phòng cho khách ở đối diện, giữa việc đổi ga giường lại thì tất nhiên là chọn vế sau.
Thói quen ở sạch không cho phép trên giường cậu có vét nước tiểu khô lại, cậu còn muốn vứt cả cái giường này đi.
Trẻ con sau hai tuổi mới dần có thể khống chế việc đi tiểu của mình, ba tuổi mới có thể hoàn toàn khống chế, đối với bé con Tiểu Trĩ Kiều hiện tại thì việc tiện đâu tiểu đó mới là chuyện bình thường.
Nhìn ba ba đang không ngừng bận rộn, Tiểu Trĩ Kiều cảm giác rất thần kỳ, chỉ cần có thể dán vào người ba ba, thì bé con sẽ không sợ khí lạnh phát ra từ người đối phương nữa~
Mà theo tình trạng bệnh ngày càng nặng của Cố Hàn Thâm, bây giờ phát bệnh thì ngày hôm sau sẽ không ngừng đau đầu, tuy rằng không đạt được đến trình độ dùng thuốc đặc hiệu áp chế, nhưng cũng sẽ làm cho cậu có chút cảm thấy mất khống chế.
Nhưng mà hiện tại đột nhiên không thể rời tay bé con, Cố Hàn Thâm phát hiện bản thân cậu không có thời gian mất khống chế.
Vì sau khi bé con uống no xong thì sẽ tiểu, sau một tiếng thì sẽ bắt đầu tức miệng, lúc uống sữa xong cho dù Cố Hàn Thâm có mặc cho bé con hai cái tã giấy, thì bé con vẫn có thể tìm được góc độ xảo quyệt tiểu một chút ra bên ngoài, Cố Hàn Thâm tiến vào cho bú sữa, lại phải đổi ga giường, một vòng tuần hoàn hắc ám lại được tiếp tục.
Khâu Toàn Ninh đang ở bệnh viện chờ kết quả khám nghiệm ADN thì nhận được yêu cầu mới nhất của ông chủ: [Cho dù cô có dùng biện pháp gì, thì một tiếng sau tôi muốn nhìn thấy tã giấy cho trẻ sinh non và nệm rỗng ruột.
]
Trước đây Khưu Toàn Ninh đã mua được ở bệnh viện rồi, chuyện trong lòng làm gì cần ông chủ dặn dò? Nhất định là cái được sắp đặt tốt nhất quý nhất trước, nhưng cái đệm rỗng?
Cô nhớ rõ cái món đồ chơi này là cho bệnh nhân trĩ dùng, Cố Hàn Thâm đã phạm vào bệnh trĩ sao? Trước kia chưa từng nghe nói cậu có cái bệnh này, Khâu Toàn Ninh cảm thấy kỳ kỳ quái quái, vẫn là nên kêu cậu bé chạy việc lập tức, mau chóng đem hai vật phẩm đó gửi lại cho cậu.
Có được tã giấy phù hợp với trẻ sơ sinh dành cho nhãi con mini, Cố Hàn Thâm cuối cùng cũng không cần phải thay ga giường mới nữa.
Sau khi nhanh chóng thay tã giấy có kích cỡ phù hợp với trẻ sinh non cho nhãi con xong, nhìn cái bụng nhỏ trong trịa của nhãi con xác nhận nhãi con này nội trong một giờ sẽ không chép miệng muốn sữa nữa, cậu thở ra một hơi thật sâu.
Cố Hàn Thâm rất lâu không có phong phú như vậy, đóng phim có vội đến đâu cậu đều sẽ sắp xếp từng cái đâu vào đấy, chấp hành, nhưng việc chăm sóc nhãi con khiến người khác chân tay lúng túng thật sự sẽ bận đến đầu óc choáng váng.
Thần sắc cậu phức tạp nhìn về phía trong khuỷu tay có chút nước tiểu của nhãi con, vô cùng may mắn vì chính mình đã sớm ra quyết định chính xác, chính là cả đời này sẽ không kết hôn sinh con.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...