Có được sự đồng ý của Uông Phương rồi, kế tiếp, chỉ cần có được sự đồng ý của cha mẹ Sở nữa là được.
Đối với chuyện này, Sở Thành đã lên kế hoạch từ sớm rồi, hệt như năm đó anh come out, anh cũng tìm đến vị đồng minh trung thành kia của anh – Sở Tín.
Nhưng mà lúc này đây, dường như vị đồng minh của anh không còn trung thành như trước nữa.
“Anh cảm thấy hiện tại em có hơi xúc động đấy.” Sở Tín nói, “Các em còn quá trẻ, không thích hợp để công khai, cũng không thích hợp để gặp mặt gia trưởng.”
“Còn em thì cảm thấy anh quá không xúc động đấy, đã tầm tuổi này rồi, thế mà anh lại không dẫn chị dâu về cho cả nhà gặp mặt, em còn chưa nói anh chuyện này đâu.”
Sở Tín cảm thấy buồn cười, “Em còn dám nói anh?”
“Nhưng cuối cùng em cũng có nói đâu, em tôn trọng anh, em ủng hộ anh, em luôn luôn là chỗ dựa vững chắc nhất của anh.
Vậy nên, có phải anh cũng nên là một chỗ dựa vững chắc cho em hay không?”
Sở Tín:……
Sở Thành nhìn chằm chằm anh, ánh mắt chứa đầy thâm tình nói, “Anh chính là người anh em thương yêu nhất đó!”
Sở Tín:……
Sở Tín cảm thấy anh không có muốn một thằng em xấu xa thế này, ai muốn thì lấy đi, dù sao anh cũng không muốn.
Sở Thành thấy anh không phản đối nữa, liền đập bàn nói, “Chúng ta quyết định vui vẻ như vậy đi, đêm nay em với anh cùng nhau về nhà.”
Ai vui vẻ với mi! Sở Tín cạn lời, thế nhưng cũng không lên tiếng phản bác.
Nghe tin con trai nhỏ về nhà ăn cơm, đương nhiên cha mẹ Sở vô cùng vui sướng, đặc biệt là trong điện thoại, Sở Thành còn nói sẽ tuyên bố một tin tức tốt cho hai ông bà nghe.
“Tin tốt gì thế?” Trên bàn cơm, mẹ Sở dẫn đầu đặt câu hỏi.
Sở Thành cũng không vòng vo, anh nói thẳng, “Con muốn nói về chuyện bạn trai, mẹ, nếu mẹ muốn gặp, hai ngày nữa con sẽ dẫn người đến cho mẹ xem.”
Mẹ Sở vui mừng, cha Sở khiếp sợ, Sở Tín bình tĩnh ăn cơm.
“Từ khi nào thế? Trông như thế nào? Tính cách ra sao? Có đối xử tốt với con không?” Mẹ Sở hưng phấn nói, cuối cùng cũng không quên rầy la Sở Tín, “Con nhìn xem, Tiểu Thành đã có bạn trai rồi đó, con thì ngay cả một đối tượng cũng không có, chẳng lẽ tìm một cô bạn gái thích hợp còn khó hơn cả tìm một cậu bạn trai thích hợp sao?”
Sở Tín:……
Sở Thành vội vàng lên tiếng thay cho đồng minh, “Không phải anh con luôn ưu tiên sự nghiệp sao? Nói không chừng hai năm nữa, anh con sẽ gặp được người thích hợp.”
“Sự nghiệp với yêu đương có dính líu gì nhau đâu, con yêu đương, cũng đâu thấy sự nghiệp của con rơi xuống đâu.”
“Không giống đâu mẹ,” Sở Thành không chút do dự tự hạ thấp chính mình, “Sao con có thể so với anh con được? Anh con rất vất vả, con với anh con giống như phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn vậy, để chung một chỗ sẽ làm ô uế thanh danh của anh con.”
Mẹ Sở: “……Thôi cho mẹ xem ảnh bạn trai con đi.”
“Thật ra mẹ đã từng gặp em ấy rồi.” Sở Thành vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra, “Tháng 12 năm ngoái, không phải con dẫn mẹ đi xem phim điện ảnh đó sao? Là phim 《Minh Ám》, diễn viên đóng vai Trần Mộ Ải kia, chính là đối tượng của con.” Sở Thành nói xong, liền mở mấy tấm hình chụp Quý Khinh Chu trong điện thoại ra cho mẹ Sở xem.
Mẹ Sở vừa nhìn, nháy mắt liền nhớ ra, “Là đứa nhỏ này sao? Đứa nhỏ này lớn lên cũng khá xinh đẹp, mẹ nhớ lúc tiểu tướng quân chết đi, mẹ đã khóc hồi lâu đấy.”
“Đúng vậy.” Sở Thành không hề keo kiệt lời khen, “Em ấy không chỉ đẹp, mà kỹ thuật diễn xuất cũng tốt nữa, người tốt, đối xử với con cũng rất rất tốt, thật đó mẹ, rất khiến người khác yêu thích.”
Cha Sở nghe vậy, lạnh lùng hừ một tiếng, “Đưa điện thoại đây cha nhìn xem.”
Sở Thành đưa điện thoại sang, cha Sở nhìn thoáng qua một hồi, liền quay đầu nhìn về phía Sở Tín, “Con có biết tiểu minh tinh này không? Người như thế nào?”
“Là người của Tây Ngu.” Sở Tín nói, “Về người sao?…… Làm diễn viên thì không có vấn đề gì, yêu nghề kính nghiệp, năng lực nghiệp vụ không tồi, gần đây còn đạt giải thưởng Kim Quế, sẽ là đối tượng bồi dưỡng tiếp theo của Tây Ngu.”
“Thế còn làm đối tượng của em trai con thì sao?” Cha Sở hỏi.
Sở Tín nghĩ, “Con cảm thấy ánh mắt nhìn người của em trai con sẽ không tệ đâu.”
“Đương nhiên rồi.” Sở Thành đắc ý nói.
Sở Tín cười, “Vậy nên, có lẽ là không tệ ạ.”
“Cái gì mà cũng không tệ, là không có tệ gì hết.” Sở Thành nhấn mạnh.
Mẹ Sở “Ồ” một tiếng, “Người không có ở đây, mà con đã che chở như vậy rồi.”
“Đối tượng của con, con không che chở thì ai che chở?”
Mẹ Sở nghe vậy, cúi đầu nở nụ cười.
Cha Sở nhìn ảnh chụp trên màn hình, ông “Hừ” một tiếng, “Cũng chỉ có vậy.”
“Trả điện thoại lại cho con đi.” Sở Thành duỗi tay muốn đoạt lại điện thoại di động, “Lần tới, con sẽ chọn một ngày cha không có ở nhà mà dẫn đối tượng của con về, để em ấy gặp mẹ thôi, gặp mẹ con và anh con thôi!”
“Mi dám!” Cha Sở tức giận nói.
Sở Thành có gì mà không dám, “Không phải cha cảm thấy em ấy chỉ có vậy thôi sao? Vậy cha còn muốn xem thêm làm gì nữa? Một nhà bốn người chúng ta đoàn viên, vừa khéo có thể tổ chức sinh nhật cho mẹ, cũng có phải sinh nhật của cha đâu.”
Cha Sở tức giận đến mức cầm trái cây trên bàn lên, muốn quăng vào mặt thằng con bất hiếu này, mẹ Sở cũng không ngăn cản hai cha con ầm ĩ, bà chỉ tò mò hỏi con trai nhỏ, “Các con gặp nhau khi nào? Ở bên nhau đã được bao lâu rồi?”
“Hai năm rồi ạ, quen nhau từ mùa thu năm trước.”
“Con giấu cũng lâu thật đấy.” Mẹ Sở oán trách.
Sở Thành cười cười lấy lòng, “Đối tượng của con có hơi thẹn thùng, sợ nhà mình không thích em ấy, cho nên mới muốn có được một chút thành tích rồi mới cho con nói, như hiện tại nè mẹ, mới vừa đạt được giải thưởng, em ấy liền đồng ý cho con nói.”
Mẹ Sở gật đầu, “Đứa nhỏ này cũng có tâm cầu tiến đó.”
“Đúng vậy, hơn nữa trước đó có người nhìn trúng năng lực của em ấy, muốn ký hợp đồng với em ấy, nhưng bởi vì em ấy thích con cho nên em ấy đã không đáp ứng, một lòng chỉ muốn ở lại Tây Ngu, muốn đóng góp cho công ty của nhà chúng ta.”
Cha Sở lạnh lùng hừ một tiếng, “Nói thật dễ nghe, chẳng lẽ Tây Ngu lại thiếu một tiểu minh tinh như thế này sao?”
Sở Tín nghĩ ngợi một hồi, bình tĩnh mở miệng nói, “Thiếu ạ, hiện tại cậu ta rất nổi tiếng, hơn nữa chỉ mới tầm tuổi này mà đã đạt được giải thưởng Kim Quế, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được tiền đồ cậu ta rất vô hạn.
Tuy công ty không thiếu những nghệ sĩ nổi tiếng, những nghệ sĩ lấy được giải thưởng cũng không ít, nhưng nếu nói một nghệ sĩ vừa nổi tiếng vừa có được giải thưởng, mà đến hiện tại vẫn còn muốn nhận diễn, thật ra không nhiều.”
Cha Sở:……
Cha Sở phẫn nộ trừng mắt nhìn con trai lớn, con không biết nói chuyện như thế từ khi nào hử!?
Sở Tín bình tĩnh nói, “Con chỉ ăn ngay nói thật.”
Mẹ Sở cười ha ha, bà nhìn về phía chồng mình, nói, “Anh còn chưa nhìn ra sao, Tiểu Thành và Tiểu Tín đang ở chung một trận tuyến đấy, theo em thấy, Tiểu Tín đã biết chuyện Tiểu Thành có đối tượng từ lâu rồi.
Hai đứa con cùng giấu cha mẹ, đúng không?”
Sở Tín không nói gì, Sở Thành nhẹ nhàng cười cười.
Mẹ Sở nhướng mày nhìn hai đứa con trai, biết ngay mà.
Buổi tối, khi Quý Khinh Chu cùng Sở Thành gọi video, nghe Sở Thành truyền đến tin mừng thắng lợi, cậu cảm thấy có hơi không mấy chân thật, vậy là, hiện tại chúng ta đã được cha mẹ hai bên gia đình đồng ý rồi?
“Đúng vậy.” Sở Thành hưng phấn nói, “Anh đã nói vói em rồi, cha mẹ anh không có cổ hủ, hơn nữa anh đã come out từ trước rồi, cho nên hiện tại anh không có áp lực gia đình gì cả.”
“Cha mẹ anh không có chán ghét em là một diễn viên tầm thường, không xứng với anh sao?”
“Cha mẹ anh là người nông cạn như vậy sao?” Sở Thành cảm thấy cậu suy nghĩ quá nhiều rồi, “Hơn nữa, với điều kiện của nhà anh, thật sự không có mấy ai có thể xứng với anh cả, chẳng lẽ cả đời này anh đều phải sống cô độc một mình hay sao?”
Quý Khinh Chu: “……Anh không cần phải nói những lời này đâu.”
“Đương nhiên, điều này không quan trọng.” Sở Thành nhìn Quý Khinh Chu bên trong màn hình, “Quan trọng là, anh thích em, cho nên, người nhà anh cũng sẽ thích em.”
Quý Khinh Chu nghe vậy, cúi đầu cười cười.
“Đợi qua mấy ngày nữa, anh sẽ dẫn em đi gặp mẹ anh, mẹ anh rất tốt, rất dịu dàng, cũng biết làm các món bánh Tây nữa, đến lúc đó để mẹ làm cho em ăn.”
“Thôi để em làm cho dì ấy ăn đi.” Quý Khinh Chu cảm thấy áp lực trong lòng.
Sở Thành cười, “Em đừng khẩn trương, mẹ anh có ấn tượng rất tốt về em, mẹ thích Trần Mộ Ải, mẹ còn tính đi xem các tác phẩm khác của em nữa, nói không chừng chờ đến khi mẹ gặp được em, mẹ sẽ trở thành fan của em luôn.”
Quý Khinh Chu: “!!!”
Hay là giờ mình lên giường ngủ sớm chút đi ha, để dễ nằm mơ hơn một chút.
Sở Thành cũng không ngốc ở nhà quá lâu, ngày hôm sau anh đã trở lại, Quý Khinh Chu cùng anh ăn cơm, cân nhắc về chuyện công khai.
“Hay chờ thêm một khoảng thời gian nữa đi.” Sở Thành nói, “Hiện tại trước không thôn nghỉ sau không điểm dừng, có vẻ như chúng ta phải chọn đại một ngày rồi, vậy không bằng em chọn đi.”
*Trước không thôn nghỉ, sau không điểm dừng (前不着村后不着店): ở đây mang ý nghĩa không có dịp nào
Nháy mắt Quý Khinh Chu liền nghĩ tới ngày sinh nhật chân chính của cậu, nhưng sinh nhật của cậu là vào tháng sáu, lúc này mới tháng ba, còn phải đợi lâu lắm, huống hồ cậu vẫn luôn muốn chọn ngày sinh nhật ấy thành ngày kỉ niệm kết hôn.
“Thế hay là chọn 520 đi?” Quý Khinh Chu nói, “Chọn ngày nào gần một chút, em thấy chỉ có ngày này là tương đối thích hợp.”
“Vậy chọn ngày đó đi.” Sở Thành nhìn cậu, “Vừa khéo, chúng ta cũng có thể cùng nhau trải qua ngày 520 này.”
“Vậy tạm thời cứ chọn ngày này trước đi.” Sau khi Quý Khinh Chu đưa ra quyết định, cậu gọi một cuốc điện thoại đến Chu Thành Phong.
“Cậu nói cái gì?!!” Chu Thành Phong khiếp sợ, “Trước đó cậu có nói với tôi là lấy được thưởng rồi sẽ công khai đâu!”
“Nên hiện tại tôi nói cho anh biết đây.”
Chu Thành Phong đỡ trán, “Khinh Chu, tốt nhất cậu nên cẩn thận suy nghĩ lại, công khai không phải là chuyện nhỏ, chuyện này không có ảnh hưởng gì lớn đến cậu chủ Sở, nhưng chắc chắn sẽ có ảnh hưởng lớn đến cậu đó.”
“Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi,” Quý Khinh Chu bình tĩnh nói, “Con người có được mấy năm thanh xuân đâu, tôi muốn được yêu đương một cách quang minh chính đại, sự nghiệp của tôi rất quan trọng, nhưng tình yêu của tôi cũng rất quan trọng.”
“Lỡ như……” Chu Thành Phong vẫn có chút lo lắng về mối quan hệ giữa hai người họ, anh do dự không biết nói sao.
“Sẽ không có chuyện lỡ như.” Quý Khinh Chu cười nói, “Anh Chu, anh nên tin tưởng vào chúng tôi mới đúng.”
Chu Thành Phong thấy cậu kiên định như thế, bèn thở dài, “Nếu cậu vẫn giữ quyết định này, tự nhiên tôi cũng sẽ không ngăn cản cậu, mặc kệ thế nào, tôi đều chúc cậu hạnh phúc.”
“Cảm ơn.” Quý Khinh Chu vui vẻ nói.
Quý Khinh Chu hàn huyên với Chu Thành Phong một hồi, lúc này mới cúp điện thoại, để lại Chu Thành Phong một mình cảm thán, hỡi thế gian tình là gì, mà lại khiến con người ta lập tức muốn come out đến thế! Nghĩ đến đây, anh liền bắt đầu nhanh chóng đưa ra các phương án xã giao sau khi Quý Khinh Chu come out.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, ngày lại ngày trôi qua, nháy mắt thời gian đã qua hai tháng, sáng sớm ngày 20 tháng 5, rất nhiều cư dân mạng vừa mới tỉnh ngủ, lững thững bước đi trên con đường đi làm hoặc đi học hàng ngày, bàn tay nhàm chán lướt lướt weibo, nháy mắt cả đám đều vứt hết cơn buồn ngủ ra sau đầu, khó có thể tin được mà nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, khiếp sợ đến mức thét to trong lòng.
Không được bao lâu, weibo đã sụp, các diễn đàn thì nổ tung nồi.
《A a a a a a, Quý Khinh Chu công khai tình yêu!!!!》
《Trời má!!!! Quý Khinh Chu come out!!!!!》
《Sự thật chính xác!!! Tôi thế mà đã chạm tới sự thật đó!!!!! 》
《A a a a, Thừa Chu là thật!!! Là thật đó!!! 》
《Chấn động quá đi, mới sáng sớm nhìn thấy weibo của Quý Khinh Chu, tôi bị doạ muốn tỉnh ngủ!!! 》
Những cư dân mạng chưa kịp nhìn bài đăng trên weibo, nháy mắt liền không rõ rốt cuộc Quý Khinh Chu đã đăng những gì, tất cả vừa mắng weibo rác rưởi, ngay thời điểm mấu chốt ấy thế mà lại sụp server, vừa nhanh chóng mở diễn đàn lên nhìn xem rốt cuộc Quý Khinh Chu đã đăng những gì.
“Đừng a a a a nữa mấy má ơi, tốt xấu gì cũng nên nói cho tui biết Quý Khinh Chu cùng Sở Thành đã nói những gì chứ!!”
“Đúng vậy, rốt cuộc con tê tê đã nói cái quái gì vậy?!”
“Đây xem đi, tôi có chụp hình lại nè! [hình ảnh.jpg]”
Mọi người click mở hình ảnh lên xem, chỉ thấy trên hình là hai bài đăng:
Quý Khinh Chu (V): Từ bắt đầu cho đến tương lai, luôn luôn có anh, @Sở Thành.
[hình ảnh.jpg]
Sở Thành (V): Từ bắt đầu cho đến tương lai, luôn luôn ở bên cạnh em, @Quý Khinh Chu.
[hình ảnh.jpg]
Fan CP click mở hình ảnh lên xem, hình ảnh bên weibo Quý Khinh Chu là một chiếc nhẫn bạch kim khắc một chiếc thuyền nhỏ, bên trên là một viên ngọc bích, còn hình ảnh bên weibo Sở Thành là hình chụp chín đóa hoa hồng màu trắng.
Các cô gái kích động thét toáng lên, cả đám hô hào Thừa Chu là thật, các cô có thể tin tưởng vào tình yêu rồi.
Fans only ngây ngốc nhìn nhau, không biết nên phản ứng như thế nào mới phải.
Về phía Quý Khinh Chu và Sở Thành, hai người đã đi đến sân bay, chuẩn bị ra nước ngoài trải qua ngày công khai 520 này.
Em đã từng nhìn thấy pháo hoa lộng lẫy, cũng từng nhìn thấy hoang mạc mênh mông, em đã từng nhìn thấy ánh nắng ban mai dịu nhẹ, cũng từng nhìn thấy ráng chiều hoàng hôn mỹ lệ, nhưng khi em nhìn thấy anh, thấy được tình yêu trong mắt anh, một tình yêu mỹ lệ hơn hết tất thảy những gì mà em đã từng nhìn thấy.
Quý Khinh Chu nắm lấy tay Sở Thành, khẽ nói: “Đi thôi.”
*Rốt cuộc con tê tê đã nói cái quái gì vậy? (穿山甲到底说了什么?): Xuất phát từ bộ phim hoạt hình Hồ lô biến (1986)
Có một phân cảnh ông nội cứu con tê tê, sau đó tê tê nói gì đó vào tai ông nội, nhưng mãi đến khi hết phim người ta vẫn không biết rốt cuộc con tê tê đã nói những gì
Từ đó, người TQ hay dùng mẫu câu này để cảm thán sự việc mà mình không biết.
=================
Hoàn chính văn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...