Xuyên Thành Tiểu Kiều Thê Nhà Nông Ta Bị Phu Quân Cưng Chiều
Đôi mắt Liễu Văn Tu đột nhiên sáng lên: "Thật sao? Hạ Hạ không lừa ta chứ?"
Từ Bán Hạ gật đầu: "Ừ, thật, mà ta đã bao giờ lừa Văn Tu đâu?"
Liễu Đại Sơn và Tần thị đều biết Bán Hạ đang dỗ dành Liễu Văn Tu ngoan ngoãn ở nhà nên cũng không lên tiếng.
Liễu Văn Tu suy nghĩ một chút, vui vẻ nói: "Vậy sau này ta sẽ đi cùng Hạ Hạ!"
"Được.
"
Ăn xong cơm, Từ Bán Hạ muốn nói với Liễu Đại Sơn chuyện đến nhà A Lực lấy thịt lợn rừng nhưng lại thấy buồn phiền, mãi không mở lời.
Nàng phải giải thích với Liễu Đại Sơn như thế nào về việc đến nhà A Lực lấy thịt lợn rừng đây?
Hay là! nói thật?
Nghĩ lại, Từ Bán Hạ thấy nói thật cũng không sao.
Bây giờ để Liễu Đại Sơn và những người khác biết nàng đã học bắn cung, sau này khi nàng săn được thú rừng cũng không cần phải giải thích nữa.
Nghĩ vậy, Từ Bán Hạ lập tức không còn buồn phiền nữa.
Nàng đến nói với Liễu Đại Sơn chuyện hôm nay lên núi gặp A Lực và đánh cược thắng được một ít thịt lợn rừng.
Liễu Đại Sơn và Tần thị nghe xong không khỏi có chút kinh ngạc.
Kinh ngạc không phải vì chuyện A Lực chia thịt lợn rừng, mà là kinh ngạc vì Từ Bán Hạ gầy gò như vậy mà lại có thể kéo được cung tên.
Hơn nữa A Lực chỉ dạy nàng một lần, vậy mà nàng đã học được, thiên phú như vậy khiến họ không khỏi kinh ngạc.
Sau khi kinh ngạc, Liễu Đại Sơn theo Từ Bán Hạ đến nhà A Lực.
Lúc này, A Lực đang mài dao, nghe thấy tiếng gõ cửa, vội vàng đứng dậy mở cửa.
Thấy người đến, A Lực mời Từ Bán Hạ và Liễu Đại Sơn vào nhà.
A Lực rót hai bát nước cho họ uống, trước tiên để họ ngồi xuống nghỉ ngơi một lát.
Từ Bán Hạ vừa uống nước vừa quan sát căn nhà tranh của A Lực.
A Lực là người từ nơi khác đến định cư ở làng Đào Hoa, trong nhà chỉ có một mình hắn, cũng khá lạnh lẽo.
Hơn nữa hắn cũng đến tuổi nói chuyện cưới xin, chỉ tiếc là hắn quá nghèo, không có tiền cưới vợ, cho dù có thì e rằng cũng chẳng có ai muốn gả con gái cho hắn.
Chủ yếu là ngoài căn nhà tranh này ra, hắn còn không có ruộng đất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...