Xuyên Thành Thiên Kim Thật Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn


Giang Châu đang chuẩn bị tiếp tục sửa sang lại đề sai, màn hình di động lại sáng lên, phát hiện là tin nhắn của Thẩm Miên, hắn cau mày có lệ trả lời hai câu rồi nhét điện thoại di động vào trong túi.

Nhưng qua hai phút lúc sau, Giang Châu lộ ra nụ cười xảo quyệt, hắn móc di động ra mở khóa, ngón tay nhấp vào màn hình, vô cùng nghiêm túc nhắn tin cho Thẩm Miên.

Thẩm Miên không phải muốn hắn đưa ra ý kiến sao, hắn đã cho, còn đối phương sau khi nhận được tin nhắn sẽ làm như nào, vậy không nằm trong phạm vi suy xét của hắn rồi.

Trường cấp hai quốc tế Mân Giang đã bắt đầu kỳ thi thử cuối cùng, giáo viên và phụ huynh cùng với các học sinh đều đặc biệt coi trọng, giáo viên các môn đều đã nhắn những việc cần chú ý khi tham gia kỳ thi, hy vọng mỗi một học sinh đều có thể phát huy tốt nhất, lấy được thành tích tối ưu.

Đồng Diệc phát hiện, kỳ thi thử càng đến gần, bạn học Giang Tiểu Li ngược lại càng thảnh thơi hơn lúc trước rất nhiều, không lại cả ngày vùi đầu giải đề nữa.

Cậu nhịn không được hỏi: “Học bổng đặc biệt của trường chỉ có một xuất duy nhất, cậu không hồi hộp à?”
Giang Li lắc đầu, “Tôi cảm thấy tâm thái tốt đẹp càng quan trọng hơn.



Ở trong quyển sách này, cái tên đứng đầu vẫn luôn được cùng một người nhận thầu, đó chính là thanh mai trúc mã của nữ chính – nam chính Tần Chinh.

Sau khi xuyên sách, Giang Li chưa từng gặp qua vị nam chính này, bởi vì lần trước nam chính sinh bệnh nằm viện, còn bởi vậy mà xin hoãn thi thể chất, nhưng căn cứ theo nội dung trong sách, hắn sẽ quay lại tham gia kỳ thi thử cuối cùng này.

Giang Li cũng không phải mười phần nắm chắc có thể thi vượt Tần Chinh, nhưng biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, thi thử lần này vừa lúc có thể để cô xem chính mình cùng Tần Chinh chênh lệch như nào.

Còn về học bổng, cho dù lấy không được học bổng đặc biệt thì học bổng hạng nhất có lẽ cô vẫn nắm chắc.

Đồng Diệc thấy cô bộ dáng vui vẻ thoải mái, duỗi tay đoạt lấy bánh quy gấu trong tay cô, “Tôi nói này bạn học Giang Tiểu Li, mấy ngày gần đây sức ăn của cậu tăng vù vù rồi đó.



Giang Li từ trong túi móc ra một trăm đồng đưa sang, “Tôi trả cậu tiền.


Quầy bán quà vặt trong trường tuy cũng có bánh quy gấu nhỏ, nhưng không ăn ngon bằng cái Đồng Diệc mang đến, gần đây cô dường như đã ăn đến nghiện mất rồi.

Đồng Diệc:……
Cậu chỉ nhắc nhở Giang Tiểu Li một câu thôi mà, ăn quá nhiều thực phẩm rác đối với thân thể không tốt, sao đến chỗ cô lại thành mình đang đau lòng đồ ăn vặt chứ?
Đồng Diệc vươn hai ngón tay kẹp tiền về, nghĩ chờ mấy nữa cô tiêu hết tiền hẳn là sẽ biết tiết kiệm một chút.

Tại trường thi kỳ thi thử, sau khi Giang Li nhận đề ngữ văn bắt đầu xem qua một lượt, ngoài ý muốn phát hiện đề này so với đề thật lúc thi cấp ba thì hơi đơn giản một chút.

Cô nghiêm túc làm bài, sau khi làm xong lại cẩn thận kiểm tra hai lần nữa, phát hiện thời gian thế mà vẫn còn thừa liền nộp bài thi trước.

Về sau mỗi một môn thi, Giang Li đều cảm thấy đề thi này so với chính mình tưởng tượng thì đơn giản hơn, cô suy đoán đại khái bởi vì đây là lần thi thử cuối cùng của trường, nhà trường muốn học sinh có thêm tự tin đây mà!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận