Xuyên Thành Thái Giám Xung Hỉ Tân Nương FULL


Editor: TrinhBeta: Khanh_______________Cố Ngôn kéo tay Giang Phi Vi qua, “Ngươi không phải muốn gặp Ngụy gia tiểu thư sao? Vừa đúng lúc Ngụy Thù cũng có ý muốn đẻ nàng ta gặp ngươi.”Giang Phi Vi gật gật đầu, cùng Cố Ngôn đi tới chỗ đình nghỉ.Ngụy Yên Nhiên từ xa đã thấy Giang Phi Vi đang đi tới, nàng vội vàng đứng dậy, lao ra ngoài đình, ôm chặt Giang Phi Vi, nước mắt nháy mắt thấm ướt ống tay áo.Giang Phi Vi vội vàng vỗ vỗ nàng, “Khó khăn lắm mới được gặp một lần, sao ngươi lại khóc rồi!”Ngụy Yên Nhiên ôm nàng không buông tay, một hồi lâu sau mới khôi phục lại bình thường.

Nàng có chút ngượng ngùng mà ngẩng đầu, “Nói thật, ta thật sự không biết có nên tới gặp ngươi hay không.”Nàng kéo Giang Phi Vi vào trong đình ngồi, “Thành thật mà nói, phụ thân hy vọng ta tới, ông ấy hy vọng ngươi có thể khuyên bảo Cố đốc công, đứng về phía Đại hoàng tử, bất quá sự việc xảy ra trong yến hội hôm nay… Sợ là phụ thân không còn ý nghĩ này nữa.”Giang Phi Vi cười nói: “Không nhất định như vậy đâu, Ngụy đại nhân cũng không phải là người dễ từ bỏ như vậy, huống chi nhờ có cơ hội này, ngươi có thể cùng ta gặp mặt nhiều thêm vài lần.”Ngụy xinh đẹp bật cười, “Gặp nhiều thêm vài lần cũng chưa chắc có thể đem Cố đốc công đưa qua đi, phụ thân sẽ ghét bỏ loại vô dụng như ta."Giang Phi Vi dừng một chút, nói: “Yên Nhiên, nghe nói ngươi sắp phải gả cho Đại hoàng tử, là thật vậy không?”Ngụy Yên Nhiên ẩn ẩn nở nụ cười, “Đích nữ Ngụy gia, đều sẽ trở thành Hoàng Hậu, phụ thân cũng hi vọng như thế.”"Còn ngươi nghĩ sao? "“Ta dù có nghĩ hay không nghĩ, thì cũng có thể làm được gì đâu?” Ngụy Yên Nhiên miễn cưỡng nở nụ cười, “Thôi, hôm nay ta tới là hỏi một chút xem ngươi như thế nào, sao đột nhiên lại chuyển đến trên người ta rồi.

Ai, Cố đốc công đi rồi sao?”Giang Phi Vi nhìn nhìn phía sau, “Chắc là hắn muốn để cho hai chúng ta có chút không gian nói chuyện đi.”Ngụy Yên Nhiên có chút tò mò, “Ta hôm nay nghe hắn hát tuồng… Phi Vi, ngươi không thấy ngại sao?”“Này thì có cái gì mà phải ngại? Hắn đối với ta rất tốt.”“Vậy… Tào công tử đâu?”Giang Phi Vi hơi vươn mặt duỗi đến trước mặt Ngụy Yên Nhiên, “Tào công tử bị ta bỏ rồi, liền…”Nàng nhanh chóng bắt lấy một tia mất tự nhiên trên mặt của Ngụy Yên Nhiên.Giang Phi Vi một phen ôm giữ mặt Ngụy Yên Nhiên, “Ngươi thích Tào công tử!”Mặt Ngụy Yên Nhiên nháy mắt liền ửng hồng, “Ta, ta không có! Ngươi không cần nói bậy!”“Còn nói không có? Mặt đỏ lên hết rồi!” Giang Phi Vi nhéo nhéo mặt nàng, “Ta vừa rồi chỉ trêu ngươi thôi, ta đối hắn không có tình cảm gì cả, nếu ngươi có ý với hắn, không ngại thử xem sao?”“Tuy rằng ngươi đối với hắn vô tình, nhưng hắn đối với ngươi…”“Nghĩ cái gì đấy, với cái tính khí ấy của hắn ta, nếu hắn thật sự có tình cảm không thể vứt bỏ với ta, thì hắn đã sớm tới tìm ta nói chuyện rồi.

Nhưng hôm nay hắn căn bản không tới tìm ta.”Ngụy Yên Nhiên lắc đầu, “Ta là con gái Ngụy gia, nếu gả đến Tào gia, sợ là sẽ khiến người khác nghi kỵ, huống chi, Thánh Thượng hy vọng Tào công tử có thể cưới Vĩnh Ninh công chúa.”“Ta không còn mong muốn gì, nhưng Tào công tử luôn muốn xuất lực vì triều đình, nếu trở thành phò mã, tiền đồ sau này có thể sẽ bị chặt đứt, huống hồ gì… Ta cũng không thích Vĩnh Ninh công chúa.”Nàng miễn cưỡng cười cười, “Hôm nay vốn là đến gặp ngươi, thấy ngươi sống tốt, ta cũng an tâm.

Cố tỷ tỷ cũng muốn có thể nói chuyện cùng với ngươi a.”Giang Phi Vi thấy nàng hứng thú không cao, an ủi nói: “Hôm nay Hoàng Thượng không phải đã nói ở yến hội rồi sao, Cố Ngôn sẽ hồi cung trước, đến lúc đó ta lại ra cung gặp các ngươi......”Ngụy Yên Nhiên bỗng nhiên bưng kín miệng Giang Phi Vi, đem nàng lôi kéo ngồi xổm xuống, “Ngươi xem!”Giang Phi Vi nheo nheo đôi mắt, liền thấy Vĩnh Ninh công chúa kéo váy ướt dầm dề đi đến một cái phòng nhỏ.


Bên người nàng chỉ đi theo một cái nha hoàn, nha hoàn kia đưa nàng vào phòng, liền vội vàng chạy đi.“Cũng thật kỳ quái, nơi này vắng vẻ như vậy, Vĩnh Ninh công chúa quần áo ướt dầm dề, dừng lại nơi này làm cái gì?”Giang Phi Vi nghĩ nghĩ, trầm tư nói: “Việc này… Sợ là có gì đó kỳ quái.

Thập Lục!"Thập Lục từ trên cây nhảy xuống, “Có nô tài.”Ngụy Yên Nhiên bị Thập Lục từ trên trời giáng xuống làm cho hoảng sợ, Giang Phi Vi hỏi: “Ngươi đi tra xem Tào công tử đang ở đâu? Nếu là tra không ra, liền ở gần đây quan sát xem, ta cảm thấy Tào công tử có thể là nhất nhanh sẽ đến đây.”Ngụy Yên Nhiên có chút giật mình, “Ngươi cảm thấy Vĩnh Ninh công chúa sẽ...!Nhưng nàng ta chính là công chúa a!”Giang Phi Vi bảo nàng đợi thêm lát nữa, quả nhiên, thời gian không qua một chén trà nhỏ, Tào Đình Vân liền xuất hiện ở trong tầm mắt của hai người.Giang Phi Vi vẫy vẫy tay, Thập Lục nhìn thấy động tác của nàng, một tay đem Tào Đình Vân bắt vào trong đình.Tào Đình Vân giật cả mình còn chưa kịp hoàn hồn, liền thấy Giang Phi Vi cùng Ngụy Yên Nhiên ngồi xổm trên mặt đất ngẩng đầu nhìn hắn, hắn có chút sững sờ, “Giang, Giang cô nương, ngươi không phải có chuyện muốn nói với ta sao? Sao cả Ngụy tiểu thư cũng ở đây?”“Có phải hay không có người nói với ngươi là, ta chờ ngươi ở đâu đó hay không?”Tào Đình Vân hiểu ra, lập tức minh bạch mình đã bị lừa.

Giang Phi Vi lôi kéo hắn ngồi xổm xuống, “Tào công tử, ngươi vẫn là sớm ngày rời khỏi kinh thành là tốt nhất.

Tốt nhất là nhanh chóng thành thân đi.”“Thánh Thượng không đồng ý cho ta rời khỏi kinh thành, tại hạ cũng không có biện pháp nào a.” Tào Đình Vân xám xịt ngồi xổm xuống, “Là ai lừa ta? Vĩnh Ninh công chúa sao?”“Tào công tử trước sau như một đều rất thông minh.”Bọn họ vừa dứt lời, nha hoàn vừa rời đi lại mang theo một nhóm người vội vàng chạy tới, Giang Phi Vi quan sát một lượt, “Những người này ta đều không quen biết.”“Là nữ quan trong cung, còn có hai vị phu nhân vương phủ.” Ngụy Yên Nhiên nhỏ giọng nói, “Mấy ngày nay ngươi ở lại trong cung, như thế nào không biết những nữ quan này là ai a?”Giang Phi Vi trong lòng âm thầm nói, đừng nói là nữ quan, ngay cả là nương nương chủ tử, Cố Ngôn cũng chưa từng để mình đi thỉnh an qua.“Ta e rằng các vị nữ tử thủ lễ này sẽ tiến vào trong đó, nhìn thấy Vĩnh Ninh công chúa...!Xem, không phải đã đi ra rồi sao!” Giang Phi Vi nhìn nữ tử chật vật bước ra, không khỏi cười khanh khách lên.

Chắc là vị quần áo không chỉnh tề Vĩnh Ninh công chúa này cho rằng Tào Đình Vân vào phòng, lập tức bay lên rồi.Nàng lặng lẽ đứng dậy, “Nhân lúc bọn họ vẫn không có chú ý đến, chúng ta chạy nhanh thôi.”Ba người rời khỏi nơi thị phi này, Ngụy Yên Nhiên có chút bất đắc dĩ, “Ta muốn trở về nhà, chờ ngày khác ta lại tiến cung gặp ngươi.”Giang Phi Vi gật gật đầu, nhìn về phía Tào Đình Vân, “Tào công tử, ta vẫn còn phải trở về hầu hạ Thất hoàng tử, làm phiền ngài đưa Ngụy gia tiểu thư đi ra ngoài giúp ta.


Hôm nay chính là nhờ có nàng tinh mắt, phát hiện Vĩnh Ninh công chúa không thích hợp.

Nếu không a, ngài chính là...!thành con rể tự dâng đến cửa rồi.” Giang Phi Vi chỉ hướng hoạ tiết hình rồng trên mái hiên.Tào Đình Vân vội vàng nói: “Nhất định, xin Giang cô nương hãy yên tâm.”Giang Phi Vi làm lơ ánh mắt kinh ngạc của Ngụy Yên Nhiên, đem nàng đẩy về phía trước.

Lại để cho Nguyễn An đi theo, chính mình trở về chỗ Cố Ngôn bên kia.Cố Ngôn đang ở phòng trong luyện chữ, thấy nàng trở về, cười nói: “Xem náo nhiệt sao?”“Ngươi đều biết hết sao?” Giang Phi Vi có chút kinh ngạc.“Nếu không thì Thập Lục cũng sẽ không chờ ở nơi đó.” Cố Ngôn thổi thổi giấy Tuyên Thành, “Nhìn dáng vẻ của ngươi, sợ là chỉ nhìn một nửa đi.”Giang Phi Vi nhẹ nhàng nhíu mày, nhớ đến giờ Tý những nữ quan đó bước ra khỏi đó, biểu tình tựa hồ...!Phá lệ hoảng loạn.Cố Ngôn thấy nàng phản ứng như vậy, khom lưng nói nhỏ ở tên tai nàng một phen.“Vĩnh Ninh công chúa chính là người của hoàng gia, hắn ta thật to gan!” Giang Phi Vi quả thực sợ ngây người.Trước đó Lâm lão phu nhân còn muốn tìm cho mình một người con rể, nàng coi trọng tiểu nhi tử của Ngũ Thành Binh Mã Chỉ Huy Tư chỉ huy sứ, kết quả đêm đó hắn liền chạy đến nơi bắn pháo hoa gây chuyện đánh nhau với người ta, đả thương tôn tử duy nhất của Trấn Quốc Công phủ, Ngụy Lăng.Ngụy Lăng là do trưởng tử của Ngụy Thù cùng vợ sinh ra, năm nay bất quá mới chỉ mười lăm, trong kinh thành có tiếng ăn chơi trác táng, thời niên thiếu không biết việc gì, không khảo công danh, mỗi ngày len lỏi mọi ngõ ngách trong kinh thành, Ngụy Thù còn cực kỳ sủng ái tiểu tôn tử này, giờ hắn chọc phải tai họa, không có Ngụy Thù đứng ra giúp hắn giải quyết.“Chính là Vĩnh Ninh công chúa không phải lớn hơn mấy tuổi so với hắn sao?” Giang Phi Vi vẫn là cảm thấy khó có thể tin được.Cố Ngôn nhún nhún vai, “Có lẽ hắn thích...!Người lớn hơn tuổi một chút?”Giang Phi Vi có chút thổn thức, “Thánh Thượng cũng thật muốn đau đầu vì cái này, Vĩnh Ninh công chúa vốn định dựa vào thủ đoạn bỉ ổi hại Tào công tử, không nghĩ tới hoàng tước còn ở phía sau, Ngụy Lăng cư nhiên cũng nghĩ muốn dùng thủ đoạn ấy sử dụng đối với nàng.”Cố Ngôn thử nói: “Ngươi sẽ không cảm thấy ta...!Quá mức tàn khốc sao? Ta không có nhắc nhở Vĩnh Ninh công chúa, trong căn phòng kia còn có người khác.”Giang Phi Vi lắc đầu, “Nàng ta vốn có tâm tư hại người, không đáng để đồng tình.”Cố Ngôn nhẹ nhàng thở ra, “Thánh Thượng lệnh cho ta ngày mai lập tức hồi cung.

Thất hoàng tử còn đang đợi ngươi, đêm nay trở về, thu dọn đồ đạc đi.”Tin tức về Vĩnh Ninh công chúa cùng Ngụy Lăng có một chân nhanh chóng truyền ra ngoài, Giang Phi Vi cũng đã cùng Cố Ngôn về tới hoàng thành trước.Thật ra Cố Ngôn mấy ngày này thanh nhàn không ít, bận rộn xử lý sự vụ trong mấy ngày, liền đáp ứng lời mời của Cố Thanh Vũ, mang theo Phi Vi đến Bắc an môn, tham gia hội thơ của Li Viên.“Cho nên nói lần này Thánh Thượng để ngươi về kinh trước thời hạn, là vì cấp cho ngươi cơ hội dọn sạch người sao? Chẳng trách lúc trước rời đi, biểu tình của Cố Cẩn kia giống như sắp điên lên đến nơi vậy.” Giang Phi Vi nằm ở trong lòng ngực Cố Ngôn, “Nghe Nguyễn An nói, bởi vì hắn ta ăn nói lung tung ở trong yến hội, bị lão tổ tông kia hung hăng đánh hắn một trận a.”“Không sai, Cố Cẩn thanh cao cố chấp, thực tế lại chẳng có thủ đoạn gì, toàn phải nhờ con nuôi Cố Hoài n đứng ở giữa hòa giải, bất quá tên Cố Hoài n kia cũng thật có chút thử đoạn, nhưng lại quá mức tham tài, nhờ như vậy, chúng ta cũng có thể làm mọi thứ dễ dàng hơn.”“Ngươi nếu đã nói như vậy, ta cũng có thể yên tâm một chút, ít nhất là địch nhân còn có nhược điểm, đúng rồi, cái hội thơ hôm nay, lại là như thế nào a?”“Cố đại nhân có việc muốn cùng ta thương nghị, hội thơ bất quá chỉ là một cái cớ mà thôi, đại khái là hai vị tiểu thư Cố gia muốn gặp ngươi.


Đừng sợ, tuy nói là thơ hội, kỳ thật chính là nơi văn nhân tụ họp thôi, trang viên kia ở kinh thành cũng là có chút danh tiếng, mang phong cách Giang Nam, hôm nay trời sáng khí trong, Cố đại nhân cùng viên chủ của trang viên kia có quen biết, dứt khoát bao xuống trang viên, ngươi cũng có thể đi dạo nhiều hơn.”“Mở miệng là lại một cái đại nhân, ngươi thật ra đối hắn là thật sự tôn kính a.” Giang Phi Vi hừ nhẹ một tiếng, phía trước Cố Ngôn đối Cố Thanh Vũ cũng không phải là thái độ này.Hai người xuống xe ngựa, liền thấy một gã sai vặt tiến lên: “Cố đốc công, Giang cô nương, đại nhân đã chờ ở bên trong.”Cố Ngôn cười đi vào, cấp cho Cố Thanh Vũ một cái chắp tay hành lễ: “Cố đại nhân, nga, còn có Thành đại nhân, Lý tướng quân.”Cố Thanh Vũ công thức hoá mà nở nụ cười: “Hôm nay tới đều là bạn cũ, các vị không cần câu nệ, Cố đốc công thì mọi người cũng đã quen thuộc, còn có vị phía sau hắn kia, chính là con gái của muội muội ta.”Giang Phi Vi tiến lên hành lễ đến, “Thỉnh an các vị đại nhân.”Vài vị đại nhân tuy rằng nghe nói rất nhiều về chuyện của Giang Phi Vi, nhưng vẫn là lần đầu tiên thấy Giang Phi Vi.“Mười mấy năm qua mất đi còn tìm lại được, Cố đại nhân, chúc mừng a.” Thành đại nhân đầy cảm khái nói.Cố Thanh Vũ rất vui vẻ gật gật đầu: “Ta cũng không nghĩ tới còn có thể tìm về nữ nhi của Vân Yên, đến nỗi chuyện sau đó......!Vẫn là muốn đa tạ Cố đốc công cứu Phi Vi một mạng, nếu không ta lại càng hổ thẹn với Vân Yên.”Cố Thanh Vũ gần như là nghiến răng nghiến lợi nói lời cảm tạ này với Cố Ngôn.Cố Ngôn không nghĩ tới Cố Thanh Vũ sẽ sảng khoái nói lời cảm tạ mình như vậy, nhất thời lại ngây ngẩn cả người, Phi Vi thật khó có thể thấy hắn có bộ dáng như vậy, trộm nở nụ cười, hắn lúc này mới như mộng tỉnh mà cấp Cố Thanh Vũ hành lễ: “Không dám.”Cố Thanh Vũ thấy hắn bộ dáng khiêm tốn, trong lòng hừ lạnh một tiếng.

Mẫu thân yêu cầu mình phải cho Cố Ngôn mặt mũi, sợ thái giám suy nghĩ nhiều, trở về lại khó dễ Phi Vi.

Nếu không phải thấy hắn đối xử với Phi Vi cũng không tệ lắm, hắn mới không muốn đánh người này ở trước mặt bạn bè mình.Cố Thanh Vũ ho nhẹ một tiếng, “Được, hôm nay khó được tề tự đông đủ ở đây, cũng là có chuyện quan trọng muốn thương lượng, Cố Tình, Cố Phần, đến đây, các ngươi mang theo Phi Vi ra vườn đi dạo đi.

"Giang Phi Vi thấy bọn họ vẻ mặt ngưng trọng, đoán là sự tình có liên quan đến Thất hoàng tử.Trong tay Cố Ngôn dù cầm quyền lực cao như thế nào, chung quy ở trên triều vẫn cần yêu cầu trợ lực.

Trước đây hắn ngẫu nhiên có mấy lần mượn lực của Cố Thanh Vũ, cũng lấy chính mình đem ra làm giao dịch.

Hiện giờ lớp ngăn cách này biến mất, nàng thật đoán không được Cố Ngôn muốn khuyên Cố Thanh Vũ thực hiện loại sự tình không khác “Mưu phản” này như thế nào.Nàng có chút lo lắng mà liếc mắt nhìn Cố Ngôn một cái, Cố Ngôn đối nàng trấn an cười cười, dùng khẩu hình nói, “Đừng lo lắng.”Cố Thanh Vũ thấy hai người làm trò "mắt đi mày lại" trước mặt mọi người, nước chua trong lòng đều sắp tràn ra rồi.


Phi Vi đối với cữu cữu như mình đều không thân cận được như thế này! Đã thế tên hoạn quan còn từng hại nàng, Phi Vi đây là bị ám rồi!Giang Phi Vi có chút chột dạ mà tránh đi ánh mắt lên án của Cố Thanh Vũ, vội vàng lôi kéo Cố Tình Cố Phần rời đi.Ba người đi ra khỏi tầm mắt của Cố Thanh Vũ, Cố Phần lập tức kích động nhào lên, “Thời điểm cha nói ta còn không tin đâu! Trong cung làm gì dễ dàng ra vào như vậy! Không nghĩ tới Cố đốc công thật sự đem ngươi mang ra ngoài!”Giang Phi Vi cười nói: “Tỷ tỷ có nhớ ta không?”Cố Phần liên tục gật đầu, “Nhớ muốn chết rồi! Không chỉ có ta, tổ mẫu cũng nhớ ngươi a! Chúng ta mau qua đó đi!” Cố Phần hưng phấn nắm lấy tay của Giang Phi Vi.Đang đi thì Cố Tình dừng lại bước chân, nhắc nhở Giang Phi Vi, “Hôm nay trừ chúng ta cùng tổ mẫu, còn có nữ quyến của mấy nhà bạn cũ cũng ở đó, vốn dĩ sợ ngươi không muốn thấy bọn họ, nhưng phụ thân nói dù sao cũng cần biết một chút, cũng là tránh cho bọn họ nói chúng ta cảm thấy ngươi không thể lộ mặt, những nữ quyến đó trừ vài vị trưởng bối, phần lớn là ngang hàng với chúng ta, còn có mấy tiểu bối, tri thư thủ lễ, ngươi không cần khẩn trương, đến lúc đó ta giới thiệu cho ngươi.”Giang Phi Vi bất đắc dĩ lắc đầu, “Cố Tình a Cố Tình, ngươi đều ở trước mặt ta lộ con người thật rồi, không cần thiết lại giả trang thành thiên kim tiểu thư như này đi?”Cố Tình dùng đầu ngón tay hung hăng đẩy đẩy cái trán của nàng, “Những việc này ngươi thật sự biết rất rõ ràng ạ! Còn dám hô tên đầy đủ của ta! Gọi ta tỷ tỷ!”“Hảo tỷ tỷ của ta! Tha cho ta đi!” Phi Vi thấy nàng do dự không dám đi về phía trước, vỗ vỗ nàng bả vai, “Chúng ta vào hoa viên này, mấy gã sai vặt hẳn đã sớm báo tin, bà ngoại nếu cũng ở đây, có lý nào để nàng chờ chúng ta? Đến lúc đó ngược lại là nói ta không tuân thủ quy củ.”Cố Tình có chút cảm giác như bị đè nén, bước chân bước tới chậm nhất có thể: "Tóm lại, những người đó nói cái gì.

Ngươi cũng đều đừng đặt ở trong lòng, dù sao tổ mẫu cùng phụ thân sẽ chống ưng cho ngươi!”Giang Phi Vi thấy nàng khẩn trương đến như vậy, đành phải đánh lên trăm phần trăm tinh thần.Ba người đi tới chỗ đình viện, chỉ thấy nơi này cành liễu xanh tươi đầy vườn, trong đó có một tiểu đình tử, phía trên viết “Bích ngọc đình”, bên trong có không ít nữ quyến, thấy cố gia tỷ muội cùng Giang Phi Vi đã tới, đều dừng lại đùa giỡn, xoay người nhìn các nàng.Giang Phi Vi cười hướng Lý lão phu nhân hành lễ, “Làm bà ngoại phải nhớ con rồi.”Lý lão phu nhân kích động mà đứng lên, hốc mắt không nhịn được đã ươn ướt, “ Hài tử ngoan! Mau đứng lên làm ta nhìn xem!”Bà đem Giang Phi Vi đánh giá từ trên xuống dưới, thấy nàng quần áo tinh xảo, khuôn mặt không có vẻ sầu khổ, vừa lòng gật gật đầu, “Không tồi, nhìn rất có tinh thần!”Lý lão phu nhân lôi kéo Giang Phi Vi, giới thiệu cho mọi người biết, "Để cho các vị phải chê cười, đây là nữ nhi của Vân Yên, ta muốn giới thiệu nàng cho mọi người cùng biết.”Hiện giờ ngồi ở nơi này, đều là nữ quyết của các gia tộc có quan hệ chặt chẽ cùng với Cố gia.

Mấy người này không chỉ lén lút có quan hệ thông gia lui tới, ở trên triều đình cũng có thể gọi là giúp đỡ cho nhau.

Nếu là Cố Ngôn ở sảnh ngoài có thể cùng các vị đại nhân đó bàn bạc thỏa đáng, ngày sau càng là châu chấu trên cùng một chiếc thuyềnCho nên Lý lão phu nhân lên tiếng, cho dù biết Giang Phi Vi là người của một tên thái giám, mặt mũi có phần khó coi, nhưng mọi người cũng sẽ không khiến cho nàng phải khó xử .Nhưng cố tình có một giọng nói khó chịu vang lên.“Không hổ là cô cô ở trong cung, những quần áo trang sức này, so với nô tì trong nhà ta quả thật đúng là đẹp hơn nhiều.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận