Xuyên Thành Sư Phụ Của Pháo Hôi
Thẩm Huyền Vũ rút được lá thăm, chưa kịp mở xem thi Tần Thiên Dật đã cuống cuồng lao tới vui như được Phi thăng mà nói:
- Thẩm ca, đệ thật may mắn, đệ rút trúng Chu sư muội rồi!!!
A, là Chu Uy Nghiên chưa Kết Đan. Thẩm Huyền Vũ nhếch môi:
- Vui lắm sao?
- Dĩ nhiên, đệ cứ lo mình không thể đi Dạ Minh hội với huynh, ai ngờ thật may mắn!
- Ngươi thử hỏi đánh thắng một nữ nhi thua kém tu vi thì có danh dự không?- Thẩm Huyền Vũ vẫn cười, nụ cười đầy châm biếm.
Tần Thiên Dật ngẫm nghĩ một hồi,mặt tỉnh bơ:
- Danh dự.
Thẩm Huyền Vũ:...
Hàn Duẫn Kì vừa đi tới nhất thời cũng cạn lời:...- Tên vô liêm sỉ!
Trông thấy nàng, Tần Thiên Dật hớn hở hỏi:
Advertisement / Quảng cáo
- Tỷ đấu với ai?
- Lạc Vân Giang ở Bạch Thanh phong, không trở ngại lắm.
- Chúng ta đều thật may mắn, haha.
Hàn Duẫn Kì bĩu môi:
- Gì chứ, ta có gặp ai cũng là không trở ngại!
- Rồi rồi. - Ai chẳng biết Hàn sư tỷ là đệ tử siêu tài năng được Diệp phong chủ yêu thương nhất, cưng tận trời chứ.
Lúc này Thẩm Huyền Vũ đã mở thăm,Hàn Duẫn Kì quay lại tò mò. Thẩm Huyền Vũ giơ lên cho hai người đối diện xem.
- Không... không phải chứ? - Tần Thiên Dật lắp bắp.
Hàn Duẫn Kì cũng hơi lo lắng:
- Thẩm sư huynh, huynh có thắng được Thất Hằng không?
Thẩm Huyền Vũ hơi ngạc nhiên:
- Hai người không tin ta sẽ thắng sao?
Tần Thiên Dật giật mình kinh hãi:
- Đệ tin! Đệ tin mà.
Hàn Duẫn Kì từ chối cho ý kiến.
Thẩm Huyền Vũ nhún vai. Khuỵn chân nhẹ xuống rồi nhảy vót lên đài cao, nơi Tiêu Vũ đang ngồi.
- Sư tôn. - Thẩm Huyền Vũ hành lễ, rất tự nhiên mà đón lấy ngọc phiến trong tay Tiêu Vũ, giúp hắn phất phơ quạt.
- Đấu với ai?- Tiêu Vũ thản nhiên hỏi.
- Thất Hằng.- Thẩm Huyền Vũ cũng rất tự nhiên trả lời, giọng điệu tựa như đang nói về việc cho Yến Tử ăn trên Bạch Lăng phong.
- Ừm. - Tiêu Vũ cũng không tỏ vẻ lo lắng gì, với hắn, nam chính bốc phải ai thì kẻ đó xấu số, không có ngoại lệ.
Thấy sư phụ tin tưởng mình như vậy, Thẩm Huyền Vũ như mở cờ trong lòng. Nhưng hình như không thỏa mãn lắm.
- Sư tôn không cổ vũ cho đồ nhi sao?- Thẩm Huyền Vũ hỏi, giọng điệu tràn đầy tổn thương.
Nghe được câu này khiến mấy vị phong chủ bên cạnh không khỏi nổi da gà, nhưng thôi, họ chỉ biết làm vẻ đã quá quen rồi.
Tiêu Vũ đưa tay xoa đầu nam chính, vẫn không nóng không lạnh nói:
- Đừng làm xấu mặt Bạch Lăng phong.
Mặc dù câu nói không có vẻ gì là đang khích lệ cổ vũ, nhưng cái bản mặt lạnh lùng này giờ của Thẩm Huyền Vũ bỗng bị hòa tan trông như một tiểu đệ tử ngoan hiền DỄ BỊ BẮT NẠT.
Lý Tâm Kiệt nãy giờ nhìn quá chướng mắt ( sau này y sẽ biết đây là cảm giác mù mắt chó >
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...