Khiếp sợ! Thì ra Thái Tử điện hạ thích xem phát sóng trực tiếp?!
Ngay cả lúc mở họp cũng muốn mở quang não, sợ bỏ sót bất kì giây nào!
Mại Luân tò mò giữ chặt tay áo Berkeley: "Này, tôi hỏi! ! "
"Làm gì vậy! Lôi lôi kéo kéo sẽ làm người khác hiểu lầm tôi có cái gì đó với cậu, buông ra!" Berkeley ghét bỏ hất tay hắn ra.
Gân xanh trên trán Mại Luân nổi lên: "Bớt tự luyến đi, tôi không có hứng thú với anh!" Mại Luân chỉ vào anh trai mình, hạ giọng hỏi: "Anh tôi đang xem cái gì vậy?"
Hắn lúc trước cố ý đi ngang qua anh hắn, nhìn thấy trên quang não là một phòng phát sóng trực tiếp.
Trong hình ảnh là lá cây xanh mượt, không có mấy thứ khác.
Berkeley trầm mặc, nói thật thì anh ta cũng không biết Phỉ Tì đang xem gì.
Từ lúc đào được một gốc cây trong nhà Ân Phụng, Phỉ Tì liền trở nên rất kỳ quái.
Đầu tiên là trồng cây ở trước ban công phòng ngủ của hắn, sau đó còn không bình thường mà làm một lồng sắt hợp kim để che chở cho cây.
"Này, anh có nghĩ ra gì không?" Mại Luân thấy vẻ mặt anh ta thâm trầm, thúc giục hỏi.
Berkeley cảm thấy này cũng không gì khó nói: "Anh ấy đang xem một gốc cây, rất thích nó.
Tôi thấy cái cây kia sắp kết quả, chắc Phỉ Tì muốn thu thập trái của nó.
"
"Trái cây? Lấy làm gì?" Mại Luân truy vấn.
Berkeley thấy hắn hỏi cẩn thận như vậy, trợn trắng mắt: "Sao tôi biết được, cậu tự đi hỏi Phỉ Tì đi!"
Nói xong liền trực tiếp rời đi.
Mại Luân tức giận đến mức muốn đấm bàn.
Nếu không phải vì Miles, hắn mới không nghĩ tự rước nhục.
Khoảng thời gian trước về đế đô tìm Hà Hoan, hắn và Phỉ Tì cũng chưa tìm được người.
Nhưng sau khi Phỉ Tì trở lại Ksburg, hắn đã giảm bớt trạng thái táo bạo, tuy rằng vẫn đánh thú dị hình rất hung tàn, nhưng trạng thái cả người đã trầm ổn hơn.
Miles thì hoàn toàn không giống thế, Hà Hoan mất tích tựa như một con dao đâm vào thịt, thời gian càng lâu, miệng vết thương càng thối rữa lợi hại.
Miles rất muốn mau chóng tiêu diệt hết thú dị hình, sớm ngày về đế đô để tìm kiếm Hà Hoan.
Mười ngày trước, đội trinh sát lại phát hiện thêm một căn cứ của thú dị hình, nguyên bản là muốn báo cho nguyên soái để phân phối ai dẫn đầu đi tiêu diệt, nhưng Miles lại trực tiếp đoạt lấy, không chỉ có suốt đêm tiêu diệt căn cứ, còn nhân tiện bưng luôn một hang ổ của người ta đi.
Chuyện này tuy rằng làm rất xinh đẹp, nhưng không phù hợp quy củ, nguyên soái còn điểm danh phê bình gã.
Miles chẳng những không hối cải, ngược lại trở nên càng thêm chỉ vì cái trước mắt.
Người không biết rõ tình huống, đều cho rằng Miles đang đoạt quân công của Phỉ Tì.
Dẫn tới mọi người ngầm phê bình hành vi này của gã.
Phỉ Tì đương nhiên cũng không thoái nhượng, nhanh chóng tiêu diệt thêm căn cứ của thú dị hình.
Hai người tranh đấu nhau hừng hực khí thế.
Đồng dạng là vì Hà Hoan, lòng Miles nóng như lửa đốt, alpha đã đánh dấu Hà Hoan là Phỉ Tỉ lại rất bình tĩnh.
Mại Luân đương nhiên rất muốn biết vì sao.
Kết quả Phỉ Tì chẳng những rất bình tĩnh, còn mỗi ngày nhìn quang não xem phát sóng trực tiếp?!
Phát sóng trực tiếp tìm Hà Hoan thì thôi đi, phát sóng trực tiếp một gốc cây là cái gì?!
Mà lúc này, từ lúc Hà Hoan mất tích đã được mười sáu ngày, tung tích của y hoàn toàn mù mịt.
Hiện tại, đầu đề trên mạng mỗi ngày đều có quan hệ với Hà Hoan.
Phần lớn các võng hữu đều kết luận y tử vong, khuyên Tưởng Tân Thiên lại tìm một diễn viên khác sắm vai Semir.
Còn có người cho rằng Hà Hoan bị đại lão cầm tù, bởi vì thế lực quá lớn, ngay cả Tưởng Tân Thiên và cảnh sát cũng không có biện pháp, Hà Hoan hoàn toàn trở thành ngoạn vật của đại lão đó.
Còn có một ít người não động, cảm thấy Hà Hoan xuyên vào tiểu thuyết 《 Kho tinh trấn biến mất 》, trở thành Semir.
! !
Mấy suy đoán ồn ào huyên náo đó, nhiệt độ mỗi ngày vẫn luôn không giảm.
Mà lúc này, một tin tức xuất hiện —— Hà gia phá sản, lưng đeo nợ nần 9 trăm triệu.
Theo sát sau đó chính là những hệ luỵ của Hà gia trước đó, nói muốn liên hôn với Ân gia, cũng tuôn ra các loại chuyện dơ bẩn, phía chính phủ đang điểm danh tiến hành xét xử nghiêm khắc.
Lúc này, một tin tức nhỏ lan truyền rất nhanh, con trai Ân Phụng của gia chủ Ân gia, hư hư thực thực có vấn đề về thần kinh, đã bị nhốt ở nhà mạnh mẽ trị liệu.
! !
Hôm nay, ngày thứ hai mươi kể từ lúc Hà Hoan mất tích.
Cũng là ngày cuối cùng trong chiến dịch tiêu diệt thú dị hình ở Ksburg, xuất động toàn quân bộ, thành công phá hủy đại bản doanh của địch, cũng bắt được không ít người thuộc cấp cao trong hải tặc tinh tế.
Đêm đó, quân bộ cử hành lễ khánh công.
Mà trong trường hợp quan trọng như vậy, Mại Luân phát hiện anh trai hắn vẫn nhìn chằm chằm vào quang não.
Lễ khánh công sắp bắt đầu rồi, dựa vào quân công mà nói, Phỉ Tì sẽ lên đài đọc giản lược tổng kết tình hình chiến đấu.
Hi Phất đưa bản thảo cho Phỉ Tì, anh ta thấy Phỉ Tì đứng dậy, đang muốn bước lên bục.
Đột nhiên, thân hình hắn cứng lại, ánh mắt chợt sắc nhọn lạnh thấu xương.
Hi Phất nghi hoặc: "Làm sao vậy?"
Phỉ Tì xoay người, trầm giọng nói: "Lập tức quay về đế đô!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...