Thời điểm Hà Hoan tỉnh lại, phát hiện y đang nằm ở trên giường bệnh.
Cả người y đau nhức, giống như bị xe cán qua.
"Em tỉnh?"
Hà Hoan quay đầu, thấy bên cạnh là Lý Hạc Dương.
"Tôi đây là......"
Trong đầu y hiện lên một ít ký ức, cũng không rõ ràng lắm, y hình như là bị tin tức tố của Phỉ Tì hướng dẫn phát tình, ngã xuống......!Ngã xuống cửa?
Lý Hạc Dương lại nói tiếp: "Chuyện cụ thể anh cũng không biết rõ, nhưng Nghiêm Đình Vân và tên Hứa Nhất Hàm kia khẳng định là đã làm chuyện quá mức với em, anh hỏi bọn họ đều ấp úng."
Gã thấy Nghiêm Đình Vân khinh bạc Hà Hoan, đấm Nghiêm Đình Vân một quyền, lại bị Hứa Nhất Hàm đánh một trận, quả thực không thể hiểu được.
Hà Hoan nỗ lực nhớ lại, mơ hồ nhớ rõ y bị Phỉ Tì ôm vào trong ngực, từ từ, sao còn có Nghiêm Đình Vân?
"Hà Hoan, cậu tỉnh rồi sao? Cảm giác có khỏe không?" Hứa Nhất Hàm vừa đẩy cửa tiến vào, liền thấy Hà Hoan mở bừng mắt.
Có chút không dám đối diện với cậu ấy, Hứa Nhất Hàm xấu hổ sờ sờ mũi.
Hà Hoan vừa thấy biểu tình này của anh ta, nháy mắt xâu chuỗi mọi chuyện.
Hẳn là Phỉ Tì hướng dẫn y phát tình, sau đó tin tức tố của y phản tác dụng với Phỉ Tì, đã xảy ra chút chuyện lau súng cướp cò, cuối cùng bị đám người Hứa Nhất Hàm ngăn lại.
Nghiêm Đình Vân có thể là đuổi theo y trở về khách sạn, trùng hợp thấy y và Phỉ Tì đang......!Ừm, khả năng là bởi vậy nên đã xảy ra xung đột.
Hà Hoan hỏi Hứa Nhất Hàm: "Nghiêm Đình Vân đâu?"
Nếu bởi vì chuyện ngoài ý muốn này mà làm tình cảm của Nghiêm Đình Vân trở lại con số 0, y liền mất nhiều hơn được.
"Sao em vừa tỉnh liền hỏi anh ta?" Lý Hạc Dương không cao hứng.
Hứa Nhất Hàm nhớ lại thái độ ái muội của Nghiêm Đình Vân đối với Hà Hoan lúc trước, Hà Hoan vừa mở mắt liền lo lắng cho an nguy của Nghiêm Đình Vân, trong lòng càng thêm xấu hổ.
Nguyên lai ảnh đế và Hà Hoan là một đôi!
Phỉ Tì không chỉ đá gãy xương sườn của ảnh đế, còn cưỡng hôn omega của người ta, thật tổn thọ mà!
"Kia, cái kia, Nghiêm ảnh đế ở phòng bệnh bên cạnh." Ánh mắt Hứa Nhất Hàm né tránh, ậm ừ một chút mới nói: "Hôn mê, còn chưa tỉnh......"
Hà Hoan nhướng mày: "Hôn mê?"
Hứa Nhất Hàm nhìn mắt Lý Hạc Dương: "Lý tiên sinh, phiền toái anh đi ra ngoài một chút, tôi có việc muốn nói riêng với Hà Hoan."
Lý Hạc Dương liền táo bạo: "Cậu có quyền lợi gì mà kêu tôi ra ngoài?"
Nhớ tới lúc trước bị Hứa Nhất Hàm đánh đến đầu toàn là máu, gã liền đầy lửa giận.
Nếu không phải gã đánh không thắng gia hỏa này, gã, gã......!Xác thật đánh không thắng, tức giận!
Hà Hoan nói với Lý Hạc Dương: "Phiền toái anh đi ra ngoài một chút."
Lý Hạc Dương: "......"
Thật mẹ nó quá giận!
......!
Hứa Nhất Hàm kể chuyện phát sinh lúc trước cho Hà Hoan, trời biết anh ta đối diện với đôi mắt như gương sáng của Hà Hoan, áp lực tâm lý có bao nhiêu lớn.
"Cái kia......!Chuyện này là chúng tôi sai, rất xin lỗi vì làm cậu gặp phải chuyện không xong như vậy, nếu cậu muốn......"
"Lại là bồi thường?" Hà Hoan nhướng mày.
Hứa Nhất Hàm bị y nói cho nghẹn một chút, anh ta xác thật là muốn nói bồi thường.
"Cậu có yêu cầu gì cứ việc nói ra."
Hà Hoan cười có chút lạnh: "Này đã là lần thứ hai mấy người nói phải bồi thường cho tôi."
Hứa Nhất Hàm mất tự nhiên mà khụ hai tiếng, nói: "Đều giữ lời!"
Hà Hoan: "Một khi đã như vậy, các anh đổi một khách sạn khác được không?"
Hứa Nhất Hàm: "......!Được, chúng tôi sẽ nhanh chóng."
......!
Hứa Nhất Hàm vừa về phòng bệnh Phỉ Tì, đồng đội canh giữ ở bên trong lập tức đứng dậy hỏi anh ta.
"Hà Hoan có ổn không?"
"Cậu ấy nói như thế nào?"
Hứa Nhất Hàm buông tay: "Cậu ta còn tốt, nói muốn chúng ta đổi một khách sạn khác."
Hi Phất hỏi: "Cứ như vậy?"
Hứa Nhất Hàm gật đầu: "Cứ như vậy."
Berkeley vỗ tay hoan hô: "Cậu ấy cư nhiên không khóc lớn ồn ào, cũng không yêu cầu bồi thường, tớ chưa từng gặp qua omega dễ nói chuyện như vậy."
Hi Phất và Quý Trường Đông hoàn toàn sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện cư nhiên được giải quyết đơn giản như vậy.
Bọn họ thậm chí đã chuẩn bị tốt để đối phương mắng, ẩu đả, đưa ra yêu cầu làm khó dễ, hà khắc nhất.
Quý Trường Đông có chút thất thần: "Tớ còn tưởng rằng......"
Omega rất kiều quý, họ ở trong pháp luật và tài nguyên công cộng đều được hưởng quyền lợi đặc thù, này cũng dẫn tới tính cách của bọn họ tương đối điêu ngoa.
Hi Phất: "Nhưng mẹ nó thật kỳ quái, Hà Hoan vì sao lại động dục ở cửa, Phỉ Tì vì sao lại đột nhiên phát cuồng?"
"Các cậu còn nhớ rõ tớ nói lúc ấy, ngửi được tin tức tố omega không?" Berkeley vuốt cằm, một bên nhớ một bên thuật lại chuyện phát sinh lúc ấy: "Khi đó Hà Hoan hẳn là đã phát tình, Phỉ Tì phát cuồng có thể là vì tin tức tố của Hà Hoan?"
Quý Trường Đông lập tức phản bác: "Lão đại sao có thể bị tin tức tố omega ảnh hưởng, anh ấy là người có định lực nhất mà tớ từng thấy!"
"Fan não tàn đứng sang một bên đi.
Lão đại có định lực nhất của cậu đã ấn omega ở trên tường hôn, tách cũng tách không ra!" Berkeley, liếc Quý Trường Đông một cái: "Lần này tớ namg súng gây mê mộc thương, cấp bậc ZR3, nửa kim là có thể thu phục một con thú dị hình, lão đại của cậu dùng ba kim!"
Berkeley còn ngại không đủ, diễn tinh mà ôm lấy Hứa Nhất Hàm ấn anh ta ở trên tường, giả thành bộ dáng mất khống chế của Phỉ Tì đối với Hà Hoan.
"Thấy không, lão đại của cậu lúc ấy còn cuồng dã hơn tớ nhiều, ở trên thân thể omega người ta xoa xoa, đầu lưỡi còn vói vào......"
Hứa Nhất Hàm hung hăng đạp anh ta một chân: "Cút đi, ghê tởm chết đi được!"
Sắc mặt Quý Trường Đông đỏ hồng, nghiêng mặt đi không nỡ nhìn thẳng.
"Ha ha ha ha, Berkeley, đầu chó của cậu khó giữ được rồi, tớ đã quay lại bộ dáng của cậu, chờ Phỉ Tì tỉnh liền cho anh ấy xem......" Hi Phất ấn bảo tồn ở trên quang não.
"Hỗn đản, lập tức xóa đi!" Berkeley nhào qua muốn cướp quang não của Hi Phất, lại bị Quý Trường Đông và Hứa Nhất Hàm chặn lại.
Quý Trường Đông cảm thấy đây là cơ hội tốt để báo thù: "Hi Phất, nhất định phải bảo tồn, quyết không để cậu ấy xóa!"
Vài người nháo thành một đoàn, Berkeley hoàn toàn trở thành đối tượng để mọi người giải trí.
Khi anh ta dùng đầu ổ gà màu vàng bò ra khỏi giường, rốt cuộc cũng quyết tâm phản kích.
Anh ta nhéo nắm tay muốn đi đánh Quý Trường Đông, kết quả một quyền này dừng nửa chừng, vừa vặn dừng ở trước ngực Phỉ Tì.
Mi mắt Phỉ Tì nửa nhắm, không biểu tình mà nhìn nắm tay để ở trên ngực mình.
Berkeley nhanh chóng giấu tay ra sau, tựa như học sinh đang hút thuốc bị chủ nhiệm lớp bắt được còn muốn liều chết chơi xấu: "Lão đại, em vừa rồi chỉ là muốn kiểm tra miệng vết thương của anh, xem còn đổ máu không, ừm......!Tuyệt đối không có ý gì khác......"
"Lão đại, gia hỏa này lừa anh!" Quý Trường Đông lập tức lấy ra chứng cứ —— video ngắn vừa được gửi từ Hi Phất.
Trong hình ảnh, Berkeley như lưu manh đè Hứa Nhất Hàm ở trên vách tường làm xằng làm bậy, trong miệng còn nói cợt nhả không ngừng.
Berkeley: "......!Đều là đùa giỡn......"
Này quả thực không khác gì công khai xử tội.
Tuy anh ta là tài xế già có da mặt dày như tường thành cũng phải đỏ mặt.
"Ai da, thật hiếm lạ, bá cẩu cũng có lúc ngượng ngùng."
"Bá cẩu, dám làm dám nhận a!"
Phỉ Tì đột nhiên hỏi: "Đây là thứ gì?"
Hứa Nhất Hàm kinh ngạc: "Anh không nhớ rõ?"
Phỉ Tì trầm tư một lát, hắn chỉ có vài mảnh nhỏ ký ức.
Hắn lúc trước trúng độc của thú dị hình, lâm vào hôn mê.
Khả năng là vì tinh thần lực rơi vào trạng thái hỗn loạn, dẫn tới tin tức tố mất khống chế.
"Tin tức tố của tôi mất khống chế ngộ thương một omega?"
Mọi người ngẩn người, Hi Phất phủ định đầu tiên: "Chính là vì dự phòng loại tình huống này, em đã tiêm thuốc trấn định và thuốc ức chế cho anh!"
"Vậy vì sao tin tức tố của Hà Hoan có thể ảnh hưởng đến lão đại?" Quý Trường Đông hỏi.
Berkeley đương nhiên nói: "Chỉ có một loại tình huống."
Mọi người nhìn anh ta.
Berkeley khinh thường hừ một tiếng: "Một đám các cậu đều là khoai lang sao, không học tốt khoá sinh lý, trách không được đều là cẩu độc thân."
Hi Phất đạp cẳng chân anh ta: "Thiếu đánh sao, mau nói!"
Berkeley: "Đương nhiên là độ phù hợp giữa hai bên cao tới 90!"
"Trời má! Thật hay giả vậy?!"
"Có khoa trương như vậy không, cái đó chỉ có trong phim thôi mà!"
Berkeley buông tay: "Bằng không các cậu cho tớ một lời giải thích?"
Ba người thật sự nghĩ không ra nguyên nhân, chỉnh tề lắc đầu.
Berkeley tiếp tục nói: "Độ phù hợp cao tới 90, cho dù dùng thuốc ức chế, hai bên cũng có thể cảm nhận được tin tức tố của nhau."
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Phỉ Tì đang ngồi trên giường bệnh.
Biểu tình của mỗi người đều rất phong phú.
Giữa mày Phỉ Tì hơi gồ lên, lâm vào trầm tư.
Berkeley tuy biết lúc này không nên quấy rầy hắn, nhưng tích cách tâm ngứa miệng tiện của anh ta căn bản là nhịn không được: "Độ phù hợp cao tới 90, quả thực là omega trời cho......"
Loại chuyện tốt bầu trời rớt bánh có nhân này anh ta nằm mơ cũng có thể cười tỉnh, không biết Phỉ Tì đang do dự cái gì.
"Đối phương hiện tại thế nào?" Phỉ Tì đột nhiên lên tiếng hỏi.
"Khá tốt, bất quá......" Vẻ mặt Berkeley thương hại: "Cậu ấy yêu cầu chúng ta lập tức dọn ra khách sạn."
Phỉ Tì: "......"
Tác giả có lời muốn nói:
Phỉ Tì: Hôn vợ một cái liền bị đuổi khỏi cửa thì phải làm sao, online chờ, rất gấp!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...