Thanh Xuyên rất vui vẻ ước nguyện, thổi nến.
Sau đó bật đèn lên, Thanh Xuyên mời Vu Tình cùng nhau cắt bánh ngọt.Vu Tình đi qua, chen đến bên cạnh cô, Tề Phong Vân, một trong những nam chính vốn ngồi bên cạnh cô ấy, không thể không dịch sang bên cạnh.Tề Phong Vân là nam chính kiểu chó sói nhỏ, hiện tại đang học lớp 11, tuy rằng anh ta không nói gì, nhưng Vu Tình cảm thấy trong lòng anh ta khẳng định muốn ném mình ra ngoài.Vu Tình nhìn Thanh Xuyên không hề phát hiện, lại dùng dư quang nhìn lướt qua Tề Phong Vân đang nhìn chằm chằm Thanh Xuyên, thầm nghĩ nhanh chóng chạy trốn nơi này.Vu Tình và Thanh Xuyên tay trong tay chia bánh ngọt cho mỗi người.Vu Tình cảm giác tay Thanh Xuyên rất mềm, làm nữ chính, mùi cơ thể dễ ngửi tự nhiên là không thể thiếu.Vu Tình ngửi thấy mùi hương như có như không trên người Thanh Xuyên.
Càng cảm thấy đây là nữ chính a.
Các nam chính đều tán gẫu, hoặc là đùa giỡn nữ chính, Vu Tình ngồi ở đó chỉ cảm thấy tay chân cứng ngắc, cả người không được tự nhiên.Lấy cớ lấy đồ uống trên bàn trà quay sang ngồi bên cạnh mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.Nữ chính vội vàng ứng phó với tu la tràng (1) cũng không chú ý đêm nay Vu Tình đột nhiên có chút yên tĩnh.(1) Tu la tràng: một từ thông dụng trên Internet, dùng để chỉ một cảnh trong đó mối quan hệ giữa các cá nhân rất phức tạp, cũng chỉ cảnh chiến trường chém giết bi thảm.
Trong truyện ý chỉ Thanh Xuyên đang ứng phó với nhóm nam chính.Ngược lại anh trai Vu Tình Vu Hựu nhìn em gái mình ngồi trong góc chơi điện thoại di động.
Bữa tiệc lúc 10:30 mới kết thúc, các tài xế của mỗi gia đình cũng đã chờ ở cửa câu lạc bộ."Tiểu Xuyên Nhi, tối nay không phải chú và cô đều có việc không ở nhà sao? Em đến nhà anh ở đi.” Tề Phong Vân tay đặt trên vai Thanh Xuyên, nửa ôm nói.Thanh Xuyên nhíu nhíu mày, trong lòng nghĩ quyết định này có khả thi hay không.Một nam chính khác là Hạ Chí vừa nghe nói liền vội vàng kéo cánh tay Thanh Xuyên dựa vào bên ngoài, ngón tay tự nhiên chui vào kẽ ngón tay Thanh Xuyên: "Đúng rồi, mẹ tớ hôm qua còn nhắc tới cậu, nếu không cậu dứt khoát đến nhà tớ ở là được rồi."Hạ Chí cùng tuổi với Thanh Xuyên và Vu Tình, diện mạo đáng yêu, là nam chính kiểu chó con.Anh trai Tề Phong Vân Tề Phong Phàm đang học năm ba đại đọc, đồng thời đã bắt đầu tiến vào công ty nhà mình quen thuộc với nghiệp vụ, anh ta thấy hai người tranh cãi, liền tới pha một cước: "Xuyên Xuyên, anh vừa mới vào công ty có rất nhiều việc phải làm, hôm nay là vì sinh nhật em nên cố ý xin nghỉ, lần sau gặp lại em cũng không biết là khi nào, đêm nay đến nhà anh đi, nhé?"Nói xong còn tới sờ đầu một cái.Vu Tình đi ở cuối cùng nhìn bọn họ vì Thanh Xuyên tranh tới tranh lui, lại liếc mắt một cái nhìn Vu Hựu.Vu Hựu đang đọc lớp 9, là nam chính cao lãnh cứng rắn, cho dù thích cũng không giống như nam chính khác chủ động dùng tay động chân quấn lấy nữ, chỉ có thể ở một bên yên lặng ẩn nhẫn, anh ấy có kiên trì của mình, không muốn bởi vì hành vi của mình mà thân cận với Thanh Xuyên.Anh ấy hy vọng Thanh Xuyên và mình là hấp dẫn nhau từ sâu trong nội tâm của nhau, chứ không phải là cử chỉ thân mật lưu luyến bên ngoài.Anh ấy một mực chờ Thanh Xuyên tiết lộ tín hiệu thích cho mình, nếu như Thanh Xuyên cũng thích anh ấy, như vậy anh ấy mới có thể bắt đầu hành động.Vu Tình nhìn Vu Hựu và khóe miệng mím chặt của Vu Hựu, chỉ cảm thấy anh mình có chút ngốc.
Tục ngữ nói rất hay, hài tử biết khóc mới có đường ăn, huống hồ anh ấy còn là nam chính tiểu thuyết np, bên cạnh nữ chính nhiều yến yến oanh oanh quấn thân như vậy, Vu Hựu muốn xếp hàng cũng phải xếp hàng đến nhà bà ngoại a.Nguyên tác Vu Hựu chính là người cuối cùng mới ăn được nữ chính, trong đó còn không thể thiếu thần trợ công của Vu Tình ở một bên.Nhưng mà dựa theo tâm tính hiện tại của Vu Tình mà nói, cô cũng không có suy nghĩ muốn trợ công cho Vu Hựu.Thanh Xuyên cuối cùng vẫn bị hai anh em Tề gia dỗ dành quyết định đến Tề gia qua đêm.Vu Tình sau khi nói lời tạm biệt với cô ấy liền dẫn đầu lên xe nhà mình.Vu Tình nhìn phong cảnh thoáng qua ngoài cửa sổ xuất thần nghĩ tương lai nên làm cái gì bây giờ.
Cô thậm chí hy vọng sẽ được xuyên trở lại khi cô thức dậy.Mặc dù hiện tại cô đã trở thành người mình vẫn luôn hâm mộ, nhưng cô vẫn muốn về nhà, trở về Vu Tình bình thường kia.Cô cảm thấy mọi thứ ở đây không phù hợp với cô.
Không có gì ở đây thuộc về cô cả.Vu Tình cảm thấy nếu mỗi ngày mình đều giả bộ rất tốt với Thanh Xuyên, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ bị nhìn thấu.
Mà nếu như bị phát hiện, những nam chính kia khả năng cũng sẽ cách xa cô hơn.Cô có thể sẽ dần dần rời khỏi vòng tròn này.Nhưng Vu Tình cũng không phải rất muốn không bị hào quang của đoàn nhân vật chính chiếu rọi a! Nhỡ sau này có nhu cầu gì, những người này đều là tài nguyên a!Nếu Vu Tình thích Thanh Xuyên thì còn tốt, nhưng vấn đề là đối mặt với Thanh Xuyên, Vu Tình ngoại trừ cảm giác tự ti khó tả kia, còn xen lẫn một chút ghen tị của nữ nhân đối với nữ nhân.Vu Tình lần đầu tiên thống hận trong một quyển tiểu thuyết không có nam phụ, ngay cả người có thể ghép đôi với mình cũng không có!Phàm là soái ca, đều bị nữ chính thu vào trong túi rồi còn đâu.
Ngay cả tác giả vốn dĩ đại khái cũng lười viết về Vu Tình, cuối cùng chỉ nói sau khi cô đi du học, liền tiếp tục chuyên tâm miêu tả những chuyện của nữ chính cùng nam nhân của cô ấy.Từ đầu đến cuối, Vu Tình chính là một công cụ trợ giúp tình yêu của người khác mà thôi.
Vu Tình rơi lệ trong lòng.Vu Tình đang cảm thấy đầy ưu sầu về cuộc sống tương lai của mình, cũng không phát hiện Vu Hựu luôn nhìn cô.
Vu Hựu cảm giác hôm nay Vu Tình im lặng có chút dị thường, anh cảm giác tâm tình của cô không biết vì sao hình như có chút sa sút, nhưng lại cảm thấy đứa em gái tính tình luôn kêu gào có lẽ chỉ là đột nhiên tâm tình không tốt thôi.Có lẽ nó sẽ trở lại bình thường vào ngày hôm sau.
Hơn nữa bản thân anh cũng không phải là người rất thân thiết đối với em gái mình, có chút tình cảm cũng chỉ biết dùng hành động để biểu đạt.
Cho nên cũng chỉ chú ý thêm vài lần, cũng không hỏi nhiều..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...