Lâm Dương nhìn chằm chằm dòng tin nhắn trên màn hình, chúng nó tựa như có sinh mệnh đang nhúc nhích trong võng mạc văn vẹo của hắn.
Phản ứng đầu tiên của hắn là nghĩ Khuyết Dĩ Ngưng gửi đến, nhưng lại cảm thấy dường như là Hầu Man Ny, nhưng cho dù là ai thì cũng không còn quan trọng, hắn phải xử lý việc trước mắt này, Hầu Man Ny đúng là điên rồi, dám đánh ngược lại hắn!
Cũng do hắn sơ suất, không có coi trọng Hầu Man Ny, bọn họ kết hôn nhiều năm, mặc dù cãi nhau, nhưng hắn nghĩ mình và Hầu Man Ny đang chung một thuyền, trong lúc quan trọng này, Hầu Man Ny lại dám đâm hắn một dao.
Lúc hắn gọi đến, Hầu Man Ny đã ra khỏi cuộc họp báo.
Cô ngồi trong xe, lau nước mắt trên mặt, chân vắt chéo nhìn di động đổ chuông.
Cho đến khi chuông điện thoại vang lên lần thứ ba, cô mới từ từ nghe máy.
"Về nhà, chúng ta nói chuyện."
Lâm Dương nén cơn tức, không nói gì thêm, không ngờ Hầu Man Ny nhân cơ hội lại ghi âm.
"Nói chuyện? giữa chúng ta còn gì để nói sao? đơn ly hôn tôi sẽ nhờ luật sư gửi cho anh, nên bồi thường cho tôi thì anh nên trả lại đi."
"Cô đang nói cái gì vậy? cô biết hiện tại là tình huống gì rồi không? hơn nữa cô biết rõ......!về nhà chúng ta nói chuyện một chút, có gì chúng ta cứ công bằng nói thẳng ra, một đêm vợ chồng ân trăm ngày, huống chi chúng ta kết hôn cũng gần 20 năm rồi, cô cần gì hại tôi lúc này?"
Lâm Dương bắt đầu dụ dỗ, hắn cảm thấy giữa bọn họ không có gì là không thể giải quyết.
"Hại anh? tôi chỉ ăn ngay nói thật mà thôi, anh hại tôi còn ít sao? về nhà nói chuyện với anh? tôi không dám về đâu, đến cả gϊếŧ người anh còn làm được, tôi về nhà lỡ tính mạng gặp nguy hiểm thì sao?"
Thanh âm Hầu Man Ny giọng mỉa mai, vẻ mặt không còn dịu dàng như trước, hoàn toàn trở mặt với Lâm Dương.
" Hầu Man Ny! đối nhân xử thế làm vệc phải bằng lương tâm, tôi đã hại cô khi nào chưa? kết hôn nhiều năm rồi, tôi thấy mình không có lỗi gì với cô cả, khi cha cô gặp chuyện, tôi vẫn đối xử với cô như trước, chưa hề bạc đãi cô cái gì, bây giờ lương tâm cô mê muội mới làm như vậy, sớm muộn rồi cũng gặp báo ứng!"
"Thôi đi Lâm Dương," Hầu Man Ny cười nhạt, "anh diễn như vậy thì người khác còn tin, anh nghĩ là tôi sẽ tin à, anh tưởng tôi không biết anh là hạng người gì sao, cho đến giờ chưa hề bạc đãi tôi sao?"
"Khi cha tôi gặp chuyện, chính anh dùng thái độ gì với tôi không biết hả? anh tưởng duy trì cuộc sống như cũ với tôi, thì làm tôi không thất vọng? tôi là vợ anh, không phải công cụ của anh, anh cho rằng anh không ly hôn, không vứt bỏ người vợ tào khang như tôi, thì là nhân từ lớn nhất của anh rồi sao? anh dựa vào cái gì chứ? anh dựa vào cái gì mà tự cao tự đại suy nghĩ cái kiểu bố thí đó cho tôi hả? anh quên mất khi đó anh làm sao bò dậy rồi hả?"
Thanh âm Hầu Man Ny cũng kích động, đem toàn bộ những lời mình muốn nói phun ra.
"Tôi không muốn tính toán mấy chuyện linh tinh này với cô, tôi tự nhận không có bạc đãi cô, nhưng chuyện tối nay cô bịa đặt thực sự quá đáng rồi đó, gì mày mưu sát chứ? cô tưởng nói vậy thì có sao, nói không sợ đau lưỡi hả? Lâm Dương tôi đối nhân xử thế đường đường chính chính, chưa từng làm chuyện như vậy, cô đã không nể mặt như vậy rồi, cũng đừng trách tôi không để lại cái qυầи ɭóŧ cho cô."
Lồng ngực Lâm Dương phập phồng liên tục, biểu tình vặn vẹo.
Hắn không biết mình lộ chỗ nào, Hầu Man Ny sao lại biết vụ tại nạn cảu Khuyết Dĩ Ngưng có liên quan đến hắn?
"Tôi thì không cũng không sợ chứng cứ nhược điểm anh đang nắm đâu, cho dù anh có bôi xóa thêm thắt cái gì bên trong, cái vẻ mặt đáng ghê tởm của anh tôi sẽ vạch trần cho mọi người xem hết, anh đừng mơ có được cái gì."
"Có phải cô cấu kết với Khuyết Dĩ Ngưng không? có phải cô ta muốn cô nói vậy không? có phải sau khi thành công thì cô sẽ được hưởng lợi?"
Lâm Dương nhanh chóng phản ứng lại, hắn biết rõ vợ mình, không thể nào đột nhiên nổi điên có dũng khí được ăn cả ngã về không như vậy, cô biết rõ nếu hắn trắng tay, cô cũng không có được gì, nữ nhân tham tiền này không thể nào biết làm chuyện này.
Trừ phi có người tính kế cho cô tay, hứa chia lợi cho cô ta, như vậy cô ta mới không sợ yên tâm làm việc này.
Mà người có thể bày mưu tính kế cho cô ta còn có ai, đơn giản chính là người của Khuyết gia, có thể mưu hoa được đến như vậy tuyệt đối không thể nào là lão già lòng dạ không chút thâm sâu kia, chỉ có thể là vị muội muội mạng lớn của hắn mà thôi.
"Liên quan gì đến cô ta, chỉ là tôi cảm thấy lương tâm cắn rứt thôi, quyết địch vạch trần tội lỗi ghê tởm của anh thôi.
Lâm Dương à, chuyện anh đang làm có trời nhìn thấy, anh không thể mãi mãi diễn vai hoàn hảo trước mặt mọi người được đâu, một ngày nào đó thứ đồ giả anh xây được đưa ra ngoài trời, nó sẽ nát tan tành trước mặt anh.
Anh chờ nhận giấy ly hôn đi."
Hầu Man Ny xém chút trúng kế của hắn, cũng may cô định thần kịp, không để Lâm Dương moi được tin của mình, kiên trì chối, không cãi nhiều với hắn, để tránh bị hắn biết được nhiều thêm, liền cúp máy.
Lâm Dương nhìn cuộc gọi gắt máy, miệng chửi tục, mặt không còn hưng phấn như vừa rồi, ném di động vào tường, vò tóc của mình, sau đó cầm cái di động khác gọi cho trợ lý của mình.
Bên kia Hầu Man Ny gửi tin cho Khuyết Dĩ Ngưng, chuyển phát cuộc gọi mình mới nén lại chuyển qua hết cho Khuyết Dĩ Ngưng.
Kỳ thực cô cũng không ngờ đến mình sẽ làm như vậy, thực là cô đồng lõa với Lâm Dương phạm tội, cô tưởng mình có thể ngồi chiếc thuyền này mãi cho đến khi hoàn thành, nhưng ai ngờ người lái thuyền đi được nửa đường thì ném cô xuống làm mồi cho ca chứ.
Hầu Man Ny nghĩ đến kế cục bi thảm của Lâm Dương, cái gì hắn cũng không có được kể cả tình nhân và con riêng của hắn, lộ ra nụ cười vui sướng khi báo thù.
Từ đầu đến cuối, là hắn phản bội cô trước.
Cô là người thức thời, biết mình hiện tại chỉ cần làm một con cờ hữu dụng là được.
Lúc này, chiếc thuyền cô đang bước không hề sai.
Khuyết Dĩ Ngưng nghe xong cuộc gọi của bọn họ, ở trong phòng làm việc vắt chéo chân xem dự luận sôi nổi, chờ phản kích, vì Lâm Dương sẽ không ngồi yên chờ chết.
Qủa nhiên không ngoài dự liệu của nàng, nửa tiếng sau, liền có tin hot kéo đến.
Lâm Dương thực ra cũng có đề phòng, trong tay cũng có nhược điểm của Hầu Man Ny, Lâm Dương đưa chứng cứ cô từng quá trớn với Khuyết Sở Linh, kéo dậy làn sóng dư luận.
Biến Hầu Man Ny thành một nữ nhân tham hư vinh trụy lạc độc ác, còn tiện tay hất bô cứt lên người nhà Khuyết gia.
"Nhị tỷ, đến lúc chị ra sân rồi đó."
Khuyết Dĩ Ngưng không chút lo lắng mà gọi điện cho Khuyết Sở Linh.
Kỳ thực Khuyết Sở Linh cũng không muốn kéo một người đã chết nhiều năm lên nói, nhưng hiện tại tình huống đã thành như vậy, cũng không còn gì để giấu, đến lúc nàng chuộc lại lỗi lầm rồi.
Khuyết Dĩ Ngưng liên lạc với phóng viên, đem cuộc chiến dư luận đẩy lên cao trào hơn.
Lâm Dương vốn đã làm chuyện xấu, đã làm nhưng không để ý đến chỗ đó, cho dù hắn có thanh minh thế nào thì cũng không thể sạch được.
[ Sẹo lồi bỏ nhà ra đi ]: đệch đệch đệch, tôi sốc á, đúng là drama động trời mà, tôi tưởng là cái drama thôi, không ngờ là cả một vườn drama à, tôi đang hóng nữa đây, drama hào môn so với drama bình thường hóng còn đã hơn, phu nhân tổng tài xuất quỹ với em chồng, giới nhà giàu thật loạn.
[ Kinh lôi giá thông thiên tu vi ]: ha ha ha ha tôi chịu a, thực sự làm tôi hết hồn lun á, lúc xem video tôi còn nghĩ con người này sao lại cầm thú như vậy, làm nhiều chuyện súc sinh không bằng như vậy chứ? còn giả vờ như tốt lắm, giây tiếp theo tôi liền thấy cỏ xanh mọc trên đầu tổng tài rồi, không chỉ bị người Khuyết gia hút máu, còn bị người nhà họ cắm cho một cái sừng sáng quắc ha ha ha, hiện tại tôi cũng không biết nói đúng ai nói sai!
[ Reader nổi danh ]: cấp báo cấp báo, nhân vật mới đưa tin, là giám đốc của chúng ta, tôi không ngờ công ty chúng ta lại có drama lớn như vậy, mọi người mau xem đi!
[ Thật lòng chỉ thích Khuyết lão bản ]: tôi xem hết các drama rồi, tức chết tôi, tức chết tôi, tức chết tôi rồi! gã con nuôi kia không phải người mà, đó là một tên súc sinh! tâm lý hắn thật biếи ŧɦái, dám hạ thụ dụ dỗ người em gái mình thích, tôi có anh trai như hắn đúng là đen tám đời, tôi thấy phu nhân tổng tài thật thảm, đầu nàng mọc cỏ xanh dày quá, còn bị vụ tai nạn xe dọa cho hoảng sợ, bây giờ đứng ra nói sự thật còn bị bội nhọ như vậy.
[ Đại sư may vá ]: tôi thấy chuyện này có đúng cũng có sai! cô này cha là quan nhưng đã đi tù rồi, mà cô ta chắc cũng không phải thứ tốt gì, với góc độ của tôi thấy thì, tổng tài này không ly hôn cô ta trước cũng là tốt lắm rồi, chứ người khác chắc gì được như vậy, bọn họ nhiều tiền không thiếu gái, không biết thân biết phận còn tính toán chi li, không có lòng dạ khoan thai chính cung gì cả, trước đó cô ta nên để tiểu tam kia sinh con ra rồi đưa về nuôi là được, nói dóc nhiều vậy làm gì, xem thôi cũng thấy phiền rồi.
[ Hôn Afra nồng cháy ]: lầu trên từ hố cứt nào bò ra vậy? cười chết người, thời đại nào rồi còn muốn chính cung, bạch nhãn lang không chung thủy với hôn nhân là sai rồi biết chưa hả? hơn nữa hắn đâu chỉ phụ tình vợ mình, còn đối xừ độc ác với cha mẹ nuôi nữa.
Ngược lại tôi không ưa nổi bất kỳ thứ gì của nhà hắn, rác rưởi.
[ Hôn trộm ca ca một miệng lớn ]: có vài người cứ thích kéo gió đen nhỉ? sao mới nghe gió thì đã cho là mưa rồi, mà chùy cũng chưa chắc thật, cùng lắm chỉ nói miệng thôi à, ai biết thật hay không, có khi nào là bịa đặt hay không? đáng thương cho ông chú tổng tài, không chỉ bị lợi dụng giờ còn bị một đám người nói xấu, một mình ổng sao đấu lại nhiều kẻ xấu như vậy, từ đầu đến cuối ổng có làm gì sai đâu?
[ Tổng tải là giỏi nhất ]: Tôi hóng xong rồi, auto luôn, chỉ biết nói là chùy thật thì có thể làm giả được.
Tôi rất tin lời Lâm Dương nói, dù sao thì hành động của anh ấy tôi thấy rất thật, có cả ảnh chụp.
Cho dù vợ xuất quỹ, thì anh ấy đối với vợ vẫn rất tốt, người như vậy có đốt đèn cũng không tìm ra!
Lùi một vạn bước mà nói, nếu trước kia anh ấy có bị u mê thì cũng không phải lỗi của anh ấy, mà tôi đoán nữ nhân muốn lên giường của anh ấy chắc là nhiều lắm, anh ấy là một thương gia có năng lực thật, trước kia cũng có nhiều vinh danh! hy vọng mọi người đừng đồn xấu nữa, giữ vững lý trí bảo vệ anh ấy!
Lúc tuyết lở, có một mảnh hoa tuyết thôi cũng là vô tội!
[ Trong lòng có tiểu hoa hồng nha ]: ha ha ha, đối phó với cái loại ngu ngục Lâm Dương này, lúc tuyết lở, mỗi một mảnh hoa tuyết đều là dũng sấm thiên nhai.
Khuyết Dĩ Ngưng ngồi xem trận hỗn chiến cười ngả lưng, rời khỏi phòng làm việc.
Cố Sơn Tuyết mới nhắn tin cho nàng, nói mời nàng đi ăn khuya.
Mặc dù không biết vì sao, nhưng Cố tiểu thư chủ động mời, nàng đương nhiên không thể từ chối!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...