Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Phiên Bản Thế Thân


Bạc Yến và Thu Yên bốn mắt nhìn nhau một hồi lâu, cả hai đều ngại ngùng quay mặt đi chỗ khác.
Thu Yên cúi mặt, trên miệng khẽ cong lên một đường duyên dáng của thiếu nữ e thẹn.

Thu vào tầm mắt của Bạc Yến càng tăng thêm rung động.
Hắn nhìn tới gương mặt có tới bảy phần giống người trong lòng hắn, càng khiến cho hắn có khao khát muốn có được cô.

Ở trong lòng lại khẽ vang lên âm thanh.
" Dung nhi! Nàng lúc nào cũng xinh đẹp! Dù cho ta không có được nàng, nhưng còn có thể giữ lại ở bên cạnh một nữ nhân giống với nàng! Thật tốt! ".
Xe ngựa dừng lại ở trước cửa lớn Tần phủ.
Bạc Yến thản nhiên bước xuống từ trên xe ngựa xuống.

Còn cẩn thận quay lại đưa tay ra đón lấy cô bước xuống.
Hai người sau đó được người hầu đứng ngoài cửa phủ dẫn thẳng vào bên trong đại sảnh nơi tổ chức yến tiệc.
Trong sảnh chính của Tần gia lúc này khách khứa được mời tới đã đến hơn một nửa.

Căn phòng được chia tách ra làm hai dãy hai bên, sếp chỗ ngồi đâu vào đấy.
Khi Thu Yên bước vào, mọi ánh mắt của đám người bên trong không thể không chú ý đến cô.

Hôm nay tuy cô trang điểm nhẹ nhưng không thể làm mờ nhạt vẻ ngoài xinh đẹp, khuynh đảo của cô.
Cô vừa xuất hiện, lập tức đã có mấy vị công tử thế gia để mắt tới.

Ánh mắt của bọn họ không giấu giếm mà dán chặt trên người cô.

Còn có một vài tên công tử bột ăn chơi trác táng lại chẳng thèm cất đi ánh mắt háo sắc khi nhìn tới cô.

Sự xuất hiện của cô cũng khiến cho đám nữ nhân thiên kim tiểu thư có mặt ở đây hôm nay không khỏi đem lòng đố kỵ với vẻ đẹp sắc nước hương trời của cô.
Đặc biệt là đám tiểu thư khuê các lại càng không vừa mắt cô.
Ai cũng biết Tần gia là một gia tộc lớn.

Được mời tới dự yến tiệc của Tần phủ là một cơ hội để đám nữ nhân bọn họ trèo cao.

May mắn còn có thể được đám thế tử hầu gia để mắt tới.
Ai mà biết Trịnh Thu Yên này vừa xuất hiện liền cướp hết hào quang, mọi sự chú ý của đám nữ nhân đó.

Tất nhiên đối với cô cũng sinh ra không vừa mắt.
Nhưng cũng không phải ai cũng vậy.

Cũng có một vài nữ nhân nhìn Thu Yên với ánh mắt ngưỡng mộ, yêu thích.
Ví như một nữ nhân hồng y ngồi cạnh chỗ với Thu Yên.
Ngay khi Thu Yên theo chỗ người hầu sắp xếp ngồi xuống chỗ của mình, một giọng nói trong trẻo, ngọt ngào liền lọt vào tai cô.
" A! Vị tỷ tỷ này, tỷ thật...thật sự rất đẹp! Không biết, ta có thể làm bạn với tỷ được hay không? ".
Thu Yên khẽ quay sang, nhìn tới bên cạnh chỗ ngồi của mình là một nữ tử chừng mười bốn, mười lăm.

Khuôn mặt bầu bĩnh có nét trẻ con, lại ngây thơ, trong sáng.

Đặc biệt là đôi mắt to phát sáng khi nhìn tới cô ngập tràn sự yêu thích.
Cô im lặng một lúc thì khẽ gật đầu.
Cô nương kia thấy vậy thì vui mừng rạng rỡ, nụ cười trên gương mặt nở rộ mà hào sảng nói.
" Muội tên là Lăng Nguyệt, tam tiểu thư của Lăng phủ.

Còn tỷ? Tỷ tên là gì? ".
Thu Yên nghe tới nữ tử hào hứng giới thiệu làm quen.

Bản thân cô tự nhiên cũng khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng mà đáp lại.
" Ta tên Trịnh Thu Yên ".
" A! Vậy hóa ra tỷ là đích nữ phủ Thái Phó- Trịnh Thu Yên đó sao! Chẳng trách...lại đẹp như vậy! ".
Gương mặt Lăng Nguyệt hiện lên ý cười, lại ngẩn ngơ mà buông lời cảm thán.
Nghe nói ở kinh thành ngoài có hai mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, một người là thứ nữ Tô gia đã được hoàng thượng ban hôn cho Bạc đại thiếu gia phủ Quốc Công.

Người còn lại là đích nữ phủ Trịnh Thái Phó.
Có điều vị Tô tiểu thư kia rất ít khi lộ diện nên ít có người được trông thấy dung mạo mỹ nữ của cô ấy.
Hôm nay được gặp mặt một trong hai đại mỹ nhân của kinh thành, trong lòng Lăng Nguyệt vô cùng phấn khích, vui vẻ.
Buổi yến tiệc cũng bắt đầu.

Bạc Yến theo đó đã ngồi ở dãy ghế dành cho nam tử các dòng tộc cao quý.

Vừa vặn chính là đối diện với chỗ của Thu Yên.
Thu Yên quay ra, đem cặp mắt sắc sảo quét một lượt tìm kiếm.


Lại không thấy đối tượng bản thân muốn nhắm đến.

Cô bắt đầu ở trong đầu vang lên suy nghĩ thắc mắc.
" Hệ thống! Sao ta không thấy có mặt phản diện Tần Diệp ở đây? Chẳng phải đây là tiệc nhà hắn tổ chức sao? ".
Hệ thống cũng không mấy làm lạ khi cô hỏi nó như vậy.

Nó ở bên trong bèn giải đáp nghi vấn trong đầu cô.
[ Kí chủ! Phản diện hắn hiện tại không có ở đây.

Sáng sớm Tần Diệp đã bỏ đi tới Túy Thanh Lâu rồi! ].
Nghe thấy thanh âm hệ thống chắc nịch trong đầu, Thu Yên không nhịn được khóe mắt khẽ giật giật.
CMN! Tên phản diện Tần Diệp này chính xác là muốn bịp đây mà! Biết sớm như vậy cô đã chẳng thèm đi tới dự cái yến tiệc này rồi!
" Ha! Giờ thì ngươi nói ta có phải là phí công đi một chuyến rồi không? ".
Thu Yên ở bên trong không khỏi cười khẩy một cái, thật sự có chút bực bội mà lên tiếng.
Hệ thống lại không cho là đúng.

Nó có lòng tốt nhắc nhở cô.
[ Cũng không hẳn là vậy.

Tuy đối tượng Tần Diệp không có ở đây nhưng còn có một nam thứ khác mà! Tên Bạch Ôn Thần- Lâu chủ của Bạch Trùng Lâu cũng có mặt ở đây.

Một lát nữa hắn sẽ xuất hiện.

Chúc kí chủ công lược may mắn! ].
Hệ thống nói được xong lời muốn truyền đạt thì liền offline.
Thu Yên cũng không có hỏi thêm nữa, cô ngồi quan sát một lượt nữa.

Kết quả đúng là trông thấy một nam nhân lục y dáng người cao ráo, ngũ quan hài hòa cầm trên tay một chiếc quạt giấy từ bên ngoài cửa lẳng lặng bước vào.


Cô liền biết đó là đối tượng mình cần công lược.
Bạch Ôn Thần phải không? Ta đây liền công lược hắn!
Trong đầu Thu Yên lúc này chính là hiện lên một con số.

Không ngừng chạy qua chạy lại một câu nói.

5 tỷ ơi! Đợi ta tới lấy nha!
Mà hành động kì lạ của cô toàn bộ đều đã thu trọn vào tầm mắt Bạc Yến ngồi phía đối diện.

Hắn nhìn cô từ nãy tới giờ cứ nhìn ngang liếc dọc, như là đang tìm kiếm thứ gì đó.

Ánh mắt lúc nhìn ra tới ngoài cửa thì lại bất chợt dừng lại.

Hai mắt còn như gặp được chuyện tốt mà lập tức phát sáng.

Trên khuôn mặt còn mờ nhạt nhìn ra đều là ý cười.
Đến chính hắn cũng cơ hồ đem theo nghi ngờ mà đem tầm mắt nhìn theo hướng cô nhìn ra.

Kết quả lại phát hiện như thế nào lại là vị huynh đệ tốt của hắn- Bạch Ôn Thần!
Trong đầu hắn ngay tức khắc hiện lên vạch đen.

Khuôn mặt cũng không tự chủ được mà nhíu mày khó chịu.
Trịnh Thu Yên chẳng lẽ là để ý Bạch Ôn Thần?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận