Sự kiên cường, bền bỉ, tự tin và khí phách dốc hết sức mở trang trại của cô khiến Phỉ Dẫn Chu cảm thấy Tống Lăng giống như một chú bướm sặc sỡ phá kén, toàn thân tỏa ra ánh sáng rực rỡ đẹp đẽ.
Hắn thực sự rất ngưỡng mộ cô của hiện tại, cảm thấy bản thân như đã chứng kiến sự lột xác và vươn lên của cô.
Tống Lăng không biế rằng ở trong mắt Phỉ Dẫn Chu, mình lại có nhiều ưu điểm như vậy.
Trước đây, khi ở biệt thự ven biển Bằng Thành, cô và bà Phỉ có mối quan hệ rất tốt, thường xuyên giúp đỡ và chăm sóc lẫn nhau.
Nhưng giữa cô với Phỉ Dẫn Chu thì chỉ là quan hệ chào hỏi xã giao.
1 mình Phỉ Dẫn Chu quản lý tập đoàn Phỉ Thị khổng lồ, vì công việc nên hắn thường xuyên không ở nhà.
Nghe bà Phỉ kể, khi Phỉ Dẫn Chu được 6 tuổi, cha mẹ của hắn đã qua đời vì tai nạn xe hơi.
Hắn vẫn luôn sống cùng với ông Phỉ và bà Phỉ.
Khi Phỉ Dẫn Chu được 20 tuổi, ông Phỉ cũng mắc bệnh ung thư gan và qua đời.
Phỉ Dẫn Chu đã bỏ dở việc học tiến sĩ ở nước ngoài, về nước tiếp quản tập đoàn Phỉ Thị.
Sau khi ông Phỉ qua đời, Phỉ Dẫn Chu rất bận rộn, bà Phỉ thường phải ở nhà một mình.
Phỉ Dẫn Chu lo lắng khi mình không có nhà, bà nội không có người ở bên cạnh chăm sóc, lỡ có chuyện gì xảy ra, hắn ở bên ngoài không kịp về nên đã nhờ người hàng xóm sống ở bên cạnh là Tống Lăng giúp hắn trông nom bà nội khi cô rảnh rỗi.
Mỗi lần đi công tác về, hắn đều sẽ mang quà cho Tiểu Hi Hi.
Trước đây, Tống Lăng còn nghĩ, khi nào rảnh cô sẽ gửi một ít trái cây trong không gian về cho bà Phỉ, để bà cụ được ăn nhiều trái cây trồng trong không gian, cơ thể cũng khỏe mạnh hơn.
Bây giờ Phỉ Dẫn Chu đến, cô cũng đỡ phải chuyển phát nhanh, lát nữa để hắn mang về luôn.
Trình An nghe cuộc đối thoại của bọn họ, vẻ mặt của hắn vô cùng ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Tống tổng, Phỉ tổng, thì ra hai người quen nhau à?"
Tống Lăng và Phỉ Dẫn Chu đều gật đầu: "Đúng vậy, chúng tôi quen nhau.
"
Tống Lăng lại bổ sung thêm một câu: "Khi ở Bằng Thành, chúng tôi là hàng xóm với nhau.
"
Lúc này Trình An mới hiểu ra: "Ồ ồ, thì ra là vậy, Tống tổng và Phỉ tổng là người quen, vậy thì có chuyện gì cũng dễ nói hơn.
"
Trình An âm thầm vui mừng.
Có Phỉ tổng là người quen giúp đỡ, vậy dự án bên phía Tống tổng chắc chắn sẽ vững chắc rơi vào trong tay của Kiến An bọn họ.
Hắn coi như đã đàm phán được dự án này của Tống Lăng.
Tổng giá trị công trình là hơn 5 tỷ, tính ra tiền hoa hồng dự án của hắn cũng không ít.
Đến lúc đó, hắn có thể mua được rất nhiều rất nhiều trái cây ngon ở chỗ Tống tổng.
Nghĩ thôi cũng thấy thích!
Tống Lăng cũng nói chuyện chính sự với Phỉ Dẫn Chu: "Phỉ tổng, nếu công ty Kiến An là của nhà anh, vậy tôi chắc chắn có thể tin tưởng anh 100%, dự án trang trại này của tôi sẽ giao toàn bộ cho Kiến An của anh làm, như vậy có được không?"
Phỉ Dẫn Chu khẽ gật đầu: "Được, tôi sẽ đích thân giám sát giúp cô.
"
Nghe thấy lời của Phỉ Dẫn Chu, Trình An lập tức trợn tròn mắt: "Sếp, anh không phải! "
Phỉ Dẫn Chu giơ tay lên ngăn Trình An nói tiếp, nhàn nhạt nói với hắn: "Vừa hay dạo này tôi muốn nghỉ phép ở biển, tiện thể ở lại công ty con ở Huệ Thành một thời gian, Tống tổng lại là bạn của tôi, tôi chắc chắn phải đảm bảo dự án của cô ấy sẽ không xảy ra bất kỳ vấn đề nào.
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...