Nếu người là do bắt về, ngoại trừ tiền mua nguyên vật liệu chế tạo người máy ra thì hẳn không cần tiêu gì nữa thật.
Phần tiền cần tiêu nhiều nhất Ôn Thừa Dao đã tiết kiệm cho rồi, mà đồ cướp được với nhặt được thì không dễ để định giá.
Hơn nữa...!Quân Thanh Dư hơi suy nghĩ, hỏi: "Nguyên vật liệu chế tạo là mua hay cướp về?".
Yêu Yêu ho nhẹ một tiếng, "Chúng tôi mua về".
Bọn họ là hải tặc không gian nhưng không phải cái gì cũng đi cướp, thường thì những vụ nào không đánh lại được thì sẽ lựa chọn xì tiền ra.
Yêu Yêu bất lực nói: "Thế nên chi phí chế tạo toàn bộ người máy thật sự là không hết bao nhiêu, tôi cũng không biết để giá sao nữa".
Quân Thanh Dư tính toán đại khái giá thị trường, nhân ba lên rồi chuyển cho cô, "Thừa trả lại, thiếu bù sau".
Đợi sau này bán ra ngoài thị trường, nếu cậu đưa thừa tiền thì lúc đấy trả lại sau là được.
"Được thôi", Yêu Yêu thấy Quân Thanh Dư làm việc rành rọt thì cũng chỉ còn cách nhận số tiền này, những chuyện khác đợi sau này rồi nói vậy, có vài chuyện không thể vội vàng được.
Dù thứ đồ được cho thêm vào nước ép rất mê người, nhưng cứ bám riết lấy vấn đề này có lẽ sẽ dẫn đến tác dụng ngược.
Yêu Yêu cũng không nghĩ nhiều, không thể hợp tác sâu rộng hơn nhưng chí ít thì cô vẫn có thể dựa vào thí nghiệm để tiếp xúc.
Thi Khải Tân hoàn toàn không để ý, chỉ đợi chỉ thị của Quân Thanh Dư.
Quân Thanh Dư nói: "Vào đi".
Được Quân Thanh Dư cho phép, Thi Khải Tân lúc này mới nghiêng người nhường đường.
Người máy có công cụ di chuyển đặc chế, chỉ một người cũng có thể đẩy vào, những người phụ giúp đều đứng ngoài cửa không vào.
Người đẩy người máy vào trong xong rồi cũng im lặng rời đi.
"Người máy có thể điều chỉnh độ cao, to hơn thì không đẩy vào được, anh đẩy ra ngoài rồi có thể thoải mái điều chỉnh".
Yêu Yêu cầm hướng dẫn điều khiển bên cạnh người máy đưa cho Quân Thanh Dư, "Tình trạng cơ thể tôi anh biết rồi đấy, kiến thức của tôi về người máy hoàn toàn là không, không thể cho anh hướng dẫn có tính thiết thực nào.
Nhưng ngoài việc người máy này không cần đến tinh thần lực để điều khiển ra thì không khác gì người máy bình thường hết".
Yêu Yêu biết nếu cô tìm người đến dạy sẽ bị nghi ngờ, để tránh gây nên hiểu nhầm không cần thiết thì không cần nhắc đến nữa, cô chỉ nói: "Anh có thể nhờ anh này chỉ dạy".
Quân Thanh Dư chỉ nhìn lướt qua người máy rồi thu lại ánh mắt, chẳng biết được cậu có bao nhiêu hứng thú, chỉ biết là vì cũng có tác dụng nên mới muốn học.
Cậu giơ tay gõ gõ lên mặt bàn, "Cô giải phóng tinh thần lực trước đi".
Yêu Yêu khẽ cười: "Được".
Thi Khải Tân đứng đằng sau có thể lờ mờ cảm nhận được tinh thần lực của Yêu Yêu, nhưng ngoài mặt thì vẫn ổn, có lẽ do trước đây khi tinh thần lực của Phó Viễn Xuyên bạo loạn anh ta cũng có mặt.
So ra thì tính công kích trong tinh thần lực của Yêu Yêu vẫn chưa mạnh bằng Phó Viễn Xuyên.
Nhưng Quân Thanh Dư không hề có bất cứ phản ứng nào với tinh thần lực, Thi Khải Tân hơi suy nghĩ nhưng rồi vẫn tiếp tục giữ im lặng.
Ghi chép số liệu xong, số nước ép này vẫn đưa hết cho Yêu Yêu.
Yêu Yêu lau mồ hôi trên trán, uống một ngụm nhỏ, "Nước ép của hôm nay hình như còn tốt hơn hôm qua".
Quân Thanh Dư cúi đầu ghi chép, "Liều lượng khác nhau".
Yêu Yêu không có việc gì làm nên trò chuyện đôi câu, nhận được đáp án này cũng không hề ngạc nhiên, chỉ cười nhẹ.
Thi Khải Tân thấy nụ cười này thì cả người đều cảm thấy khó chịu, bèn thẳng thừng quay đầu nhìn sang hướng khác.
Uống hết ống cuối cùng, Yêu Yêu đứng lên tạm biệt, "Nếu người máy xảy ra vấn đề gì thì cứ tìm tôi bất cứ lúc nào, bảo hành trọn gói".
Quân Thanh Dư đáp: "Ừ".
Thi Khải Tân đóng cửa, thở phào một hơi, "Tôi thấy cô Yêu Yêu kia chỗ nào cũng kì lạ sao đó".
Những chuyện gì không liên quan đến Phó Viễn Xuyên, Quân Thanh Dư hiển nhiên vô cùng hờ hững, "Lạ chỗ nào chứ".
Nước ép cho ít nước suối có hiệu quả rất tốt, lượng cho thêm hôm qua có hiệu quả rõ rệt hơn hẳn.
Yêu Yêu muốn bàn chuyện giao dịch có liên quan đến nước suối, Quân Thanh Dư nghe hiểu hết, chỉ là không đồng ý mà thôi.
Thi Khải Tân nhìn người máy đằng kia, nói: "Phu nhân, tôi mang người máy này đi kiểm tra trước nhé".
Quân Thanh Dư không cho rằng Yêu Yêu sẽ động tay động chân lên người máy, thứ như này nếu có động chân động tay, kết cục chỉ có một, đó là người điều khiển mất mạng.
Yêu Yêu phải dựa vào nước ép của cậu để sống, trước khi có thể tự tay trồng ra rau quả, hải tặc không gian sẽ không dám ra tay với cậu.
Nhưng nhìn từ góc độ đảm bảo, Quân Thanh Dư vẫn đồng ý, còn cảnh báo: "Chuyện liên quan đến người máy tạm thời đừng nói với Viễn Xuyên".
"Rõ".
___
Tiến độ kiểm tra người máy rất chậm, đến khi kiểm tra không thấy có vấn đề gì rồi gửi đến biệt thự thì đã là nửa tháng sau.
Quân Thanh Dư muốn xem xem hình dáng hoàn chỉnh là như thế nào nên không cho mang vào phòng mà di chuyển đến vườn hoa.
Thi Khải Tân cũng có thể coi như một nửa gia tộc quân nhân có tiếng của Đế Quốc, từ nhỏ đã tiếp xúc với người máy, lớn lên thì vào trường quân đội Đế Quốc, chưa bàn đến khả năng điều khiển dày công tôi luyện đến mức nào, nhưng trình độ chắc chắn là đủ.
Quân Thanh Dư chạm tay vào người máy, dựa vào động tác kiểm tra mà truyền linh lực đi, chậm rãi bao trùm toàn bộ người máy.
Cậu bình tĩnh hỏi: "Chuyện lúc trước tôi bảo anh điều tra đã có tin gì chưa?".
Thi Khải Tân gật đầu, "Có vẻ có liên quan đến Liên Bang, bên đó có bậc thầy chế tạo người máy từng nghiên cứu loại người máy này, nhưng sau đấy người này biến mất, sổ tay cũng không thấy đâu, từ đấy không còn ai nghiên cứu thứ này nữa".
Dù sao thì người có tinh thần lực thấp thì lực chiến đấu cũng thấp, dù có thật sự điều khiển loại người máy này lên chiến trường đi nữa cũng chưa chắc sẽ mạnh như những người có tinh thần lực mạnh mẽ.
Vì lẽ đó, so với việc nghiên cứu loại người máy này, thà rằng chú tâm đến tinh thần lực, thành quả không xứng với công sức thì tất nhiên sẽ chẳng ai theo đuổi chuyện này nữa.
"Từ bao giờ?".
"Hơn hai mươi năm trước".
Thi Khải Tân đáp: "Gần đây quan hệ giữa Đế Quốc và Liên Bang đang căng thẳng, lại thêm khi đó sự chú ý của Liên Bang với chuyện này không cao nên tin tức được biết đến rất ít".
Quân Thanh Dư nhướn mày, bảo sao người máy được gửi đến nhanh như thế.
Nói là mới nghiên cứu ra, không bán ngoài thị trường, thực tế hẳn là nhóm hải tặc không gian đã dùng từ lâu rồi.
Dù sao thì hải tặc không gian cũng không giống như gia nhập quân đội phải thông qua tầng tầng tuyển chọn, rất nhiều người có tinh thần lực thấp cũng có thể có được một vị trí trong nhóm hải tặc không gian.
Vì để tránh trường hợp thiếu hụt khả năng chiến đấu, vậy nên mới chế tạo ra loại người máy này.
Thi Khải Tân khó hiểu: "Sao Yêu Yêu phát hiện ra được tinh thần lực của phu nhân không cao?".
Lúc Yêu Yêu hỏi có biết điều khiển người máy không, Thi Khải Tân đã thấy rất kì lạ, trong vô thức anh ta cho rằng Quân Thanh Dư chắc chắn biết điều khiển người máy, thế nên câu hỏi này rất kì lạ.
Sự thật là Thi Khải Tân chưa hề phát hiện ra tinh thần lực của Quân Thanh Dư không cao, người của thời đại các hành tinh sùng bái tinh thần lực, tinh thần lực càng cao đại biểu cho thực lực càng mạnh.
Xét từ cách ra tay gọn gàng mạnh mẽ của Quân Thanh Dư, Thi Khải Tân cho rằng tinh thần lực của Quân Thanh Dư không có chuyện thấp được.
Không ngờ lại nghe được chính miệng Quân Thanh Dư nói tinh thần lực của cậu rất thấp, cảm giác không giống thật chút nào.
Chuyện kì lạ hơn là Yêu Yêu cũng có thể thuận theo câu chuyện mà nhắc đến người máy.
Nếu nói mấy ngày trước phát hiện ra quyển sổ tay, đúng lúc gộp chung với chuyện này thì cũng được thôi, nhưng hiển nhiên không phải như vậy.
Quân Thanh Dư không thấy có gì kì lạ hết, vì trước đây cậu đã từng đánh nhau với Ôn Thừa Dao.
Ôn Thừa Dao có chuyện gì hẳn sẽ không hề giấu giếm Yêu Yêu, vậy nên chuyện tinh thần lực của cậu thấp có lẽ Yêu Yêu đã biết từ lâu rồi.
Hôm thí nghiệm Yêu Yêu phát hiện ra nồng độ linh khí trong nước ép có thay đổi, bèn muốn dùng một quân cờ đáng tin cậy để trao đổi với nước suối của cậu.
Lúc đó cậu đang bận làm thí nghiệm vì muốn mau ra chiến trường, mà Yêu Yêu đã có ý muốn lấy lòng, tất nhiên sẽ thuận theo ý cậu, nhắc đến chuyện người máy, rồi muốn bàn chuyện hợp tác.
Nhưng nước suối quan trọng hơn người máy nhiều, Quân Thanh Dư không đồng ý, cuối cùng đổi thành giao dịch mua bán.
Quân Thanh Dư kiểm tra xong thì bước vào phòng điều khiển, "Dẫn tôi đến chỗ anh hay luyện người máy đi".
Thi Khải Tân đáp: "Vâng, hay là phu nhân cứ đi xuống trước đã, tôi tìm người đến mang người máy đi".
Dù sao Quân Thanh Dư cũng là lần đầu ngồi vào người máy, Thi Khải Tân nào dám để cậu tự mình điều khiển.
"Không cần".
Thời gian này Quân Thanh Dư vẫn luôn xem sách hướng dẫn, trong phòng làm việc của Phó Viễn Xuyên có không ít tài liệu liên quan đến người máy, còn có cả kĩ xảo thực chiến.
Tuy cậu không có kĩ năng thực tế, nhưng có vài kiến thức cũng học được kha khá rồi.
Nghĩ thế rồi Quân Thanh Dư khởi động người máy.
Sau đó cậu liền nghe thấy tiếng máy móc vang lên bên tai: "Tít, kiểm tra tinh thần lực thất bại, không thể kết nối.
Xin hãy giải phóng tinh thần lực để kết nối".
Quân Thanh Dư nhướn mày, tinh thần lực thấp không có nghĩa là hoàn toàn không có tinh thần lực, cậu không có một chút tinh thần lực nào, ngay cả kết nối cơ bản cũng không nổi sao? Vậy tốn bao công sức, đốt một đống tiền vác người máy về chẳng phải không có một miếng tác dụng nào sao?
Người máy này chỉ giảm bớt bước dạo đầu, không phải là không có dạo đầu, người cá có làm thế nào cũng không thể đùng một cái biến ra tinh thần lực được, suy đi tính lại, cậu lại quay về điểm khởi đầu rồi?
Quân Thanh Dư gõ nhẹ lên bàn điều khiển, hàng mày khẽ nhăn lại.
Nếu ngay cả người máy cần tinh thần lực thấp cậu cũng không thể nào điều khiển được, vậy người máy cần tinh thần lực cao khỏi cần mơ tưởng.
Phải nghĩ cách làm sao mới có thể loại bỏ bước dạo đầu nhỏ nhoi này...
Hiện giờ không thể kết nối được, Quân Thanh Dư suy nghĩ một hồi rồi nhảy xuống, nói: "Trước mắt chưa đi luyện tập vội.
Anh tìm người tháo dỡ người máy này ra, phân tích so sánh xem người máy này với người máy cần tinh thần lực mạnh mẽ điều khiển có gì khác".
Phóng đại điểm khác biệt hẳn là có thể điều khiển mà hoàn toàn không cần đến tinh thần lực.
Thi Khải Tân hơi ngớ người, "Tháo dỡ?".
Vừa kiểm tra xong thấy không có vấn đề gì, sao đột nhiên lại muốn tháo dỡ?
"Phải", Quân Thanh Dư không giải thích nhiều, "Làm hỏng cũng được, cứ thoải mái tháo dỡ, nhưng trong ba ngày phải có kết quả".
"Rõ", dù Thi Khải Tân không hiểu sao lại đột nhiên muốn tháo dỡ nhưng thực thi mệnh lệnh không bao giờ là sai.
||||| Truyện đề cử: Bà Xã Ngang Ngược, Cuối Cùng Cũng Tìm Được Em! |||||
___
Quân Thanh Dư dự tính chuyện người máy sẽ không giải quyết dễ dàng được.
Tinh thần lực của con người thời đại này có thấp đến đâu cũng không thể hoàn toàn không có chút nào, mà tình huống của cậu khá đặc thù, điều khiển người máy cũng rất phiền toái.
Không biết linh khí có thể thay thế tinh thần lực không, nhưng không thể kết nối thì có muốn thử cũng không có cách nào thử.
Bận rộn lâu như vậy, chuyện người máy chưa xong, thí nghiệm thuốc cũng chưa có kết quả, mỗi ngày chỉ có báo cáo mấy việc vặt vãnh của đám quý tộc là không ngừng nghỉ.
Quân Thanh Dư có hơi phiền muộn, cậu về phòng nằm lên giường, nhìn Phó Viễn Xuyên trong màn hình mà thở dài một hơi.
Bọn họ đã nửa tháng không gặp nhau rồi, dù có gọi điện nhưng so với gặp mặt thì vẫn khác hẳn nhau.
Thời gian này đã vượt quá phạm vi thời gian dự tính của Quân Thanh Dư.
Phó Viễn Xuyên bên kia cũng dần bận rộn hơn, có lúc buổi tối không có thời gian nghỉ ngơi nhưng anh vẫn sẽ dành thời gian dỗ cậu đi ngủ.
Tối qua Phó Viễn Xuyên không gọi, Quân Thanh Dư cứ thế mà đợi đến tờ mờ sáng, mở ống kính lên rồi mới đi ngủ.
Hiện giờ Phó Viễn Xuyên vẫn chưa ngủ, chuyện người máy cậu lại không muốn nói với anh sớm, cứ ôm mãi trong lòng nên càng phiền muộn hơn.
Nằm một lúc thì Quân Thanh Dư đứng dậy đi thay quần áo.
Hôm nay không vui, không muốn làm việc, vậy về phòng ngủ nghỉ ngơi thôi.
Mở tủ quần áo ra, thấy đồ ngủ đều mang xuống tầng đi giặt hết rồi, người máy không đi vào phòng ngủ nên cậu chỉ đành tự mình đi lấy.
Nhưng cậu lười, bèn mặc luôn đồ ngủ của Phó Viễn Xuyên.
Người cá khung xương nhỏ, dù độ dài không quá lớn nhưng đồ ngủ bình thường đều rộng hơn nhiều, Quân Thanh Dư bèn mặc mỗi cái áo.
Đang định vén chăn lên nằm xuống thì thấy Phó Viễn Xuyên ở phía bên kia đang nhìn cậu.
Quân Thanh Dư lập tức ngớ người, nhớ ra mình vừa làm gì, gương mặt cậu dần đỏ lên, "Anh dậy rồi sao không...".
Người trong màn hình làm gì đó, trông giống như đang nói nhưng lại không có âm thanh nào.
Phó Viễn Xuyên chỉ xuống góc trái bên dưới màn hình, Quân Thanh Dư nhìn theo hướng anh chỉ mới phát hiện ra cậu tắt âm hai chiều.
Hẳn là anh có gọi, chẳng qua cậu không nghe thấy thôi.
Bật âm lên rồi, Quân Thanh Dư khẽ ho một tiếng, "Em không để ý".
Phó Viễn Xuyên khẽ hỏi: "Không vui sao?".
"Không", Phó Viễn Xuyên không ở bên cạnh, Quân Thanh Dư không muốn nói ra bản thân đang không vui.
Cậu rất ít khi gặp phải chuyện khó nhằn, hiện giờ lại chuyện này nối tiếp chuyện kia, tất nhiên tâm trạng sẽ bị ảnh hưởng.
Phó Viễn Xuyên nghe vậy cũng không nhắc lại chuyện vui buồn nữa, "Gặp phải chuyện không dễ giải quyết có thể để Thi Khải Tân xử lí".
Quân Thanh Dư nằm nghiêng người, khẽ nói: "Không có tinh thần lực thật là phiền".
Phó Viễn Xuyên nhẫn nại dỗ dành: "Có tinh thần lực cũng rất phiền, sẽ chịu ảnh hưởng phụ, còn có thể bị bệnh nữa.
Em có thể kể với anh vấn đề mình gặp phải".
"Em muốn học điều khiển người máy", Quân Thanh Dư hạ mắt, tất cả đều đã chuẩn bị xong, cuối cùng vẫn mắc lại ở cái tinh thần lực này.
Quân Thanh Dư thở dài, càng nói càng tủi thân, "Em muốn đến chỗ anh, em nhớ anh rồi".
Phó Viễn Xuyên thấy một cá nhỏ như vậy, nào còn bận tâm gì khác, khẽ dỗ cậu: "Không học cũng được mà".
Quân Thanh Dư lắc đầu, không có khả năng tự bảo vệ mình, đi rồi sẽ chỉ thêm phiền.
Cậu lí nhí: "Đợi thêm mấy ngày vậy...".
Đợi ba ngày sau xem kết quả kiểm tra thế nào vậy.
Phó Viễn Xuyên thấy thế bèn nói: "Thông thường tinh thần lực dùng để kết nối người với người máy, không thể kết nối tức là không có cách nào khởi động".
"Ưm", lúc trước Quân Thanh Dư đọc sách hướng dẫn cũng có nhắc đến cái này, tất nhiên hiểu được.
Phó Viễn Xuyên đưa ra gợi ý: "Thiết kế người máy dựa trên phân tích thể chất của con người, chỉ một mình em có linh khí, trên thị trường sẽ không có người máy được chế tạo hướng đến linh khí.
Nếu không có tinh thần lực, em có thể bỏ luôn phần kết nối, thử dùng linh khí điều khiển xem sao?".
"...?", Quân Thanh Dư ngẩn ngơ, bỏ hết luôn sao?
Không thể tạo kết nối vậy thì bỏ luôn bước kết nối, sử dụng toàn bộ là linh lực bao trùm lấy cũng không phải không thể được.
Thấy Quân Thanh Dư ra chiều suy nghĩ, Phó Viễn Xuyên nói tiếp: "Chỉ là kết nối người máy thường là bắt buộc, loại bỏ nó có lẽ sẽ ảnh hưởng đến người máy".
"Không đâu", trên mặt Quân Thanh Dư lộ ra ý cười, "Em biết phải làm sao rồi".
Người máy kia của Yêu Yêu cần lượng tinh thần lực rất nhỏ, chiếm phần thiểu số, bỏ đi cũng sẽ không có vấn đề gì.
Vừa dứt lời cậu lập tức đứng lên, "Em ra ngoài một lát".
Phó Viễn Xuyên nhắc nhở: "Thay quần áo rồi hẵng đi".
Dù cái áo này đối với cá nhỏ là rộng, nhưng cũng chỉ có thể che được một chút, hơi cử động mạnh là có thể thấy hết.
"Được", Quân Thanh Dư lấy quần áo định tránh phạm vi ống kính đi, nhưng vừa quay người thì cậu khựng lại, quay sang nhìn Phó Viễn Xuyên ở bên kia màn hình.
Phó Viễn Xuyên đã cực kì quen thuộc với biểu cảm nho nhỏ của Quân Thanh Dư, "Không được nghịch".
Quân Thanh Dư đôi mắt cong cong, vô tội nói: "Em chỉ thay quần áo thôi mà, sao lại là nghịch được chứ?".
"...!Em cứ đợi anh về đi"..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...