Edit: Mèo Ôm Cá Muối.
Gable là một người đàn ông 53 tuổi, có râu.
sở dĩ ông dám sử dụng giọng điệu như vậy nói chuyện với Lạc Thần vì ông không những là phó tướng của thái tử, mà còn là phó tướng của Clark đại đế, ông đi theo Clark đại đế nửa đời người, bây giờ được giao nhiệm vụ tiếp tục hỗ trợ thái tử.
Vì những chiến công và sự uy nghiêm của chính mình, cùng mối quan hệ thân cận với Clark đại đế, những người xung quanh đều rất kính trọng và yêu mến ông.
Vô tình, ông trở thành người giám sát đạo đức cho thái tử và những người xung quanh, lời ông nói chỉ có một chứ không có hai, đến cả thái tử cũng phải chấm cho ông ba điểm, chứ đừng nói đến tên cả đời chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới chư Charles, mỗi khi nhìn thấy ông đều ngay lập tức quay đầu đi đường vòng.
Người như vậy ở cạnh Thái Tử gần mười năm, vừa đi ra ngoài có mười ngày, sau khi trở về vậy mà đã long trời lở đất.
Nhất thời, Thái Tử trầm mặc không nói lời nào, ông thực sự không còn cách nào, đành nói với Karl: "Chuyện của Omega nhà Dawson, ngươi và Charles sơ suất trong việc giám sát Thái Tử, lúc về, nhớ tự phạt 50 roi."
Karl mặt đầy ủy khuất, lần trước rõ ràng hắn nhớ mình chỉ bị phạt ở mức hai thôi, phạt mức độ một rõ ràng còn tệ hơn, chả khác gì sống không bằng chết, 50 roi, chắc chắn hơn nửa tháng hắn cũng không xuống nổi giường.
Lạc Thần biết Gable chính là muốn ép mình tỏ thái độ, liền nói: "Tôi đã trừng phạt bọn họ, chuyện của Bạch Thục cũng kết thúc."
Gable nghe vậy, miễn cưỡng cho qua.
Sau đó tiến hành từng bước ép sát nói: "Việc của Bạch gia tôi tạm thời không đề cập tới, nhưng ngài tự tiên xông vào nhà dân, còn làm hư hỏng đến tài sản cá nhân của người khác, ngài định giải quyết thế nào? Là một sĩ quan, ngài phải cho quân đoàn và hoàng thất một lời giải thích, cơ giáp quân dụng trang bị đạn dược, ngài dùng để đánh phá nhà dân, đây là tác phong của một quân nhân sao?"
Lạc Thần nói: "Chuyện này ta sẽ viết báo cáo kiểm điểm, vì việc cá nhân mà tự tiện dùng vũ khí của quân đội, cũng sẽ nhớ kỹ tự phạt mức hai."
Gable miễn cưỡng tính ra kết quả này, nhưng vẫn tiếp tục hỏi: " Ngài còn tự tiện bắt giam hai người, một trong số đó là con trai của công chúa Hessi, người còn lại là cháu ngoại của ngài, ngài có biết công chúa khóc lóc òm sòm trước mặt Bệ hạ như thế nào không? Công chúa chưa bao giờ coi trọng mặt mũi của hoàng thất."
Lạc Thần thái độ hờ hững, coi như thừa nhận.
Nhưng ở điểm này, hắn nhíu mày nói: "Dân thường đắc tội Thái Tử, đây là hình phạt của bọn họ."
Gable chưa từng nghĩ tới hắn sẽ cắn mãi không thả ở điểm này, liền nói: "Bọn họ phạm tội, ngài có thể giao cho thẩm phán của cục tư pháp xử lí, nhưng ngài lại tự tiện bắt giam người ta là có ý gì?"
"Trước khi bắt giam bọn họ, ngài còn làm gì nữa?"
Lạc Thần nói: "Lúc đó ta chỉ đang thi đấu cùng bọn họ."
"Đó mà là thi đấu?" Gable trừng mắt hất râu, ông không nghĩ tới Lạc Thần đường đường là Thái tử, thế mà lại trợn mắt nói dối không chút áy náy, suýt nữa thì nổ tung: "Sau khi bọn họ bị ngài đánh cho sống dở chết dở, ngài lại còn đem bọn họ lôi vào trong cơ giáp đánh thêm một trận nữa, những người bên dưới không biết gì còn cổ vũ cho ngài, ngài chính là quan báo tư thù."
Nói xong ông phát hiện người này thế mà lại không có một tia hối lỗi nào, còn cong khóe miệng cười, vẻ mặt dương dương tự đắc?
"Đó là bọn họ gieo gió gặt bão."
Đây chính xác là điển hình của việc biết sửa sai nhưng lại không thừa nhận sai lầm!
Gable tức giận không nói nên lời, lại sợ bản thân kiếm củi ba năm thiêu 1 giờ, liền hỏi: "Ngài rốt cuộc đem bọn họ nhốt ở nơi nào? Nên phạt cứ phạt, nhưng phạt xong thì phải thả!"
Lạc Thần nói: "Bọn họ phạm tội, còn suýt chút nữa làm ô uế người khác, thả ra để bọn họ tiếp tục lộng hành à?"
Gable kinh ngạc: "Chuyện của Bạch Thục không phải đã kết thúc sao?"
"Đã kết thúc, nhưng chuyện của bọn họ ta sẽ không để yên."
"....." Đây rõ ràng là bộ dáng ngụy quân tử phải không?
Lúc này, Gable mới cảm thấy trước đó Thái Tử chỉ đang lấy lệ với mình, từ khi nào mà Thái Tử lại trở nên kiêu ngạo như vậy?
Kết quả sau đó liền triệt để xác nhận sự kiêu ngạo của Thái tử.
Ông nhìn Charles đột nhiên từ bên ngoài đi vào, đặt một chiếc hộp kim loại quân dụng chuyên dùng để đựng đá năng lượng vào tay Thái Tử nói: "Đầu nhi, đá năng lượng đã được mang tới, cậu nhìn thử xem có đúng là cấp bậc này không?"
Lạc Thần cầm lấy hộp kim loại, mở ra sau đó nhìn thoáng qua giấy chứng nhận cấp bậc, tùy tiện gật gật đầu nói: "Là nó, vất vả rồi."
Charles cười hắc hắc, vừa định khách khí lại hai câu, dù sao cuối cùng cũng bước đúng chỗ, Charles cảm thấy vô cùng đắc ý.
Kết quả một cái xoay người đã cho gã nhìn thấy Gable, nụ cười vụt tắt, hít lạnh một hơi, thiếu chút nữa tắc thở, ngẫu nhiên cúi đầu nói: "Tướng quân Gable."
Gable không rảnh để ý đến gã, trực tiếp lôi đề tài về cái hộp kim loại, hỏi: "Ngài lấy đá năng lượng để làm gì?"
Charles vừa định mở miệng, Lạc Thần đã đáp: "Cung cấp cho Tiểu Phàm Thuyền."
Charles trừng mắt, bây giờ với thời điểm Lạc Thần nói cho hắn căn bản không giống nhau.
"Cơ giáp của ngài không phải đến tháng tư mới cần cung cấp thêm năng lượng sao?"
Loại đá năng lượng quân dụng này, đặc biệt là Thái tử và cơ giáp sinh học cấp mười trở lên của bọn họ, giao dịch đá năng lượng đều được ghi chép lại, cũng là tài sản riêng của Quân đoàn 7.
Hơn nữa một viên dá năng lượng đỉnh cấp có thể dúng đến hai năm, ông tuy già nhưng chưa đến thời điểm hồ đồ đâu.
"Ngài sẽ không mang tặng cho Omega kia đấy chứ?" Vương tử Lango vô duyên vô cớ mua toàn bộ đá năng lượng của trang viên, lúc ấy Omega kia liền cùng hắn tranh luận, chuyện này, hầu hết những người đi tham gia yến hội đều biết, bao gồm cả người đi chỉ vì đến chào hỏi Thái Tử - Gable.
Lạc Thần nói: "Không phải."
"Vậy ngài dùng để làm gì?"
"Cung cấp năng lượng cho Tiểu Phàm Thuyền."
"....." Gable cảm thấy chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Thái tử đã không còn ở trong phạm vi hiểu biết của ông, trước kia khi Thái tử nổi giận, ông vẫn có thể cảm nhận được được ít nhiều, bây giờ nhìn hắn, trông qua rất có khí lực, nhưng căn bản không thể biết được hắn đang suy nghĩ cái gì.
Khác với những Alpha 13 - 14 tuổi có đa dạng các kiểu phản nghịch, Thái Tử chính là không hề có kỳ phản nghịch.
Đúng vậy, hắn chính là không có, giống như vừa sinh ra đã thành thục.
Vì thế, Gable làm huấn luyện viên cho Thái tử, đã đắc ý rất lâu.
Nhưng bây giờ ai có thể đến nói cho ông biết với được không, đây là cái gì? Kỳ phản nghịch đến muộn à?
Hết Chương 32.
Edit: _peanut_0_7
Beta: yuikomori33
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...