Editor: Mộc An ChiLâm Khinh Khinh nhìn dáng vẻ nghiêm trang của cậu bé, buồn cười muốn chết.
Mấy bạn nhỏ tầm tuổi này, đúng là thời điểm thú vị nhất, chờ lớn hơn mấy tuổi, tới độ tuổi ngay cả chó mèo cũng ngại, khi đó đã không còn dễ lừa dối, cho nên cũng không thú vị.
Mà bé con Lục Hải Từ, chẳng những ở độ tuổi thú vị nhất, ngay cả vẻ ngoài cũng rất đáng yêu, tuy rằng cậu bé rất gầy, nhưng ngũ quan cực kỳ tốt, đặc biệt là đôi mắt to giống hệt búp bê Tây Dương kia, càng khiến người ta hâm mộ chính là, lông mi cậu vừa dài vừa cong.
“Kiểm tra phòng đây.
”Đúng lúc này, phía cửa truyền đến một giọng nữ.
Chỉ thấy một nam một nữ đứng ở cửa.
Nữ mang mũ y tá, nam thì không có, cho nên chắc đó là một y tá, một bác sĩ.
“Cô tỉnh rồi?” Nữ y tá nhìn Lâm Khinh Khinh, hơi ngạc nhiên, “Nhìn tinh thần cô không tồi nha, hôm qua cô sốt tới 41 độ lận đó.
” Không sốt chết đã là may mắn rồi, hôm nay vậy mà còn rất có sức sống.
Lâm Khinh Khinh cười cười với bọn họ: “Hôm qua cám ơn mọi người, tôi đã làm phiền mọi người rồi.
”Nghe giọng nói nhỏ nhẹ ôn hòa của cô, ấn tượng của nữ y tá đối với Lâm Khinh Khinh lập tức tốt hơn, “Không có không có, đây là việc chúng tôi nên làm.
”Nữ y tá không biết rằng, trên thế giới này còn một âm thanh, gọi là âm thanh của linh tỷ tỷ.
Nam bác sĩ đi đến trước mặt Lâm Khinh Khinh, anh ấy sờ trán Lâm Khinh Khinh một lúc, có phần ngạc nhiên dừng một lát, tiếp theo nói với nữ y tá: “Cho cô ấy ngậm nhiệt kế, đo nhiệt độ cơ thể.
”Vừa rồi khi sờ trán, anh ấy phát hiện đối phương giống như không có dấu hiệu phát sốt, cũng không biết có phải là ảo giác của anh ấy không, cơn sốt cao 41 độ nhanh như vậy đã hạ rồi?“Dạ.
” Nữ y tá vội vàng lấy nhiệt kế, nhét vào dưới đầu lưỡi Lâm Khinh Khinh.
Tiếp theo, nam bác sĩ lại đi kiểm tra cho một người khác cùng phòng bệnh theo quy định.
Đo nhiệt độ cơ thể chỉ mất một phút, chờ một phút sau, nữ y tá lấy nhiệt kế từ trong miệng Lâm Khinh Khinh ra xem, cô ấy kinh ngạc lên tiếng: “Bác sĩ Đồng, cô ấy hạ sốt rồi, 36.
1 độ, nhiệt độ cơ thể bình thường.
”Quá khó tin, phải biết rằng ngày hôm qua cô sốt tới 41 độ, hôm nay lại trở nên bình thường, tốc độ hạ sốt này khiến bọn họ nghi ngờ có phải ngày hôm qua cô giả vờ phát sốt không.
Bác sĩ Đồng gật gật đầu: “Dẫn cô ấy đi làm kiểm tra sức khỏe một lần nữa, nếu không có vấn đề thì buổi chiều có thể xuất viện.
”Ngày hôm qua phát sốt quá nghiêm trọng, chỉ có thể xử lý khẩn cấp bằng cách tiêm cho cô một mũi đường glucose để hạ sốt, tuy rằng hôm nay nhiệt độ cơ thể của đối phương bình thường, nhưng dù sao cũng từng phát sốt đến 41 độ, cho nên để chắc chắn vẫn nên kiểm tra lần nữa.
Nữ y tá: “Dạ, tôi biết rồi.
” Lại nói với Lâm Khinh Khinh, “Cô vẫn chưa ăn sáng đúng chứ? Nếu vẫn chưa thì vừa lúc bụng rỗng làm kiểm tra.
”“Vẫn chưa, có thể đi kiểm tra trước.
” Lâm Khinh Khinh đáp lời.
Bởi vì Lâm Khinh Khinh không có sức, cho nên y tá tìm một chiếc xe lăn, đỡ Lâm Khinh Khinh ngồi lên xe lăn, rồi đẩy cô đi kiểm tra.
Lục Hải Từ nhíu mày, giữ yên lặng đi theo, một khuôn mặt nghiêm túc giống hệt ông cụ non.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...