Khương Tân Tân rơi vào trầm tư khi nhìn những lẵng hoa này.
Thật sự là người cuồng sủng vợ này không quá phù hợp với Chu Minh Phong, cô không dám tin tưởng chuyện này là bút tích của anh.
Chỉ cần suy nghĩ kỹ một chút, vẫn có thể làm rõ chuyện này, giống Chu Minh Phong người luôn bận rộn, thì sẽ đích thân đi đến tiệm hoa đặt lẵng hoa sao? Sẽ xấu hổ khi nói nội dung ghi trên hoành phi với nhân viên cửa hàng sao? Rõ ràng, không thể.
Cho nên, hẳn là Chu Minh Phong nói với trợ lý Lưu, bảo trợ lý Lưu xử lý chuyện này.
Ngẫm lại trợ lý Lưu là nhân vật được thiết lập trên mặt luôn có nụ cười tươi chất phác ngay thẳng, Khương Tân Tân nhìn nhìn lại mấy nội dung trên hoành phi, lập tức hiểu rõ.
Sau khi làm rõ chuyện này, Khương Tân Tân không có chấn kinh như trước nữa, cùng Từ Tòng Giản ở một chỗ đâm đầu vào trong công việc.
Cửa hàng tiện lợi này là "Chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đủ".
Tất cả đồ dùng hàng ngày cái gì cần đều có.
Theo Khương Tân Tân, mặc dù Từ Tòng Giản đã trưởng thành, cô so với cậu lớn hơn gần 10 tuổi, cho nên trong lòng cô, đây vẫn là tiểu hài tử, cô không có bất kỳ cái tâm lý gì mà lại trưng bày áo mưa ở ngay quầy thu tiền.
Từ Tòng Giản không phải là người khó tính, tuy cậu không nói nhiều, nhưng làm việc rất nhanh nhẹn, nhìn dáng người gầy gò nhưng khí lực lại không nhỏ, tuy một người nhưng lại làm việc của hai người, thấy cậu bận trước bận sau, Khương Tân Tân cảm thấy nên bỏ bớt một tuần lễ thử việc, trong nội tâm cô đã để cậu trực tiếp chuyển lên chính.
Thời gian đã chớp mắt trôi qua, đã nghênh đón được mấy người khách.
Những người này đều là mấy vị phu nhân mặt mũi hiền lành, Khương Tân Tân miệng ngọt, trước đó gặp nhau ở khu biệt thự, không thể cùng nói chuyện phiếm lâu dài được với mấy vị phu nhân.
Mấy người họ nói, về sau chỉ cần trong nhà cần dùng đến đồ gì, thì nhất định sẽ mua ở cửa hàng cô.
Chỉ là Khương Tân Tân không nghĩ tới, các cô sẽ cổ động đến trình độ này, hiện tại chưa đến 7 giờ, thế mà mấy người kết bạn với cô đã đến nơi này mua mua mua.
Khương Tân Tân vội vàng nghênh đón, nhiệt tình chào hỏi mấy vị: "Thật sớm nha!"
"Cửa hàng của cô khai trương, chúng ta khẳng định sẽ đến ủ ấm tràng tử cô."
Lưu phu nhân mặc dù đã qua tuổi 70, nhưng lại hết sức thời thượng, mỗi ngày đều ăn mặc thật xinh đẹp, mấy phu nhân này lúc còn trẻ đều là bạn thân, lúc biệt thự Sâm Lâm đầu giao bán, mấy người đều mua nhà ở nơi này, đã hẹn cùng nhau an hưởng lúc tuổi già.
Mấy vị phu nhân này sinh hoạt mỗi ngày cũng rất phong phú, đi gặp mặt bạn bè cũ, hoặc là đi dạo phố, hay là đi đánh bài, trong đó Lưu phu nhân với Khương Tân Tân đặc biệt hợp ý, bởi vì bà cảm thấy Khương Tân Tân có dáng dấp giống với bà lúc còn trẻ, càng nhìn Khương Tân Tân càng cảm thấy giống bản thân lúc trước, nên rất thân nha.
Mấy vị phu nhân lúc này mới chú ý tới trong cửa hàng có thêm một soái ca.
Lưu phu nhân là hội viên của hiệp hội thâm niên, tiến vào nhìn cẩn thận, thẳng đến khi thấy Từ Tòng Giản vừa kiệm lời vừa bình tĩnh, còn có chút ngại ngùng, lúc này mới vui tươi hớn hở nói: "Tiểu hài này ăn cái gì mà lớn lên, lại đẹp mắt như thế này, Tân Tân, đây là nhân viên cửa hàng mà cô tìm được sao? Nhìn không chênh lệch nhiều lắm với Chu Diễn nhà cô đâu."
"Ân, là nhân viên trong cửa hàng, lớn hơn Chu Diễn, năm nay vừa tròn 18 tuổi đấy!"
Khương Tân Tân cùng mấy vị phu nhân trò chuyện khí thế ngất trời.
Người đang ở quầy thu ngân là Từ Tòng Giản dừng lại, Chu Diễn?
Là trùng tên trùng họ thôi sao, hay chỉ là phát âm giống nhau?
Lớp mà cậu học cũng có một bạn học tên là Chu Diễn.
Như vậy, nếu là Chu Diễn mà cậu biết kia, thì bà chủ có quan hệ như thế nào với Chu Diễn? Từ Tòng Giản ngẩng đầu lên Khương Tân Tân đang vui vẻ nói chuyện với mấy vị phu nhân, bà chủ rất trẻ trung, chẳng lẽ bà chủ là chị của Chu Diễn sao?
Nhóm phu nhân này rất có lực, mỗi người đều mua không ít thứ, cơ hồ rất nhanh đã quét hết mặt hàng trên kệ hàng xuống.
Từ Tòng Giản không chút hoang mang mà quét mã.
Sáng sớm đã có nhóm sinh ý đầu tiên, doanh thu buôn bán đạt gần một ngàn.
Mấy vị này cũng không thiếu tiền, một khi quyết định đi cổ động thì khẳng định không phải chỉ là nói một chút thôi.
Khương Tân Tân một đường đưa các bà tới cửa, Lưu phu nhân lôi kéo tay Khương Tân Tân, nhỏ giọng nói: "Tôi đã nhìn tướng mạo, đứa nhỏ này cũng không tệ, về sau cô có thể yên tâm giao cửa hàng cho cậu ta khi không ở đây."
Khương Tân Tân vui vẻ: "Ngài còn biết xem tướng a? Vậy ngài nói một chút, tướng mạo tôi như thế nào?"
"Trán cô sung mãn, con mắt sáng tỏ thanh tịnh." Lưu phu nhân nghiêm túc nói: "Với lại môi cô hồng răng thì trắng khí sắc cực giai, chỉ cần chính cô kinh doanh thật tốt, cuộc sống sau này của cô chắc chắc rất tốt."
"Thật a?" Lời hữu ích nhiều còn chê thì ít, loại lời này trước khi Khương Tân Tân xuyên sách trước đã nghe không ít, nhưng mỗi nghe thì vẫn sẽ cao hứng.
Lưu phu nhân cười vỗ vỗ tay của cô.
Mặt trời mọc, nhiệt độ không khí dần dần lên cao, cửa hàng tiện lợi sinh ý rất rất tốt, khách hàng cứ như cơn sóng vậy từng đợt từng đợt liên tiếp.
Khương Tân Tân nghe tiếng Từ Tòng Giản quét mã lấy tiền, chỉ cảm thấy đây là âm thanh êm tai nhất trên đời này.
——————
Buổi sáng lúc 7 giờ.
Trong kỳ nghỉ hè này Chu Diễn lần đầu tiên cậu dậy sớm như vậy, dậy trước 12 giờ trưa.
Cậu xuống lầu đi vào phòng bếp uống nước, đúng lúc Dương quản gia tiến vào, cậu giả bộ hững hờ hỏi thăm: "Dương thúc, bữa sáng hôm nay ăn cái gì vậy?"
Dương quản gia đáp: "Hôm nay phu nhân dậy sớm, nên bây giờ phòng bếp có sẵn bữa sáng kiểu Trung, là bánh bao hấp cùng sữa đậu nành, nếu hôm nay cậu muốn ăn kiểu Tây cũng được để tôi bảo đầu bếp chuẩn bị."
"Cô ấy dậy sớm như vậy sao?" Chu Diễn hỏi.
Dương quản gia hơi kinh ngạc, dù sao thì đây là lần thứ nhất Chu Diễn hỏi phu nhân.
Ông nghĩ nghĩ, trả lời: "Hôm nay là cửa hàng tiện lợi của phu nhân khai trương, phu nhân đã ra ngoài hơn một giờ rồi.
Cũng không biết sinh ý có tốt hay không, tôi bận quá không qua đó được."
Chu Diễn loạn xạ lên tiếng: "Cháu tùy tiện ăn một chút."
Đây đối với Chu Diễn mà nói, là một nan đề.
Trước đó, cậu nghĩ nên ít chạm mặt với mẹ kế, ít gặp mặt giao lưu thì sẽ giảm bớt những mâu thuẫn không cần thiết, trước kia cậu cũng không qua lại nhiều với mấy vị chồng trước của mẹ.
Nước sông không phạm nước giếng là tốt nhất.
Nhưng mà, bạn bè cậu mạo phạm cô, hiện tại cậu đã biết, không thể giả bộ như không biết được, cũng không thể biểu hiện như chưa có chuyện gì xảy ra được.
Thế nhưng nếu nghiêm túc xin lỗi ngay trước mặt, thì cậu không thể nói ra được.
"Hôm nay rất bận sao?" Chu Diễn không được tự nhiên nói: "Cháu hỏi về chuyện của cửa hàng."
Dương quản gia cười thân thiện: "Đương nhiên, ngày đầu tiên khai trương lượng công việc tất nhiên sẽ rất bận, mà phu nhân cùng với mấy nhà hàng xóm xung quanh có quan hệ cũng không tệ, tất cả mọi người đều sẽ đi cổ động."
Chu Diễn: "Nha."
Cậu vội vội vàng vàng ăn bữa sáng, vốn không có khẩu vị gì nên rất nhanh đã giải quyết xong, lại lề mà lề mề đi tới cửa, chậm rãi đổi giày, lúc này mới lấy dũng khí ra ngoài, Dương quản gia là người nhìn cậu từ bé đến khi lớn, lúc này ông đang đứng ở vườn hoa nhìn theo bóng lưng của cậu, thẳng cho đến khi không thấy được nữa, trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng.
Nói thật, ông cảm thấy hiện tại phu nhân rất không xấu.
Không có tâm nhãn gì, người thì rất hoạt bát sáng sủa, cái nhà này quá mức ngột ngạt, cần có một nữ chủ nhân như này, ông tin sau này cuộc sống sinh hoạt của tiên sinh cùng thiếu gia sẽ trở nên muôn màu muôn vẻ.
Nếu như phu nhân là người cùng tiên sinh dắt dìu nhau vượt qua đời người, như vậy lời cầu nguyện của ông sẽ có hi vọng, thiếu gia sẽ có quan hệ tốt với phu nhân, có thể sống hòa thuận với nhau.
Mặc dù hôm qua Nghiêm Chính Phi có chút mỏi, nhưng buổi sáng vẫn đàng hoàng tới cổ động.
Cậu biết chính mình đang bao biện cho mình: Làm người phải có chữ tín, cậu đã đáp ứng muốn tới, dù trời có hạ đao xuống thì cậu vẫn muốn tới.
Bất quá cậu chỉ là một học sinh, tìm 50 người đến cổ động thật sự là có lòng nhưng không đủ lực.
Cậu muốn giữ lại tiền để mua trang bị, mà không phải hiến cống tiền cho phu nhân giàu có trong tương lai, hoặc là mẹ ruột giàu có của mình!
Thế là, Nghiêm Chính Phi cùng Chu Diễn chạm mặt nhau ở trước cửa của cửa hàng tiện lợi.
Nghiêm Chính Phi: "??"
Chu Diễn: "..."
Nghiêm Chính Phi khó mà tiếp nhận, Chu Diễn đã có ý muốn từ bỏ quyền kế tài sản thì thôi đi, hiện tại cậu còn chạy tới hỗ trợ cho mẹ kế!
Cậu quen biết với Chu Diễn nhiều năm như vậy, cũng không nhìn ra Chu Diễn thuộc tính thánh thiện như vậy a!
Nhưng mà, càng làm cậu kinh ngạc hơn chính là, khi cậu bước vào cửa hàng tiện lợi, thế mà lại nhìn thấy học thần Từ Tòng Giản của trường ở đây.
Một ngày này đã xảy ra rất rất nhiều biến cố a, nhiều đến mức cậu nhịn không được mà hóa thân thành gà thét lên: "Từ Tòng Giản, tại sao cậu lại ở chỗ này??"
Chu Diễn: "?"
Khương Tân Tân: "??"
Khá lắm, trước khi xuyên sách tiểu thuyết không có viết thế giới này nhỏ đến mức đấy nha? Người cô thuê lại là bạn học cùng lớp với Chu Diễn.
Cho đến giờ phút này, cô mới nhớ ra vì sao lại cảm thấy cái tên Từ Tòng Giản này có chút quen tai, lần trước khi họp phụ huynh, mấy vị gia trưởng kia cứ luôn miệng nhắc đến cái tên này nhiều lần, cô cũng nhìn bảng xếp hạng thành tích, điểm của Từ Tòng Giản rất rất cao nha.
Khương Tân Tân kinh ngạc không thôi: "Không phải cậu nói cậu đã đủ 18 tuổi rồi sao?"
Nếu như là bạn học của Chu Diễn, vậy thì tuổi của cậu hẳn không kém hơn bao nhiêu a, Chu Diễn năm nay mới có 16 tuổi a.
Biểu lộ trên mặt Từ Tòng Giản không thay đổi, thanh âm vẫn dễ nghe giống như lúc trước: "Tôi đi học muộn hơn.
Thực sự đã đủ 18 tuổi rồi."
Khương Tân Tân lúc này mới yên tâm.
Trong tiểu thuyết có viết, bối cảnh của Từ Tòng Giản so với cô còn muốn hơn rất nhiều.
Cuốn tiểu thuyết miêu tả về cậu ít đến thảm thương.
Thế nhưng vấn đề là, một người có bề ngoài không kém hơn Chu Diễn chút nào, lại còn mỗi năm đều là học thần, vậy mà lại phải đến đây làm việc?
Chu Diễn cùng Từ Tòng Giản đều rất đẹp trai, nhưng loại hình không giống nhau.
Chu Diễn có khí chất bá đạo ngông cuồng nên gọi là giáo bá, Từ Tòng Giản thì là học thần có khí chất thanh lãnh, trên phương diện vẻ bề ngoài và khí chất, thì nó sàn sàn nhau nên rất khó so sánh.
Cái mà làm Khương Tân Tân khó hiểu, là do thời đại khác biệt sao, mà trước khi cô xuyên sách ở thời học sinh, rõ ràng loại hình vừa là học bá vừa soái ca càng được hoan nghênh hơn, càng được nhiều nữ sinh theo đuổi.
Dáng dấp đẹp trai, đầu óc lại thông minh, chẳng lẽ không thể so với người lãnh khốc bá đạo sao?
Nghiêm Chính Phi ngạc nhiên: "Thế giới này cũng quá nhỏ đi, đúng rồi Từ Tòng Giản, làm sao cậu lại làm ở cửa hàng của mẹ của Chu Diễn?"
Chu Diễn đứng thẳng người, mặt không thay đổi nhìn cậu, giáo thảo lãnh khốc chỉ muốn dùng ánh mắt uốn nắn hắn: Là mẹ kế.
Từ Tòng Giản người luôn luôn cho người ta một cảm giác trước núi thái sơn mà vẫn không sụp đổ, mặt không đổi sắc, lần này cậu thật sự ngây ngẩn cả người.
Cậu kinh ngạc nhìn về phía Khương Tân Tân.
Cô ấy là mẹ Chu Diễn?
Khương Tân Tân lại không mù, tự nhiên nhìn ra được ánh mắt hoài nghi nhân sinh của Từ Tòng Giản, tựa hồ muốn nói "Cô nhìn không giống với người 30 hay 40 tuổi a"...
Cô cũng không muốn làm mẹ ruột của Chu Diễn, càng không muốn người ngoài cảm thấy năm nay cô đã khoảng 40 tuổi nha, quyết định thật nhanh, không cho Nghiêm Chính Phi cơ hội mở miệng giải thích, cô dẫn đầu giải thích nói: "Không phải là mẹ ruột!"
Nghiêm Chính Phi:??
Khương Tân Tân mặt mỉm cười nói: "Tôi năm nay mới 27 tuổi, làm sao có thể là mẹ ruột chứ."
Từ Tòng Giản trố mắt nhưng chỉ chốc lát, sau đó thì hồn cậu đã bình thường trở lại, rồi gật đầu một cái.
...
Cái khúc nhạc dạo này rất ngắn cũng rất nhanh đã giải thích rõ.
Thế là, bên trong cửa hàng tiện lợi xuất hiện một màn quỷ dị như vậy —— Từ Tòng Giản đang bận chuyện ở quầy thu ngân.
Nghiêm Chính Phi cùng Chu Diễn đều không nói lời nào, rất ăn ý bắt đầu làm việc giúp, đương nhiên, hai người bọn họ không thể đuổi kịp tốc độ làm việc của Từ Tòng Giản, nói một câu là tay chân vụng nhưng lại có tính uyển chuyển.
Nhưng mà ở cái độ tuổi học sinh này đầu óc cũng thông minh, không đầy một lát tay đã thuần thục rồi.
Nghiêm Chính Phi tới cổ động hỗ trợ còn có thể hiểu được, dù sao hôm trước cậu mới đáp ứng cô, nhưng Chu Diễn vì cái gì lại tới đây?
Khương Tân Tân thân là mẹ kế, như thế lại yên tâm thoải mái nhìn con trai kế đang bận trước bận sau ở trong cửa hàng, là bởi vì cô lại một lần nữa biết được chân tướng.
Hôm trước Nghiêm Chính Phi khác thường như vậy, còn giúp cô viết thiệp, lại giúp cô tặng đồ, cô nhìn ra được điểm cậu ta không thích hợp, Chu Diễn sao có thể không biết được.
Chu Diễn so với cô thì hiểu rõ Nghiêm Chính Phi hơn, đương nhiên cũng dễ như trở bàn tay mà thăm dò được nguyên nhân Nghiêm Chính Phi khác thường.
Cho nên, Chu Diễn biết Vân Hinh nói những lời kia rồi?
Chẳng lẽ bởi vì cậu cảm thấy mình là bạn bè của Vân Hinh, cho nên muốn dùng loại phương thức này để xin lỗi cô?
Đúng vậy, trong lòng Khương Tân Tân bây giờ xác thực rất dễ chịu.
Vừa vặn, trong cửa hàng có thêm người hỗ trợ.
Thứ hai, hành vi này của Chu Diễn đã chứng minh một chuyện, cậu cũng không lạnh lùng như biểu hiện trên mặt cậu, ngược lại, tâm cậu không hề xấu, không thuộc về hài tử đến thời kỳ phản nghịch khiến người ta phát điên.
Cửa hàng tiện lợi nho nhỏ này, hôm nay thật sự náo nhiệt, hàng hóa trên kệ không ngừng bổ sung, Chu Diễn cùng Nghiêm Chính Phi cũng bận tới mức chân không chạm đất.
Hai người đều không có lời oán giận gì.
Một cỗ Lincoln dừng cách đó không xa, Chu Minh Phong ngồi ở ghế sau, hai chân thon dài vắt chéo, ánh mắt ung dung nhìn 3 nam sinh ra ra vào vào, mặt Khương Tân Tân tràn đầy ý cười ở một bên chỉ huy.
Sau một lúc lâu, anh thu hồi ánh mắt, trầm giọng nói: "Đến công ty."
Lái xe vội vàng lên tiếng.
——————
Chỉ cần có người đây, rất nhiều tin tức đều sẽ truyền đi rất nhanh.
Mấy vị phu nhân ở trong nhóm không ngừng nhắn tin.
Trương phu nhân:【Hình ảnh.
jpg thấy không, đây là a di nhà ta chụp, ở ngoài tiệm đều là giỏ hoa Chu tổng tặng.】
Tôn phu nhân:【Xem ra Chu tổng thật sự thích vợ mới cưới này, người nào mà chẳng biết vợ hắn mở cửa hàng để chơi đùa, không nghĩ tới hắn còn cổ động như thế, đưa nhiều lẵng hoa như vậy.】
Vương phu nhân:【Nhìn không ra nha Chu tổng lại là cái dạng này...!Hai vợ chồng thật đúng là ân ái a.
】
Vạn phu nhân:【Hình ảnh.
jpg đây là a di nhà ta chụp, càng kinh bạo hơn, lẵng hoa tính là gì a, các ngươi nhìn đi, Chu Diễn còn đi qua hỗ trợ, xem ra cái vị Chu phu nhân này đã thu phục được cái gai nhọn của Chu gia rồi, mới kết hôn được bao lâu a, cao, thật sự là cao tay! 】
Mấy phu nhân trong nhóm đều gửi meme vẻ mặt kinh ngạc.
Các cô cũng đều là có con, chính là con trai hay con gái của mình đã đến độ tuổi 16 17 rồi, nhưng đều làm các cô nhức đầu, không nghe lời nói của cha mẹ.
Hiện tại Chu Diễn chỉ là con trai kế, cứ nhưng lại ngoan ngoãn như vậy đến hỗ trợ mẹ kế? Các cô không phải chưa gặp Chu Diễn bao giờ, ở cái khu biệt thự này bao nhiêu năm a, vị này chính là nổi tiếng về độ làm người ta đau đầu, bây giờ khi ở trước mặt mẹ kế lại ngoan ngoãn như vậy?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...