Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Của Đại Lão


“Chính là Dạng Dạng mà chúng ta biết đó! Em gái của Tiểu Cần!”Giọng Tiêu Dịch Trạch cũng không kìm nổi sự kích động.Anh ấy đã nói, tại sao lúc đầu gặp em gái cứ cảm thấy hợp ý, cảm thấy họ là người một nhà, hóa ra đó chính là em gái ruột của mình!Đồng Uyển kích động đến mức gần như ngất xỉu, “Thật sự là Dạng Dạng sao? Thật tốt quá!”Bà rất yêu mến Dạng Dạng, là fan mẹ của Dạng Dạng, do mối quan hệ giữa Cố Cần và Tiêu Dịch Trạch, bà càng coi Dạng Dạng như con gái mình.Ông nội Tiêu trải qua bao sóng gió trong đời, không còn điều gì làm ông cụ sửng sốt, nhưng lúc này nghe lời Tiêu Dịch Trạch, đôi mắt sáng ngời của ông cụ lập tức mở to, “Cái gì?! Bạn trà của ông chính là cháu gái ông ư? Ha ha ha…”Ông cụ Tiêu cười phá lên, “Tốt lắm, tốt lắm, lúc đầu gặp cô bé, ông đã cảm thấy cô bé đúng là người của nhà họ Tiêu!”Cố Dạng cùng Cố Cần đến nhà họ Tiêu, bà nội Tiêu cũng có ấn tượng tốt về cô, lúc này cũng rất vui vẻ: “Tốt lắm, đây chính là duyên phận.”Tiêu Định Khôn cũng không kìm được cảm xúc: “Thật là xa mà gần, gần mà xa.”Tiêu Dịch Trạch cũng không nhịn được cảm thán: “Đúng vậy, thật không ngờ, cháu quen biết em gái gần hai năm rồi.

Nói ra, cháu chính là người trong nhà đầu tiên quen biết em gái, có mối quan hệ tốt nhất với em ấy.”Tiêu Dịch Trạch đang đắm chìm trong niềm vui, hoàn toàn không chú ý đến ánh nhìn của gia đình đang thay đổi.Vai Tiêu Dịch Trạch đột nhiên nhận một cú đấm từ Tiêu Định Khôn, “Thằng ranh này, quen biết lâu như vậy mà con không nhận ra em gái mình à? Khi ở bên con bé, con không có cảm giác gì sao?”Tiêu Dịch Trạch khổ sở trong lòng: “Lúc đầu con thấy em gái hợp ý, nhưng…”Nhưng anh ấy chỉ một lòng một dạ muốn giao em gái cho quốc gia, chẳng bao giờ nghĩ rằng em gái lại chính là người nhà mình.Sau đó, bạn gái anh ấy lại coi em gái như viên ngọc trong mắt, đến mức anh ấy thường xuyên vô thức lờ đi việc họ không phải là chị em ruột.Nói nhiều cũng chỉ là nước mắt.Nhưng điều này không ngăn cản cả nhà cùng lên án Tiêu Dịch Trạch.Ông nội Tiêu lạnh lùng, “Thật là thiếu tinh tế.


Lúc đầu ông cảm thấy Dạng Dạng giống người nhà họ Tiêu, nếu sớm biết con bé chưa tìm thấy cha mẹ ruột, thì đã kéo đi làm xét nghiệm huyết thống rồi!”Tiêu Dịch Trạch: “...”Anh ấy cũng hối hận không kéo em gái đi làm xét nghiệm sớm hơn.

Nhưng ai lại vô tình quen biết người nào đó rồi kéo đi làm xét nghiệm huyết thống chứ.Ví dụ như anh ấy bỗng dưng kéo Lâm Nhiễm đi làm xét nghiệm.Lâm Nhiễm chắc chắn sẽ nói một câu “Em coi anh như anh trai, anh lại muốn làm cha em”.Bà nội Tiêu không vui, nói với ông nội Tiêu: “Được rồi, đừng có nói vuốt đuôi nữa.”Đồng Uyển vừa mừng vừa tiếc, “Lần đầu tiên nhìn thấy Dạng Dạng, mẹ đã cảm thấy thân thiết, sao lại không nghĩ rằng con bé có thể là con gái mình chứ?”Bà luôn cảm thấy con gái mình ở nơi xa xôi, nhưng không ngờ lại ở ngay dưới mắt mình.Tiêu Định Khôn ôm vai bà an ủi, “Uyển Uyển, đó cũng không phải lỗi của em.


Cái gọi là dưới đèn mờ không thấy ánh sáng là vậy đấy.”Tiêu Dịch Trạch: “...” Ha.

Đúng là hai mặt.Tiêu Dịch Trạch hỏi ý kiến của Đồng Uyển: “Mẹ, vậy bây giờ chúng ta có nên đến gặp em gái không?”Đồng Uyển và Nguyễn Tuyết Linh là bạn thân, bà biết rõ về nhà họ Cố, biết con gái ruột lớn lên trong nhà họ Cố nên cũng yên tâm hơn.Hơn nữa bà cũng gặp con gái ruột của mình không chỉ một lần, nên không quá gấp gáp muốn gặp mặt, mà bắt đầu nghĩ đến nhiều điều khác.Bà lo lắng hỏi Tiêu Dịch Trạch: “Bên nhà Tuyết Linh biết chuyện này chưa?”Bà bỗng nhiên nhớ lại, những ngày qua, Nguyễn Tuyết Linh thường xuyên than phiền với mình về chuyện Đồng Nhiêu cạnh tranh con gái với bà ấy..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận