Lúc này Cố Linh đang ngồi nghe Cố Sâm kể chuyện về Đại phòng, cũng rất hứng thú lắng nghe.
Không thể không nói, đại đệ của nàng kể mấy chuyện bát quái này, còn rất có bản lĩnh, nói đúng không sai lệch một chữ.Thấy Cố Sâm nói đến mức khát nước, Cố Linh lột vỏ cam, cho hắn vài miếng: “Đại đệ, ăn cam rồi hoãn một chút.”Cố Mộc cũng cười ha ha không ngừng, tuy rằng hắn không hiểu đại ca và tỷ tỷ đang nói gì.Cố Sâm ăn một miếng cam, tuy rằng có chút lạnh, nhưng ăn ngon thật: “…… Tỷ tỷ, chuyện như vậy đó.
Sau đó Chu Cường rời đi, Chu công tử đi tìm Cố Lan tỷ tỷ, sau đó bọn họ vào phòng, lúc đó đệ không nghe thấy nữa, nên đệ quay về.”Cố Linh gật đầu, lại cầm lấy bắp ngô nướng chín lên: “Hôm nay đại đệ làm không tồi, mau ăn ngô nướng, khen thưởng cho đệ.”Cố Sâm vui mừng khôn xiết: “Cảm ơn tỷ tỷ.” Hắn thầm nghĩ, tỷ tỷ hắn thích nghe những việc này, về sau hắn phải tìm nhiều vách tường trong thôn hơn để nghe mấy chuyện này.Cố Linh nếu biết suy nghĩ này của hắn, thế nào cũng phải phun ra một búng máu.
Không, Cố Linh hẳn nên vui vẻ, bởi vì ở một nơi không có tiết mục giải trí này, không có có chuyện để bán thời gian, nếu được nghe thêm mấy chuyện bát quái trong thôn cũng khá thú vị.Nhưng khi Cố Linh nghe Cố Sâm nói xong, đã phải suy nghĩ rất lâu.
Lúc này chuyện của Chu Cường đã khác trong nguyên tác rất nhiều.
Chu Cường vậy mà bị Cố Lan bức lui.Dựa theo cốt truyện đời trước, muốn đối phó với Chu Cường, Cố Lan phải nhờ đến sự trợ giúp của bảo chính, nhưng đời này, Chu Sách còn chưa trúng cử, Cố Lan vẫn chưa quen biết với bảo chính thái thái, cho nên không có chuyện này.Nhưng không thể nghi ngờ, hôm nay Chu Cường tìm đến nhà, Cố Lan như vậy không thể nghi ngờ là đã khiến hắn rút dây động rừng.Rút dây động rừng rồi…… Về sau sẽ như thế nào đây?Cố Linh cắn một miếng ngô nướng, ngô mới thu hoạch mùa này nướng lên ăn ngon thật.
Nhưng ngô này lại không phải là ngô non, cũng không có các món ăn trái mùa nên ngô thu hoạch vào tháng 10 có thể bảo quản đến nay vì ngô đã già và được phơi khô.
Cố Linh vì nhàn rỗi không có việc gì, nên mới lấy ngô già lại còn khô ra nướng ăn.Nhưng, năm nay Cố gia trồng nhiều ngô hơn năm ngoái.
Năm ngoái chỉ có năm mẫu ruộng cạn, chỉ dành ra hai mẫu trồng ngô, năm nay có thêm bốn mẫu ruộng dốc, trong đó có một mẫu để cho Cố gia gia nghiên cứu củ mài, ba mẫu còn lại thì trồng rau củ quả, một mẫu trồng rau chân vịt, cũng sắp được ăn rồi.Thời gian thu hoạch rau chân vịt tương đối nhanh, thời gian sinh trưởng từ một đến hai tháng, nếu thời tiết nắng nóng thì khoảng hơn một tháng, nếu thời tiết lạnh hơn thì khoảng hai tháng, nếu thời tiết nắng nóng là có thể ăn được.Còn có một mẫu rưỡi trồng bí đao vào tháng mười một, tháng tư năm sau sẽ được thu hoạch.
Cà tím được trồng trong nửa mẫu, cũng được trồng vào tháng 11, đến cuối tháng 3 năm sau sẽ được thu hoạch.Một mẫu còn lại và hai mẫu trước đó cộng lại có tổng cộng ba mẫu trồng ngô, nhưng khi thu hoạch ngô vào tháng 4 năm sau, trong đó sẽ trồng nửa mẫu xen canh giữ ngô và hồ dưa, nhưng chưa trồng hồ dưa ngay được phải đợi đến khi ấm hơn mới có thể trồng.Lúc đầu bốn mẫu ruộng cạn, phân cho đại phòng một mẫu, hai mẫu trồng ngô, dư lại hai mẫu hiện tại thì trồng rau như cải trắng, cũng sắp được mùa rồi.Cho nên đồ ăn của Cố gia năm nay nhiều hơn năm ngoái, bởi vì có đất.
Năm vừa rồi không có nhiều đất nên không dám trồng nhiều rau, so với rau, tất nhiên là bắp và đậu là lương thực có thể lấp đầy bụng là quan trọng hơn rồi.Vì thế, Cố nãi nãi còn muốn mua nhiều đất hơn, nhưng đất ở Đào Thủy thôn có hạn, một mẫu hai mẫu thôn trưởng còn cho ngươi mua, nhưng nếu mua nhiều thì diện tích phá rừng sẽ nhiều lên, người xưa không biết cân bằng sinh thái, nhưng triều đình có quy định.Cho nên có thể mua của nhà người khác, hoặc là sang thôn khác mua, hoặc là tìm thôn nào còn thừa diện tích ruộng chưa khai khẩn thì có thể mua.Cố Linh gặm ngô, tiếp tục suy nghĩ về chuyện Chu Cường, Chu Cường đã bị rút dây động rừng sẽ làm gì?Hoặc là không làm, đã làm thì cũng phải làm ra cho nhẽ, hắn sẽ trực tiếp thủ tiêu Cố Lan? Đây chắc chắn là điều viển vông, không có khả năng.
Rốt cuộc đây là Đào Thủy thôn, Chu Cường là một người ngoài thôn lấy đâu ra lá gan lớn như vậy.
Còn nữa ai cũng biết giữa bọn họ có mâu thuẫn, nếu Cố Lan xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không thể nghi ngờ Chu Cường chính là người có mối hiềm nghi lớn nhất.Như vậy……Cố Linh nghĩ tới một đáp án, nàng đột nhiên đứng dậy.“Tỷ tỷ?” Cố Mộc thấy tỷ tỷ đột nhiên đứng dậy hoảng sợ, ngô đang gặm dở trong tay thiếu chút nữa rớt trên mặt đất.Cố Linh nói: “Tỷ tỷ ngồi lâu nên chân hơi tê rần, nên muốn đứng dậy đi lại, hai đệ tiếp tục ăn.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...