[Có điều gì khác ở đây mà tôi không biết không?]
Lâm Trà dừng một chút: [Vừa rồi chúng ta rời đi quá thuận lợi, tôi cảm thấy trong này còn có mờ ám, sự tình khẳng định không đơn giản!]
Lâm Trà nhanh chóng lật xem hệ thống ăn dưa.
Đột nhiên, cơ thể cô cứng đờ.
Tất cả khách mời đều nhìn về phía Lâm Trà.
Khóe mắt Lâm Trà hơi ướt, ngón tay bất giác nắm chặt, móng tay đ.â.m vào da thịt.
[Cô dâu... cô dâu không phải là nạn nhân duy nhất ở đây! Trong nhà Lý Hữu Tài còn một người phụ nữ bị bắt cóc nữa!]
Đồng tử các khách mời chấn động.
Cho nên... Lý Hữu Tài mới cho phép bọn họ rời đi! Cô dâu không giữ được, cũng không thể để cho một cô gái khác bị bắt cóc cũng bị phát hiện!
[ Lý Hữu Tài chỉ có một đứa con là Lý Vận Khôn, còn là kẻ ngốc, ông ta lo lắng Lý Vận Khôn không nối dõi tông đường tốt, vì thế mười năm trước đã mua một người phụ nữ! ]
[ Trong mắt ông ta thì phụ nữ chỉ là một cái máy đẻ. Ông ta nhốt người phụ nữ ở trong tầng hầm ngầm, không ngừng làm cho người đó mang thai, sinh nở, mang thai, sinh nở... ]
[Sinh được bé gái thì vứt xuống sông, để cho chúng tự sinh tự diệt. Sinh được bé trai thì giữ lại hai đứa, những đứa khác đều bán đi. ]
Lý Hữu Tài chẳng những không trách con trai mình cầm thú, ngược lại ông ta nhận ra rằng có thể mua cho Lý Vận Khôn một người vợi
Lâm Trà nhìn ghi chép trên hệ thống ăn dưa, khiếp đảm nói không lên lời.
khách mời xung quanh nghe được tiếng lòng của cô cũng sợ hãi không thôi.
Nhân tính ác, vào giờ khắc này mọi người đều hiểu rõ.
* Lâm Trà còn đang tính toán làm thế nào báo cho các khách mời tin tức này thì Trần Tiện Tri đã đè bả vai Lâm Trà lại, nói cho cô biết bọn họ biết nhà Lý Hữu Tài còn có một người bị hại từ lời của cô dâu rồi.
Nhưng làm sao có thể cứu cô ấy ra?
Thôn dân thôn Lý gia có hơn một trăm người, mà cộng thêm nhân viên công tác thì bọn họ cùng lắm có hơn hai mươi người mà thôi.
Cô dâu dùng điện thoại di động đánh chữ nói cho mọi người: 'Lúc trước sửa đường, những công nhân kia đến xin nước uống, Lý Hữu Tài còn tưởng rằng bọn họ tới cứu người, vội vàng giấu người đi chỗ khác. Bọn họ đã làm rất nhiều lần, rất thuần thục!"
Phải nhanh, nếu không sẽ không kịp.
Mọi người co đầu rụt cổ ở trên xe buýt, một thôn dân đi tới cổng thôn đuổi người.
Tài xế cầm lấy tay lái, khẽ cắn môi.
Một đám cặn bãi Bất chấp mọi giá
Động cơ khởi động, tài xế khựng lại, đạp mạnh chân ga
Xe buýt không chạy về phía ngoài thôn mà phóng ngược về thôn Lý gia!
Thôn dân ở cổng vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, đang định ngăn cản nhưng đã không còn kịp rồi.
Ở sơn thôn nhỏ này, xe buýt giống như quái vật khổng lồ. Cho tới bây giờ tài xế chưa từng cảm thấy kỹ thuật lái xe của mình lại tốt như vậy!
Cổng thôn cách nhà Lý Hữu Tài cũng chỉ mấy trăm mét. Xe buýt chạy thẳng như bay, đuôi xe mãnh liệt đ.â.m vào trong nhà Lý Hữu Tài, tiếng còi vang vọng khắp cả thôn!
Các thôn dân trong nhà đang thương lượng tìm cách giấu người phụ nữ tâng hầm ngầm đi bị doạ sợ hãi khi thấy xe buýt đột nhiên xuất hiện. Nương theo tiếng còi vang lên, các thôn dân nhao nhao tránh ra.
Không ai thương vong, nhưng xe buýt chạy như bay vào lại đ.â.m hỏng sân của Lý Hữu Tài.
Lý Hữu Tài tức giận, xông lên phía trước kéo cửa xe: "Khốn kiếp! Các người xuống đây cho tôi! Phá hoại nhà ông đây! Rốt cuộc mấy người muốn làm gì!" Liễu Minh Khiêm từ cửa sổ xe nhô đầu ra, ra vẻ xin lỗi cười làm lành nói: "Xin lỗi, xin lỗi, tài xế là người mới, đạp sai số, định đạp phanh xe lại nhâm thành chân ga!"
"Chúng tôi có thể bồi thường tiền? Phải bồi thường bao nhiêu? Chúng tôi sẽ không chối cãi!"
Cửa xe bị Lý Hữu Tài mở ra, các thôn dân đồng loạt xông lên, bao vây các khách mời, thề phải đòi một lời giải thích.
Trong sân nhỏ vô cùng hỗn loạn.
Không ai chú ý tới có hai người phụ nữ lặng lẽ lẻn vào trong sân.
Lâm Trà không quen nơi này chút nào, Ngô Vi, cũng chính là cô dâu, thuần thục dẫn Lâm Trà đi xuống tầng hầm ngầm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...