Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chủ
Đông ——Quang ——Cơ thể va chạm vào mảnh thép vụn bên cạnh, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.
Cơ thể Chu Tư Tư chợt cứng đờ.
m thanh giao hợp bên kia cũng chợt ngừng lại.
…Vẻ mặt Kỳ Lan chợt lạnh băng, dữ tợn nhìn về phía âm thanh vừa phát ra, trong phút chốc, rời khỏi thân thể của Nguyễn Khanh Khanh, sửa sang lại quần áo của cả hai thật tốt, tùy ý cởi bỏ áo khoác đồng phục ra lót trên mặt đất, để cô gái đã bị làm đến ngất xỉu dựa lưng vào rào chắn, ngồi trên áo khoác của anh.
“Đi ra.
”Đứng thẳng người, hung ác nhìn về phía nơi vừa mới phát ra âm thanh, mười ngón bị nắm chặt đến gân xanh nổi lên, Kỳ Lan lạnh lùng lên tiếng: “Tôi đếm đến ba, nếu không ra cậu sẽ chết, một, hai….
”Nhìn thấy người đi ra là một nữ sinh, sắc mặt Kỳ Lan vẫn không đổi, lạnh lùng uy hiếp: “Cho dù hôm nay cô nhìn thấy gì, nghe thấy cái gì, nếu dám truyền ra ngoài một chữ, tôi bảo đảm sẽ khiến cô sống không bằng chết, hiện tại lập tức cút cho tôi, đi xuống!”Chu Tư Tư: “…”Chu Tư Tư rụt đầu, muốn nói gì đó nhưng nhát gan không dám lên tiếng, thấy Kỳ Lan đang tức giận đùng đùng, cô hoàn toàn không dám phát ra bất kì thanh âm nào.
Anh ấy muốn giết cô.
Chu Tư Tư chợt nhận ra được cảm giác nguy hiểm này.
(Bản edit này được đăng duy nhất tại .
com Khủng Long Ăn Mì.
Những trang khác đều là ĂN CẮP.
Hãy vào trang chính chủ đọc để truyện nhanh nhất và ủng hộ công sức của editor nhé.
)Sắc mặt đột nhiên trở nên trắng bệch, Chu Tư Tư không chút nghĩ ngợi, chân mềm nhũn chạy về phía cửa sân thượng, khi chạy ngang qua Kỳ Lan, cô thấy anh đột nhiên lùi về phía sau hai bước, trên mặt lộ ra biểu tình ghét bỏ.
Một đường nghiêng ngả lảo đảo bước đi, cuối cùng chạy không nổi nữa mới dừng lại, Chu Tư Tư bám vào tay vịn cầu thang, thở hồng hộc.
Cả người Chu Tư Tư dừng lại, trong phút chốc dần bình tĩnh lại.
Cô nhìn xuống dưới đôi chân đang ướt át của mình, cả váy đồng phục cũng đẫm nước, tay phải cũng ướt sũng, cả người run lẩy bẩy.
Kỳ Lan, anh ta….
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...