Xuyên Sách Tôi Trở Thành Phú Bà
Trước đó Hồ Trân Trân đã chuẩn bị tinh thần rằng nhiệm vụ cuối cùng của cô sẽ không thể hoàn thành.
Dù sao phạm vi trên toàn thế giới là quá lớn, khó có thể khống chế được lòng người, Hồ Trân Trân cũng không rõ người nước ngoài sẽ nghĩ như thế nào về một chuyện nào đó xảy ra nữa.
Chính vì không rõ lắm nên càng khó để làm hơn.
Căn bản Hồ Trân Trân không muốn để tâm đến mấy chuyện vô ích như vậy.
Ngay khi nghe thông báo của hệ thống vang lên, Hồ Trân Trân giật nảy mình.
Ai mà ngờ được nhiệm vụ có thể được hoàn thành theo cách này đâu cơ chứ.
Dù sao cô không nghĩ tới khả năng này.
Hồ Trân Trân gãi chóp mũi, thì mới phát hiện trên mặt mình có một tầng mồ hôi mỏng, chắc là do lúc nãy cô đang căng thẳng
[Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ chính đã hoàn thành xong hết rồi!]
Tiểu Kim đứng tại chỗ nhảy hai vòng.
Việc hoàn thành xong nhiệm vụ chính không có nghĩa là hệ thống sẽ rời khỏi cô.
Mà đối với Tiểu Kim mà nói việc này tượng trưng cho kỳ nghỉ bắt đầu.
Từ hôm nay trở đi, nó đã có thể có những ngày nghỉ thuộc về chính mình rồi, bởi vì Hồ Trân Trân đã hoàn thành nhiệm vụ chính nên hệ thống đã có được vài quyền tự do riêng.
Nói cách khác, những lúc Hồ Trân Trân không cần Tiểu Kim thì Tiểu Kim có thể thoải mái nghỉ ngơi trong không gian, làm việc mình muốn.
Cho nên không chỉ có Hồ Trân Trân vui vẻ đâu mà cả hệ thống cũng vui vẻ nữa.
Trong khu vực nhiệm vụ chính, sau khi giọng nói của Tiểu Kim biến mất, thì chỉ còn lại nhiệm vụ gia tăng tình cảm giữa mẹ và con mà thôi.
“Không phải chứ, sao có thể nhanh như vậy được.”
Tiểu Kim mới nói được với Hồ Trân Trân hai câu đã nóng lòng không chờ được mà biến mất ngay khỏi giao diện chính mà đi nghỉ phép.
Hồ Trân Trân còn muốn trò chuyện thêm với nó vài câu mà thấy vậy nên cô cũng cười bất đắc dĩ.
“Cũng tốt, đã lâu rồi mày không nghỉ phép, trước hết cứ nghỉ ngơi mấy ngày đi.”
Hồ Trân Trân dời suy nghĩ của mình ra khỏi nhiệm vụ chính.
Nhiệm vụ đã hoàn thành, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, chuyện tin tức ở nước ngoài cũng cần phải xử lý.
Nếu cứ tiếp tục để tin tức nước ngoài nói như vậy, thì rất nhanh Hồ Trân Trân sẽ trở thành minh tinh nổi tiếng mất thôi.
Cô thà trở thành một phú bà giàu có còn hơn.
Bị chú ý nhiều như vậy chỉ gây ra phiền toái mà thôi, bởi vì những việc này sẽ ảnh hưởng đến chính cuộc sống của cô, ngược lại sẽ làm cho sự thoải mái trở thành một thứ xa xỉ không thể nào có được, mất nhiều hơn được nữa chứ.
“Tìm trên mạng xem những người sáng tạo nội dung có tích xanh nào đồng ý hợp tác với chúng ta, dù sao bọn họ cũng không thể mua chuộc hết mấy võng hồng được đâu.”
Hồ Trân Trân nói một câu, thư ký liền hiểu và đi làm ngay.
Nếu đã có người muốn kéo bà chủ xuống nước rồi, thì bọn họ cũng sẽ làm vấy bẩn và kéo những người khác xuống cùng.
“Vâng, tôi lập tức cho người sắp xếp đi liên hệ ngày.”
Vấn đề liên lạc với người nổi tiếng được thúc đẩy rất nhanh.
Vốn dĩ những người có thể hợp tác livestream với Hồ Trân Trân đều không có ý định trái ngược gì cả.
Nên sau khi thư ký của Hồ Trân Trân liên hệ thì bọn họ cũng đồng ý hợp tác rất nhanh.
Nhưng thật ra trước khi cô liên hệ với bọn họ, thì trong nhóm đó đã có rất nhiều người lên tiếng nói giúp cô rồi.
Cũng do họ làm như thế, nên chuyện này mới không nghiêng về một phía và cô cũng không bị đánh úp.
Hồ Trân Trân đã lên kế hoạch họ ra chiêu nào thì tiếp chiêu đó, thực hiện kế hoạch theo từng bước một.
Chỉ sau khi nhìn rõ những ý định của những người nước ngoài này định làm, thì cô mới có thể tìm ra biện pháp ứng phó tốt nhất được.
Nhưng diễn biến của chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô.
Sau khi cô biết được những tin tức ở bên nước ngoài, thì không lâu sau đó đa số cư dân mạng đều đã biết.
Không đợi cô lên tiếng, đa số bọn họ đều cảm thấy bất bình thay cô.
Thậm chí kéo bè kéo phái lập thành một nhóm nhỏ, còn đặt tên cho nhóm đó là -San bằng nước ngoài và bảo vệ Hồ!
Lực lượng này đã bắt đầu xuất chiến ở dưới những bài đăng mắng mỏ cô.
Lợi thế của việc nhóm có nhiều người sẽ được thể hiện ngay bây giờ.
Đội ngũ này có đủ nhân lực để chia và làm việc theo ca suốt 24 giờ, mỗi giờ đều có hơn hàng trăm người túc trực.
Chỉ cần thấy được bài đăng nào của những võng hồng ở nước ngoài mắng Hồ Trân Trân, thì bọn họ sẽ nhảy vào chiến trường ngay lập tức.
[Cười c.h.ế.t mất, một doanh nhân giàu có ở nước Z mà cũng ảnh hưởng đến mấy người sao hả? Con chó lưu lạc trước cửa nhà mấy người không có ăn kia kìa, cũng đâu thấy mấy người thương hại nó đâu.]
[Nếu không có việc gì làm thì đi dọn nhà vệ sinh ở nhà vệ sinh công cộng đi, đừng xuất hiện ở đây sủa nữa.]
[Để tôi cung cấp thêm thông tin cho mấy người ban đầu buổi phát sóng trực tiếp không có thông dịch viên, là do chị Hồ tự chi tiền để thuê thông dịch viên dịch cho mấy người hiểu đó nha.]
[Chị Hồ còn đang bận rộn đến mức chẳng có thời gian đối phó với mấy tên hề này trên mạng nữa.]
[Bao nhiêu tiền một cái, để tôi chuyển tiền cho.]
Cư dân mạng ở trong đội nhóm ở nước Z này có kinh nghiệm nhiều năm trong việc lướt mạng, nên đối với mấy việc mắng này thì họ chẳng e dè chút nào.
Ngay cả khi sử dụng tiếng mẹ đẻ, thì cũng có thể chế nhạo người khác rồi.
Khi đội quân này bắt đầu vượt qua mạng xã hội nước ngoài, những cư dân mạng nước ngoài từng mắng Hồ Trân Trân nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn.
[Không phải nói là người dân ở nước Z không sử dụng mạng xã hội nước ngoài? Những người này là ai?]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...