Xuyên Sách Tôi Trở Thành Phú Bà
Chỉ cần một câu đơn giản như vậy thôi, đã làm Trương Hổ hét to đến mức hắn ta phải để điện thoại ra xa lỗ tai mình.
“Anh Vũ thân yêu của em, anh là tốt nhất!”
Nửa tiếng sau tại văn phòng của Hướng Vi, Hồ Trân Trân đã nhận được phương thức liên lạc.
“Lần này thật sự phải cảm ơn em trai cậu rồi.”
“Đừng khách khí, em trai của tôi nói đây chỉ là việc nên làm thôi, nếu sau này cần việc gì hỗ trợ thì cứ tìm đến nó là được rồi.”
Hướng Vi nói xong còn cảm thán thêm một câu.
“Trước đây thằng nhóc này rất nghịch ngợm nhưng không ngờ nay nó lại đáng tin cậy như vậy, xem ra đã thật sự trưởng thành rồi.”
“Dù sao cũng là em trai của cậu mà, sẽ không gây rắc rối cho cậu đâu.”
Hồ Trân Trân cười rồi trả lời một câu.
Từ sau lúc đó cô và Trần Khai lần lượt liên lạc với những võ sư này, rồi trình bày ý tưởng của mình.
Hồ Trân Trân muốn tổ chức một cuộc thi thật hoành tráng.
Từ lúc bắt đầu chú ý đến võ thuật, cô thật sự rất kinh ngạc.
Điều từng trở thành quốc bảo giải trí ở nước Z, nay lại nằm một góc lẻ loi như thế này.
Đúng là quá bất ngờ, nó càng thôi thúc cô phải làm một điều gì đó.
Lúc này việc tổ chức một cuộc thi đấu đã nảy ra trong đầu cô.
Sau khi trao đổi xong với những võ sư này, thì Hồ Trân Trân mới nhận ra một điều tính chất của võ thuật rất khó để người xem theo dõi.
Tính sát thương của nó còn cao hơn cả quyền anh, hơn nữa nhiều người theo võ thuật đều thích sự khéo léo và linh hoạt cho nên họ không thích mang đồ bảo hộ.
Sau khi suy nghĩ rất lâu, Hồ Trân Trân mới nghĩ ra được một biện pháp tốt nhất.
Rất đơn giản, đó chỉ là cho khán giả thấy được sự kịch tính và gây cấn của võ thuật khi không có đối thủ, từ đó làm cho người xem có thể cảm nhận được sức hút của võ thuật.
Sẽ hơi khó khăn để phát sóng trực tiếp một trận đấu võ thuật nhưng cũng không phải là không thể.
Hồ Trân Trân cũng không thể tự mình giải quyết vấn đề này được.
Từ lúc Hướng Vi biết chuyện thì cô ấy đã bày tỏ ý định muốn tham gia chung.
Sở dĩ cuộc thi đấu lần này được tổ chức ở thủ đô là vì địa điểm thi đấu nằm ở trong khách sạn của Hướng gia.
Trong suốt một tháng này khách sạn sẽ không mở cửa tiếp khách, mà trở thành nơi tổ chức thi đấu và phát sóng trực tiếp.
Hôm nay Hồ Trân Trân đặc biệt tới xem trận đấu đầu tiên.
Chờ khi xe của cô đến trước cửa khách sạn, liếc mắt một cái là có thể thấy được Hướng Vi đang đứng chờ trước khách sạn để đón cô.
“Sao cậu lại trực tiếp ra đây đón thế chứ, xem ra mặt mũi của tôi cũng khá lớn nhỉ.”
Hồ Trân Trân không cần Trần Khai mở cửa mà cô đã trực tiếp mở cửa ra đi xuống nói chuyện cười đùa cùng Hướng Vi.
“Chuyện này còn không phải hay sao chứ? Đối với cá nhân tôi mà nói Hồ tổng có sức ảnh hưởng rất lớn đấy nhá.”
Sau khi Hướng Vi trả lời xong liền kéo tay cô đi vào trong, mà không thèm nhìn tới những người đang ở phía sau.
“Mau vào đi, nếu vào muộn thì trận đấu sẽ bắt đầu mất.”
Hồ Trân Trân bị cô ấy dẫn trực tiếp đến ngồi tại vị trí ban giám khảo, nên khi ngồi xuống cảm thấy có hơi lo lắng.
“Sao chỉ có hai chúng ta ngồi đây thế này, không phải cô đã nói là tìm người chuyên nghiệp đến chấm hay sao?”
“Tìm người chuyên nghiệp rồi mà.” Hướng Vi hướng mắt lên trên võ đài bĩu môi: “Nghe nói buổi thi đấu này sẽ phát sóng trực tiếp trên toàn cầu nên họ đã để đồ đệ của mình lên thi đấu chứ nếu để sư phụ lên thi đấu thì ai chấm bây giờ, hơn nữa những cao thủ không thích lộ diện nên chỉ có hai chúng ta ngồi đây thôi.”
Hồ Trân Trân đỡ trán: “Tuy nói là phát sóng trực tiếp nhưng có mấy người nước ngoài có thể truy cập vào đây mà, bọn họ cũng đâu cần khẩn trương như vậy đâu chứ.”
Chuyện phát sóng trực tiếp toàn cầu này là do Hồ Trân Trân nghĩ ra.
Dù sao nhiệm vụ của hệ thống cũng là trở thành một người mẹ tuyệt vời nhất, lúc này lên trên mạng soát độ tồn tại thì cũng không phải là điều gì xấu.
Hồ Trân Trân vừa mới đả kích vài người nước ngoài yêu thích cô cuồng nhiệt xong, nên bây giờ chỉ tập trung vào phát huy lợi ích của việc làm một doanh nhân giàu có.
Dựa vào sức ảnh hưởng của cô thôi cũng có thể gia tăng độ nhận diện cho cuộc thi này rồi.
Lỡ như có thể làm võ thuật trở nên phổ biến một lần nữa thì sao.
Hồ Trân Trân nghĩ vậy nên đã mở một tài khoản chính thức và phát sóng trực tiếp cuộc thi này trên thế giới.
Nhưng cô cũng chẳng có hy vọng quá nhiều, cô cũng chẳng tính đến chuyện chênh lệch múi giờ hay đưa bản đã chỉnh sửa phát sóng.
Mà cho phát sóng trực tiếp ở toàn quốc và trên thế giới luôn.
Nhưng điều cô không nghĩ đến chính là vốn dĩ phòng phát sóng trực tiếp có rất ít người xem nay lại náo nhiệt như vậy.
[Xem đi là Hồ đó, cô ấy đã xuất hiện!]
[Hồ sẽ xem biểu diễn võ thuật sao?]
[Xem đi, tôi đã nói rồi mà người nước Z biết công phu, chắc chắn Hồ cũng là một cao thủ!]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...