Xuyên Sách Tôi Trở Thành Phú Bà

“Bà chủ, bà hãy suy nghĩ lại một chút đi.”

Trần Khai khuyên can.

“Kẻ lừa đảo luôn là điều không thể tránh khỏi mà điều chúng ta có thể làm chính là không để bị mắc lừa.”

Khi bắt đầu kế hoạch, Hồ Trân Trân đã nghĩ đến mấy chuyện lừa đảo rồi.

Nhưng mấy kẻ nhút nhát giấu đầu lòi đuôi sẽ chẳng làm ra được việc gì đâu.

Muốn thực hiện chuyện này thì phải luôn giải quyết mấy vấn đề phiền toái xung quanh, mà nếu không muốn gặp phiền toái thì tránh mấy việc tự gây khó khăn cho bản thân mình đi.

Với niềm tin này, ngay từ đời trước cô đã xây dựng sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng.

“Vậy thì thêm tiền vào khâu xét duyệt đi, cần phải xác nhận tính chân thật một cách chính xác nhất.”

Thật ra điều này cũng không quá khó khăn.

Hầu hết những hành động hăng hái làm việc nghĩa thì đều sẽ để lại báo cáo.

Giống như ba của Hạ Hạ vậy thậm chí còn được ghi vào hồ sơ thành phố nữa.


Dưới loại tình huống này, cách xác minh cũng rất đơn giản.

Cái khó chính là những anh hùng vô danh đó có khả năng sẽ bị người khác mạo danh.

Ở phương diện này, Hồ Trân Trân đã tận lực kiểm tra kỹ càng.

Không chỉ có bên chính phủ đang theo dõi, mà mỗi lần nhận được một câu chuyện anh hùng nghĩa khí trên Weibo, đoàn đội do Trịnh Hưng dẫn đầu sẽ điều tra trên mạng trước, rồi sẽ đến tận nơi đó điều tra qua thực tế.

Mấy ngày qua, bọn họ đã ngồi đến tận mười mấy chuyến tàu, bận rộn đến mức ai cũng sụt cân.

Hồ Trân Trân đã thấy được tất cả nên đã hào phóng chuẩn bị bao lì xì cho mọi người.

Với việc số lượng thành viên nhóm điều tra tăng lên và đồng thời cũng tăng lương, thì mọi chuyện đang diễn ra rất thuận lợi.

Mặc dù ở trên mạng có nhiều kẻ lừa đảo đang tạo thế cho mình vì muốn lừa mọi người để lấy số tiền này, nhưng đều bị nhân viên của Hồ Trân Trân phát hiện ra rồi công bố thông tin của họ để tránh mọi người bị mắc lừa.

Thậm chí còn có một nhóm lừa đảo bị công khai thông tin đến hai ba lần, thì mới hết hy vọng.

Sau khi thông tin của bọn họ bị công khai đến lần thứ ba, cư dân mạng đã trở nên bất lực và không còn tức giận như ban đầu nữa

[Không phải chứ mấy kẻ lừa đảo không có mục tiêu khác hay sao? Chỉ một lần để ý đến số tiền thưởng này thôi đúng không?]

[Cười c.h.ế.t mất, lừa ba lần đều bị bắt ba lần, lừa đảo thời buổi hiện nay ngu ngốc như vậy sao?]

[Đây là nỗi ô nhục cho giới lừa đảo mà!]

Có rất nhiều lời chế nhạo dành cho mấy kẻ lừa đảo trên Weibo.

Tên cầm đầu nhóm lừa đảo thấy được điều này nên tức giận để lại một dòng bình luận.

Nhưng không ngờ bình luận này lại bị đám cư dân mạng tinh mắt phát hiện ra.

[@Cảnh sát: Làm việc thôi! Ở đây có kẻ lừa đảo này!]

[Trước đây mi chạy rất nhanh, nhưng bây giờ đã bị chúng tôi bắt được rồi nha!]


[Thật sự ngu ngốc quá đi mất, sao mấy kẻ lừa đảo lại ngu ngốc như vậy chứ.]

Sau khi trải qua một màn cười nhạo của cư dân mạng xong, cảnh sát cũng đã xác định được vị trí của đám lừa đảo này.

Nhanh như tia chớp một giờ sau, cảnh sát đã thông báo tin tức chiến thắng.

[Xin cảm ơn báo cáo của cư dân mạng, trước mắt băng nhóm lừa đảo ở phía Nam tất cả đã bị bắt.]

Những bức ảnh của kẻ lừa đảo đều được đăng lên kênh Weibo chính thức của chính phủ, chỉ có đôi mắt là được làm mờ.

Ngay khi biết được tin này và thấy được hình ảnh của những kẻ lừa đảo thì cư dân mạng đã bật cười.

[Cười c.h.ế.t tôi mất, trách không được người ta nói mấy tên này là ngu ngốc mà, vị thủ lĩnh này thật sự rất thông minh luôn đấy.]

[ Người này có thể lãnh đạo một tập thể lừa đảo sao? Bọn họ thật sự lừa được tiền à?]

[ Mọi người đều đang ở trong nhà, nhìn cảnh sát công bố tội ác trước đây của bọn chúng!]

[ Ha ha ha ha ha lần lừa đảo thành công duy nhất của đám người này là khi lừa gạt 20.000 tệ của một ông già thông qua mấy app trực tuyến, cười c.h.ế.t tôi mất!]

[Cuối cùng ông già bị lừa kia có phát hiện không? Rất gấp! Tôi muốn ăn dưa!]

[ Báo cáo! Tôi đã nhìn thấy họ ở nơi khác, bọn họ đang hẹn hò trên mạng đấy! Sau khi ông già phát hiện kẻ lừa đảo cũng là đàn ông, ông ta đã bắt nạt và đánh tên đó, sau lại đi báo án!]

Khi Hồ Trân Trân thấy được mấy bình luận này không nhịn được mà trực tiếp bật cười.


“Trần Khai, anh đừng nên nói gì nữa hết, đôi khi bắt mấy kẻ lừa đảo này cũng rất thú vị đấy chứ.”

Trần Khai cũng nhìn thấy tin tức rồi nở nụ cười trên môi: “Cũng có thể coi như là bà chủ vì dân trừ hại.”

Không thể gọi là vì dân trừ hại được, nhưng có thể mượn cơ hội này làm mấy kẻ lừa đảo lòi ra rồi cung cấp manh mối cho cảnh sát để bắt được mấy kẻ lừa đảo này cũng tốt.

Sau khi nhìn thấy trò đùa của thủ lĩnh nhóm lừa đảo, Hồ Trân Trân đã đặc biệt đăng một bài lên Weibo.

[Gần đây kẻ lừa đảo cứ xuất hiện liên tục nên mọi người phải nâng cao cảnh giác, và chú ý để phân biệt nha, xứng đáng làm ứng dụng chống lừa đảo quốc gia nha!]

Ngay khi Weibo này được đăng lên, phía dưới liền xuất hiện những lời chê cười đám lừa đảo.

[Tôi biết ngay mà, chắc chắn chị Hồ cũng đã nhìn thấy mấy tên siêu thông minh này sa lưới.]

[ Xong rồi, về sau hình tượng của mấy tên lừa đảo trong mắt tôi không có còn thông minh như vậy nữa rồi!]

[ Cười c.h.ế.t tôi mất, tôi nghĩ chắc mấy kẻ lừa đảo này không ngờ không những không lừa được ai mà còn bị bắt, rồi còn bị cả internet cười nhạo nữa chứ!]

[Một giây đau lòng cho mấy tên lừa đảo [tôi cải trang]]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui