Cô ả Diệp Tuyết giả vờ ngoan ngoãn, chống tay lên cằm, đôi mắt long lanh nhưng trong lòng đầy khó chịu…
“Chúng ta hủy hôn đi…”
Bạch Thiếu Thần đã quá mệt mỏi, khi suốt ngày phải nhìn thấy Diệp Tuyết diễn kịch, lạnh lùng lên tiếng. …
Trong khi Diệp Tuyết nghe xong liền cười lớn lên, cứ nghĩ là Bạch Thiếu Thần đang giận dỗi mình, khi đã tự ý đến đây nên mới nói vậy…
“Thiếu Thần anh đang giận dỗi em đấy à, em biết là em có lỗi, em không nên tự ý đến đây, em xin lỗi, anh tha lỗi cho em đi được không…”
Mặc dù cô ả Diệp Tuyết biết rất rõ, Bạch Thiếu Thần sẽ không thể tự ý hủy hôn với mình được, nhưng vì để mọi chuyện diễn ra như bình thường, cô ta liền nhõng nhẽo lên tiếng nâng nỉ anh…
Trong khi đó Bạch Thiếu Thần chỉ nhếch môi cười điểu, nhìn cô ả diễn cứ như một diễn viên chuyên nghiệp vậy…
Nếu có hạng mục nữ diễn viên giả tạo hay nhất, thì cô ta chắc chắn sẽ giành giải nhất…
“Cô không cần phải diễn trò thêm nữa…”
“Những gì tôi nói đều là sự thật, ngay ngày mai tôi sẽ mở họp báo, thông báo tin tức này với truyền thông cả nước…”.
“Cô nên quay về báo chuyện này lại cho ông Diệp biết đi, để ông ấy sớm chuẩn bị tâm lý trước vậy…”
Nhìn thấy thái độ kiên quyết, cùng với lời nói lạnh lùng của Bạch Thiếu Thần, rất khác với thường ngày mà anh đối với mình…
Diệp Tuyết mới biết rằng những gì anh vừa nói là thật, biết mình không thể thay đổi được mọi chuyện, sau đó liền lấy ra con át chủ bài cuối cùng, mong rằng có thể thay đổi được mọi chuyện…
“Thiếu Thần anh không thể hủy hôn với em được, chuyện này ông nội có biết không…”
“Chuyện này cô không cần phải quan tâm, chuyện nhà họ Bạch chúng tôi, chúng tôi tự có sắp xếp, giờ thì xong chuyện rồi, cô về đi…”
Ngay lúc này Bạch Thiếu Thần không muốn đôi co thêm với Diệp Tuyết nữa, dứt lời liền đuổi cô ả ra về…
Nhưng Diệp Tuyết đâu thể để mọi chuyện thành ra như vậy được, cô ả không ngừng khóc lóc, không ngừng nhắc đến ông Bạch…
“Không được em phải gọi cho ông nội biết, em muốn nói cho ông ấy biết anh đang ức hiếp em…huhu…”
“Tùy cô vậy…”
Bạch Thiếu Thần liền nhìn cô ta với ánh mắt đầy sắc lạnh, vì trước khi đưa ra quyết định này anh đã bàn bạc với ông nội Bạch…
Mà ông nội Bạch sau khi nghe thấy Bạch Thiếu Thần đã xảy ra quan hệ với một cô gái khác, cứ tưởng rằng ông sẽ rất tức giận…
Nhưng không, ông nội Bạch ngược lại tỏ ra rất vui vẻ, vui đến nỗi xém chút nữa là rơi nước mắt luôn rồi…
Vì cuối cùng cháu trai của ông cũng đã có phản ứng với phụ nữ, sau này sẽ không còn phải buồn bã, khi nghe mấy lời bóng gió sau lưng kia nữa…
Nhưng khi nhắc đến chuyện hủy hôn, ông liền tỏ ra khá bâng khuâng, vì Diệp Tuyết cũng là một cô gái khá tốt…
Không thể vì sự tham lam của ông Diệp mà nghĩ Diệp Tuyết cũng như vậy, trong lòng ông nội Bạch thật ra cũng rất thích Diệp Tuyết…
Mà Bạch Thiếu Thần biết ông cũng rất hiểu sự bâng khuâng của ông nội mình, anh liền lấy ra một bao thư đưa đến cho ông…
Lúc đầu ông cũng có chút bất ngờ, nhưng sau đó vẫn mở ra xem, bên trong là ảnh Diệp Tuyết đang qua lại với một người đàn ông khác…
Ánh mắt ông nội Bạch liền trở nên vô cùng tức giận, đôi tay run rẩy khi nhìn thấy những bức ảnh kia…
Ngay lúc này ông nội Bạch mới biết cháu trai của mình, đã bị người ta cắm sừng, không chần chừ suy nghĩ thêm nữa, ông nội Bạch liền đồng ý với quyết định hủy hôn của Bạch Thiếu Thần…
Mà Diệp Tuyết lúc này gọi liên tục mấy cuộc nhưng vẫn không thấy ông nội Bạch nhắc máy, cô ả luôn tỏ ra rất lo lắng…
Mọi ngày dù có bận chuyện gì đi nữa, Diệp Tuyết chỉ cần gọi một hai lần thì ông sẽ nhắc máy, giọng nói rất yêu thương giành cho cô ả…
Nhưng hôm nay gọi mãi nhưng chẳng được, Diệp Tuyết liền có dự cảm không lành trong lòng…
Còn ở bên trong phòng nghỉ lúc này, Tưởng Gia Tuệ cũng đã tỉnh dậy, lần này có vẻ khá hơn lần trước…
Chỉ có cái eo hơi đau nhức một chút, nhưng vẫn có thể bước xuống giường, mặc dù tướng đi có hơi khó khăn…
Tưởng Gia Tuệ đi vào phòng tắm, tắm gội lại một chút, sẵn tiện sử dụng một ít dầu gội với sữa tắm của anh…
Mùi hương thơm dịu nhẹ, nhưng lại đầy nam tính, thật khiến cho người ta say mê mà…
Qua một lúc cô mới bước ra ngoài, bước đến tủ quần áo của Bạch Thiếu Thần, chọn đại một chiếc áo sơ mi trắng mặc vào…
Sau đó sẽ bước ra ngoài tìm Bạch Thiếu Thần, bắt anh phải đền lại bộ váy mới mua cho mình…
Nhưng khi cánh cửa vừa mở ra, thì bên ngoài đã nghe tiếng khóc nức của một cô gái, tiếp đó là giọng nói lạnh lùng của Bạch Thiếu Thần…
Do bên trong phòng nghỉ được cách âm rất tốt, nên Tưởng Gia Tuệ không thể nghe hết toàn bộ câu chuyện nãy giờ…
Nhưng vẫn có thể đoán ra được cô ả kia là Diệp Tuyết, vị thê hôn thê của Bạch Thiếu Thần…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...