Người phụ nữ tóc xoăn nhắc tới tên của nhà máy mà ả ta đã nhìn thấy trước đó khi đi ngang qua, địa chỉ cũng được tùy ý nhắc tới, về phần công nhân sản xuất cái gì và sản xuất ra cái gì, ả ta thậm chí còn không biết.
Chỉ có thể nói những điều vô nghĩa: "Nhà máy của chúng tôi rất lớn, tổng cộng hơn 800 người.
Chúng tôi chủ yếu sản xuất ga trải giường và chăn bông.
Mọi người đều biết chăn ga gối lụa rất được ưa chuộng.
Bởi vì công việc kinh doanh thuận lợi nên chúng tôi cần nữ công nhân, sợ chăn lụa bị hư cho nên muốn tuyển các cô gái trẻ tay mềm mại.
"
Ả ta vốn tưởng rằng mình đã thông qua khảo nghiệm, không ngờ vừa mới nói xong liền nghe thấy Mục Kinh Trập hỏi.
"Đối với khu vực đó hiện tại có không ít nhà máy đúng không? Còn về mền lụa thì không thể làm bằng tay được, nhất định phải dùng máy đúng không? Cô dùng loại máy gì? Thêm nữa hơn 800 người cộng với máy móc, quy mô rất lớn, diện tích nhà xưởng phải lớn hơn, hơn nữa phải có thương hiệu riêng, thương hiệu của cô là gì? Cô đã quảng cáo trên TV hay đài phát thanh chưa?"
"Nói cho tôi biết để tôi xem có nghe nói qua hay không, cô còn chưa nói cho tôi biết cô là nhân sự hay công nhân nữa đấy?
Vài câu nói khiến người phụ nữ tóc xoăn hoàn toàn sửng sốt, ai biết dùng loại máy gì, cũng không biết là nhãn hiệu gì, huống chi là quảng cáo của đài truyền hình.
Ả ta cũng không hiểu, vì sao Mục Kinh Trập lại hiểu chuyện này? Cô có thể tiếp thu bất cứ điều gì ả ta nói, thậm chí cô còn biết những gì ả ta không biết?
Và tại sao lại nghe những gì cô nói, như thể bạn đã từng ở đó?
Mục Kinh Trập thực sự đã đến đó, nhưng đó là ở kiếp trước của cô.
Thế giới này là một thế giới tiểu thuyết, có thể coi là thế giới song song, có rất nhiều địa điểm hư cấu, nhưng có một số địa điểm lại giống với hiện thực, ví dụ như một số thành phố.
Khi Mục Kinh Trập đến đó ở kiếp trước, thành phố đó đã phát triển rất tốt, vì vậy bây giờ có thể nói về nó.
Thấy người phụ nữ tóc xoăn bị cứng họng, Mục Kinh Trập không kiên nhẫn thúc dục: "Nói đi, sao không nói nữa.
"
"Cô hỏi nhiều như vậy làm gì, có những thứ cô không thế hỏi được.
" Người phụ nữ tóc xoăn cố hết sức giữ bình tĩnh.
"Như thế nào là không hỏi được, tôi chỉ muốn thực sự hỏi, cô không biết rằng tôi đang kinh doanh sao? Có những người làm việc với tôi từ khắp nơi trên thế giới và tôi cũng làm ăn với những người cô đã đề cập, cô không nói thì tự tôi sẽ đi hỏi.
"
Những lời này là giả, nhưng Mục Kinh Trập hỏi thật cũng không phải là không thể, cô chẳng có gì phải chột dạ, người nên chột dạ cũng không phải là cô.
Mục Kinh Trập quan sát rất lâu, mà người phụ nữ tóc xoăn đã hoàn toàn hoảng sợ.
Ả ta không thể trả lời bất cứ điều gì, ả ta càng nói thì càng nhiều điều sẽ bị lộ tẩy.
Cuối cùng, ả ta chỉ có thể vòng vo: "Cô cũng không có đi, hỏi nhiều như vậy làm gì, hỏi xong ai biết cô sẽ làm gì, tôi cần gì phải nói cho cô biết, tôi chỉ có lòng để mọi người cùng nhau kiếm tiền mà thôi, cô không đi thì quên đi!"
Nói xong, ả ta lắc đầu định rời đi, lại bị một tiếng quát lớn ngăn lại.
"Chờ đã, ai nói bà có thể đi.
"
Người phụ nữ tóc xoăn quay đầu lại, thấy Thiệu Nam từ phía sau Mục Kinh Trập đi ra.
"Hôm nay nếu không nói rõ ràng, liền đừng nghĩ ra khỏi cửa này.
"
Người phụ nữ tóc xoăn nhìn thấy thái độ phách lối của một đứa trẻ con, tức giận đến sầm mặt: "Ta muốn đến thì đến, muốn thì đi, không mượn ngươi xen vào.
"
Ả ta nói xong, hừ một tiếng, xoay người chuẩn bị rời đi.
"Mọi người giúp tôi ngăn cô ấy lại.
" Mục Kinh Trập nói.
Người phụ nữ tóc xoăn cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ ai sẽ nghe cô nói, kết quả mới đi được hai bước liền bị ngăn lại.
Ai cũng không phải người ngu, bọn họ nhìn ra được người phụ nữ này vừa chột dạ, vừa có vấn đề.
"Cô không được đi, ở lại nói rõ ràng.
"
"Còn nói rõ ràng cái gì, những điều nói ra đều không chứng cứ, cô ta chính là chột dạ mà thôi, tôi cảm thấy mọi người suy đoán đều không sai, cô ta chỉ là muốn dẫn dắt những cô gái trẻ kia đi làm chuyện thất đức mà thôi.
"
Lừa gạt các cô gái trẻ và xinh đẹp ra ngoài để làm gì? Làm gì thì ai cũng hiểu rõ rồi.
Mọi người tức giận chỉ trích: "Vừa rồi tôi nói cô ta không phải người đàng hoàng, nhưng bây giờ nhìn lại đúng thật là không phải người đàng hoàng!"
"Cô ta chỉ muốn hại người thôi!"
Người phụ nữ tóc xoăn thực sự hoảng sợ: "Các người đang nói nhảm cái gì vậy! "
Lời nói ra còn chưa hết liền bị đẩy mạnh một cái: "Chính cô sa đọa còn chưa tính, còn muốn hại người khác, sao lại rẻ rúng như vậy!"
Những người lẽ ra phải đi đã vô cùng sợ hãi.
Còn kẻ đã bị lừa mất con gái hay thậm chí là vợ mình, so với lúc khí thế hùng hổ, lần này sắc mặt tái nhợt, lẩm bẩm không thể nào.
Người phụ nữ tóc xoăn nhìn họ, vội vàng nói: "Mau giúp tôi với.
"
Ả ta vừa định kích động mọi người, liền nghe thấy Thiệu Nam nói: "Mọi người bình tĩnh, đừng ầm ĩ, chúng ta bình tĩnh hỏi một chút tình hình trước.
"
Cậu dừng lại, nhìn về phía người phụ nữ tóc xoăn: "Nếu bà không muốn nói rõ ràng ở đây, vậy phải đưa bà đến đồn cảnh sát.
"
Đồn cảnh sát vừa nói ra, tất cả mọi người đều sửng sốt, người phụ nữ tóc xoăn cũng hoảng sợ nói: "Đồn cảnh sát, mày nói bậy bạ gì vậy.
"
"Tôi không nói nhảm.
Nếu bà thực sự lừa dối mọi người làm điều xấu, thì bà đang phạm pháp và phải ngồi tù.
"
"Mày mới ngồi tù, mày mới phạm pháp, mày thì biết cái thá gì hả thằng nhãi!" Người phụ nữ tóc xoăn nghe tin mình ngồi tù run lẩy bẩy.
"Tôi so với bà hiểu rõ hơn.
" Thiệu Nam mở miệng đọc thuộc lòng luật pháp, thậm chí là thứ tự đều có thể nêu ra.
Nói xong, cậu lấy ra một quyển sách pháp luật: "Đều là nói ở đây, bà có thể suy nghĩ xem mình đã vi phạm bao nhiêu điều.
"
Người phụ nữ tóc xoăn và mọi người đều kinh ngạc, làm sao Thiệu Nam có thể đọc thuộc lòng những điều này?
Mục Kinh Trập cũng sửng sốt, cuốn sách luật trong tay Thiệu Nam vừa vặn là cuốn lần trước cô mượn ở thư viện huyện.
Cô nghĩ rằng mấy đứa trẻ hiếu kì nên muốn đọc, cũng nghĩ rằng việc đọc và hiểu Pháp luật sẽ tốt cho chúng, vì vậy cô đã mượn nó và muốn tìm thời gian để nói chuyện với chúng.
Không cần thiết phải đọc hết, chỉ là muốn trao đổi với chúng về những điều không được làm và vi phạm pháp luật.
Nói chuyện với chúng nhiều hơn, thiết lập một cái nhìn đúng đắn về các giá trị và cuộc sống, để tránh cho chúng đi lạc lối trong tương lai và không biết rằng đã vi phạm pháp luật gì.
Cuối cùng, cô còn chưa kịp lật ra, còn chưa kịp nói với bọn chúng, Thiệu Nam đã đọc rồi, còn biết đọc thuộc lòng?
Đối mặt với ánh mắt của mọi người, Thiệu Nam cũng không có phản ứng gì nhiều, nhưng nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Mục Kinh Trập, khóe miệng cậu hơi cong lên.
Cậu có thể được coi là giúp đỡ mẹ mình ngày hôm nay.
Thiệu Nam đột nhiên quan tâm đến pháp luật là do những gì đã xảy ra với Mục Kinh Trập lần trước, cậu rất không hài lòng khi thấy Triệu Lan được thả về.
Từ việc đó, cậu thấy được tầm quan trọng của luật pháp nên đã nói với Mục Kinh Trập rằng cậu muốn tìm hiểu luật pháp, cuốn sách được mượn về cũng đã được đọc ngay lập tức.
Nói là nhàm chán thì thật sự rất nhàm chán, nhưng Thiệu Nam vẫn kiên nhẫn đọc và nhẩm thuộc lòng, tra những từ mình không biết, không hiểu thì hỏi.
Mục Kinh Trập biết rằng mấy đứa trẻ đều rất lợi hại, tương lai chúng là những ông chủ lớn, nhưng cô không ngờ rằng lại lợi hại đến mức độ này.
Mọi người nhìn Thiệu Nam ngẩn người, còn chưa kịp hành động gì, Thiệu Nam đã kết luận vấn đề bằng vài câu.
Những người trong thôn không hiểu một số quy định của pháp luật, nhưng họ cũng biết rằng người phụ nữ tóc xoăn đã vi phạm pháp luật khi làm như vậy.
Trước lạ sau quen, có lần đầu sẽ có lần thứ hai, mọi người vội vàng tiến lên trói người phụ nữ tóc xoăn lại chuẩn bị đưa về đồn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...