Mục Kinh Trập và Thiệu Nam đến đài truyền hình để quay, phía bên đài truyền hình đã sắp xếp chỗ ở, cho nên Mục Kinh Trập cũng không cần lo lắng.
Sau cùng Quý Bất Vọng lần này không ở trong khách sạn với họ mà về nhà, bởi vì Quý lão gia hiện tại đang ở thủ đô, nếu anh dám không quay về, có thể sẽ bị đánh gãy chân.
"Yo, chịu quay lại rồi đấy à.
" Nhìn thấy Quý Bất Vọng trở lại, khuôn mặt của Quý lão gia tràn đầy hiếm lạ: "Ta còn tưởng con đã hoàn toàn trở thành cô gái gả về nhà chồng, là bát nước hắt đi nữa nha.
"
Quý Bất Vọng: "! Cha, lời này của người là sao.
"
"Ta có chỗ nào nói sai sao, nhà khác là con gái lớn rồi không dùng được, nhà chúng ta thì tốt rồi, mấy đứa con trai lớn rồi không đứa nào ở lại, tiểu Linh cũng vậy, con cũng vậy, người không biết còn tưởng các ngươi đến nhà người ta ở rễ, ta cũng chỉ có thể xem là các ngươi là người đã gả đi.
"
Quý Bất Vọng: "Cha, nếu người cứ nói tiếp nữa, con thực sự sẽ quay trở lại 'nhà vợ'.
"
Quý lão gia thiếu chút ném chén trà trong tay sang phía đối diện: "Nói với con hai câu, con còn muốn làm loạn.
"
"Cái kia là sự thật, cha nói gì thì nó là cái đó.
"
Quý lão gia nhìn ra phía sau lựng: "Miệng lưỡi ngọt như vậy, sao không đưa người về nhà?"
"Cha đừng vội, còn chưa tới thời điểm thích hợp.
"
Kinh Trập vẫn chưa chấp nhận anh đâu, lúc này mà mang cô về nhà sẽ không thích hợp, Quý Bất Vọng cảm thấy trong đầu Mục Kinh Trập hiện tại chỉ có công việc kinh doanh và mấy đứa trẻ, chứ không có tâm tư nào khác.
Quý Bất Vọng đã đúng, khi buổi ghi hình chính thức của chương trình bắt đầu vào ngày hôm sau, Mục Kinh Trập không màng đến anh nữa.
100 thí sinh xuất sắc nhất sẽ tranh tài trên cùng một sân khấu, chương trình lần lượt thông qua các vòng loại trực tiếp và người có kho kiến thức toàn diện nhất chính là nhà vô địch.
Chương trình tổng cộng có mười tập, hai tập đầu tiên là vòng sơ khảo tái đấu, trận chung kết kéo dài ba ngày, ba ngày sau sẽ trực tiếp chọn ra quán quân, nội dung ghi hình cũng được quay trong ba ngày, sau đó sẽ được biên tập để tám tập để phát sóng.
Trong số một trăm thí sinh hàng đầu, người nhỏ tuổi nhất là Thiệu Nam, người nhỏ tuổi khác cũng đã lớp sáu, mười một hoặc mười hai tuổi, nhưng chỉ riêng cậu mới sáu tuổi.
Lúc đầu, các thí sinh khác còn tưởng cậu đi nhầm, hoặc đi cùng anh trai vào đây, nhưng hóa ra cậu cũng là một thí sinh.
Biết cậu tham gia thi đấu, những người khác mặc dù không nói gì, nhưng đều cảm thấy tổ tiết mục không biết xấu hổ, trên khán đài có rất nhiều khán giả, còn tưởng rằng Thiệu Nam tới đây làm linh vật.
Nhưng khi trận tranh tài bắt đầu, một ngày trôi qua, một phần ba số người đã bị loại, mọi người lại phát hiện ra rằng Thiệu Nam vẫn còn ở đó và chưa có bị loại.
Mọi người bắt đầu nhìn thẳng vào Thiệu Nam, bắt đầu coi cậu là đối thủ, thậm chí còn hỏi thăm tình huống của cậu.
Có thể đi được đến đây đều là những người được coi là 'thiên tài' trong miệng người khác, tuy Thiệu Nam là một đứa trẻ, nhưng mọi người vẫn sẵn sàng chấp nhận điều đó.
Đến ngày thứ hai, lại đào thải hơn hai phần ba người, chỉ còn lại hơn 30 người tiến vào vòng chung kết, mọi người vẫn thấy Thiệu Nam vẫn ở đó và không bị loại.
Phải biết rằng các câu hỏi trong chương trình đưa ra rất khó và đòi hỏi kiến thức rộng, thí sinh lọt vào vòng chung kết cũng không phải điều dễ dàng.
Mọi người trở nên cảnh giác hơn với Thiệu Nam và bắt đầu coi cậu như một đối thủ cạnh tranh.
Trận chung kết vào ngày thứ ba, đặc biệt là sau các vòng thi hỏi đáp nhanh vào buổi chiều và buổi tối trong hiệp hai, đã cho mọi người biết rằng chính mình đánh giá thấp Thiệu Nam.
Câu hỏi vừa đặt ra, tiếp đến sẽ phải trả lời ngay, ai đưa đáp án đúng trong thời gian ngắn nhất sẽ được tiến vào vòng sau, ai sai hoặc không trả lời được câu hỏi sẽ bị loại, mọi người làm bài, Thiệu Nam cũng không thể hiện nhiều trước mặt mọi người, tốc độ làm cũng không nhanh, không có nhiều thu hút.
Qua hiệp đấu vào buổi trưa đã trực tiếp loại đi phân nửa thí sinh, chỉ có mười người dẫn đầu tiếp tục tiến vào vòng 3, bắt đầu vòng thi hỏi đáp nhanh, Thiệu Nam bắt đầu tỏa sáng.
Liên tiếp giành quyền trả lời, trả lời và trả lời, dường như không có gì mà Thiệu Nam không biết, nhất là đối với một số kiến thức pháp luật, cậu càng xuất chúng.
Thiệu Nam mang một bộ quần áo thanh lịch, trông giống như một hoàng tử nhỏ, đã tung ra đòn tấn công cuối cùng.
Những người có mặt tại hiện trường, khán giả và thậm chí cả người dẫn chương trình đều bị Thiệu Nam làm cho kinh ngạc, Thiệu Nam cứ vậy mà thẳng tiến trực tiếp tiến vào top ba và bắt đầu tranh giành vị trí quán quân.
Mà hai người cùng cậu tranh giải quán quân là một nữ sinh trung học cơ sở và một nam sinh năm hai trung học, vốn là những người ưu tú nhất, nhưng lần đầu tiên đối mặt với Thiệu Nam, bọn họ không hẹn mà cảm thấy áp lực.
Thiệu Nam liên tù tì nhấn nút giành quyền trả lời, điều này gây áp lực rất lớn cho bọn họ, bọn họ bắt đầu đi trên sân khấu, khán giả trên khán đài trở nên căng thẳng.
Mục Kinh Trập cảm thấy cô như đang đi tàu lượn siêu tốc trong ba ngày nay, đặc biệt là trong trận chung kết, cô lo lắng đến nỗi lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Khán giả bên cạnh Mục Kinh Trập nhận ra rằng cô là mẹ của Thiệu Nam, tò mò hỏi cô làm thế nào nuôi dạy Thiệu Nam và làm thế nào cô có thể nuôi dạy con cái của mình tốt như vậy, về điều này, Mục Kinh Trập bất lực nói: "Tôi thật ra cũng chẳng bồi dưỡng gì cả, thằng bé sinh ra đã giỏi như vậy rồi.
"
Thật ra, Mục Kinh Trập lúc đầu cũng bị Thiệu Nam làm cho kinh ngạc, nhưng sau đó cô đã hiểu ra, trong cốt truyện gốc cậu chính là một học bá, trong tương lai sẽ trở thành một bậc thầy trong giới nghiên cứu khoa học, còn một mình tự mài dũa thành một cao thủ y học.
Năng lực học tập như vậy khẳng định không tồi, huống chi cậu có trí nhớ rất tốt và tinh thần ham học.
Trong khoảng thời gian này, Thiệu Nam về cơ bản đã đọc hết sách trong thư viện huyện, cũng đọc sách cô mua, sách ở bên phía Quý Bất Vọng cũng đọc rất nhiều, có thể nói Thiệu Nam chính là một trong những đứa trẻ đọc nhiều sách nhất.
Lúc Thiệu Đông làm ăn, cậu đọc sách học tập, lúc Thiệu Tây sáng tác, cậu đọc sách học tập, lúc Thiệu Bắc quay phim và Thiệu Trung viết nhạc, cậu vẫn đọc sách học tập.
Cậu ngoaị trừ học tập vẫn là học tập, ngoại trừ đọc sách vẫn là đọc sách, đọc sách rất nhiều, trí nhớ lại tốt, đọc một lần cơ bản là có thể nhớ kỹ, đã đọc qua là không thể quên được, cho nên Thiệu Tây mặc dù nhỏ tuổi nhưng lượng kiến thức dự trữ đã kinh người, đặc biệt là các vấn đề về pháp luật này.
Mà trong cuộc thi tri thức lần này, ngoại trừ thi đấu ra, nó còn muốn phổ biến và truyền đạt một số kiến thức quan trọng, nhiều câu hỏi về kiến thức pháp luật thực tế được đưa ra rất nhiều, Thiệu Nam liền chiếm ưu thế.
Không ai có thể nghĩ rằng Thiệu Nam nhỏ tuổi như vậy mà đã đọc và nghiệm túc nghiên cứu về pháp luật, kết quả cuối cùng là Thiệu Nam đã trở thành quán quân của chương trình này.
Không thể tin được, nhưng cũng xứng đáng.
Những thí sinh khác, người được mọi người gọi là thiên tài, đều bị thuyết phục và nói rằng Thiệu Nam là một thiên tài, nhao nhao giới thiệu bản thân làm quen với cậu, còn trao đổi thông tin liên lạc, hẹn nhau sau này phải viết thư cho nhau.
Mục Kinh Trập nhìn một màn thì rất phấn khích, nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, không chỉ những người tham gia muốn biết Thiệu Nam, mà cả các giám khảo cũng bị Thiệu Nam thu hút.
Những giám khảo có thể được mời tham gia loại chương trình này đương nhiên không phải là người đơn giản, họ đều là những tồn tại hàng đầu trong nước, ví dụ như người muốn làm quen với Thiệu Nam là giáo sư của hai trường đại học tốt nhất trong nước.
Hai trường đại học này hầu hết mọi người ở Trung Quốc đều biết đến, còn là nỗi phân vân thời còn trẻ của mọi người để chọn trường đại học.
Mục Kinh Trập đã sững sờ khi nghe thấy tên của hai người, mà lúc này một giáo sư khác đã đến, nói rằng ông ấy đến từ Đại học Luật, nơi được công nhận là trường đại học luật tốt nhất ở Trung Quốc, ông rất ấn tượng với Thiệu Nam, cũng tham gia vào hàng ngũ đoạt người.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...