Xuyên Sách Nam Chính Bệnh Kiều Hắc Hóa


"Mộng Mộng! Con không cần chiếu cố hắn!" Trần Thiên Khiếu lôi kéo nàng, thấp giọng nói, hắn cảm thấy 'Chiếu Cố' này đặc biệt có ẩn ý, không cần đâu.
"Hắn sau này sẽ là sư đệ của con! Con buông tha cho hắn đi, có được không?"
Sư phụ đang nghĩ gì vậy! Tô Mộng Mộng cảm thấy mọi người đều đang nghĩ nàng là ác nhân, tâm tư đen tối!
Nàng thật sự nghĩ chiếu cố hắn! Không phải muốn 'Chiếu Cố' hắn!
"Sư phụ, túi trữ vật của ngài đâu!" Tô Mộng Mộng nhìn về phía hắn mấy lần, làm sao đều không nhìn thấy?
Trần Thiên Khiếu nghe được lời nói của nàng, trong lòng điên cuồng gõ chuông, gắt gao che chặt eo của mình, "Con muốn làm gì!"
"Lấy ra đi!" Tô Mộng Mộng đưa tay ra, cười giống như hồ ly "Nhanh lên nha!"
Trần Thiên Khiếu cẩn thận từng li từng tí đem túi trữ vật lấy ra, mở ra một điểm khe hở, "Con rốt cuộc muốn làm gì?"

Tô Mộng Mộng cầm lấy xem thử, liền cái này, đây là trung cấp linh thạch?
Nàng đem túi trữ vật mở ra nhìn xem, có hai viên!
"Sư phụ, cho ngài! Ngài yên tâm về sau con sẽ đối xử thật tốt với sư đệ!"
Trần Thiên Khiếu nhìn thấy đồ vật nàng lấy ra, tức giận đến muốn ngất xỉu, "Kiếm của con không phải vẫn đang dùng tốt sao, lấy kiếm này của ta làm gì! Còn có trả linh thạch cho ta!"
"Không trả! Nhìn thấy rồi thì là của con!" Kiếm này thì sao, nàng không thể lấy sao!
"Con lúc nào thì biến thành bộ dạng tham tiền này! Mộng Mộng, cái này bất lợi đối với đường tu hành của con, con không thể để tiền tài che mắt được!" Hắn nói thật thấm thía, tận lực bày ra dáng vẻ tận tình khuyên bảo.

"Vậy thì thật tốt, bên trong còn có một khối, sư phụ để con xử lý hết những thứ mê hoặc nhân tâm này đi!"
"Không được!"
"..."
"Chủ nhân, hai thầy trò tham tiền này là sư phụ cùng sư tỷ của ngươi? Thật không đứng đắn!"
Bùi Tịch nhìn hành động của hai người, hơi nâng mắt, đây có lẽ chính là tình thầy trò đi.

"Giá trị hắc hóa của nam chính giảm 0.5."
Tô Mộng Mộng nghe được giá trị hắc hóa của nam chính giảm, ánh sáng trong mắt còn chưa kịp tiêu tan, lập tức bị thông báo 0.5 điểm dọa, nàng phi một châm trực tiếp tăng 5 điểm, bây giờ cũng chỉ giảm được 0.5 điểm.


"Kiếm của con hư rồi?" Trần Thiên Khiếu mặt mũi tràn đầy dấu chấm hỏi, không phải nói kiếm này cho hắn bảo quản sao?
"Cái này là để tặng người khác a!" Tô Mộng Mộng cầm kiếm nhìn nhìn, rất giống kiếm của nàng, xem ra là thanh kiếm tốt! Không phải đồ của nàng, đem tặng tâm nàng cũng không đau!
"Tặng? Tặng ai?"
Tô Mộng Mộng không thèm đếm xỉa đến hắn bỗng nâng cao âm lượng, bây giờ không nỡ cũng chậm rồi, đồ đã đến tay nàng thì không thể lấy về!
Sư đệ, đây là lễ gặp mặt sư tỷ tặng đệ, đệ mau đem cái kiếm sắt kia ném đi! "Tô Mộng Mộng bộ dáng hào sảng đưa kiếm tới, nam chính sao có thể dùng một thanh phổ thông kiếm sắt được!
Thật mở rộng kiến thức cho bổn lang, nữ nhân này vậy mà cầm đồ của người khác coi như lễ vật của mình tặng đem người khác!" Chủ nhân, ngươi cảm thấy thanh kiếm này nhìn rất quen mắt hay không? "
Trần Thiên Khiếu, sờ đầu, nhìn tiểu đồ đệ mình mới nhận, dáng người thon dài, người lại trắng nõn tuấn mỹ, khí chất lỗi lạc, mơ hồ còn lộ ra cao ngạo.

Là có một túi da rất tốt, khó trách Mộng Mộng sẽ tâm động, đem hiệp lữ kiếm của mình tặng đi.

" Chủ nhân! "Nhìn kĩ một chút," Kiếm này hình như cùng kiếm của nàng chính là một đôi hiệp lữ kiếm! "

" Nàng, nàng vậy mà ham muốn sắc đẹp của ngươi! Nàng thích ngươi! "
" Im miệng! "
Bùi Tịch mắt đen trầm xuống, khẽ cúi đầu, thích? Trào phúng nhếch môi, một bên là sư tỷ ngang ngược, tùy hứng, được sủng mà hư, một bên là ngoại môn đệ tử không ai để ý.

Cái gọi là thích, cũng chỉ là nhìn trúng túi da của hắn thôi.

" Sư đệ, cầm nhanh lên nha!"Tô Mộng Mộng nhìn thấy hắn đứng im không nhúc nhích, chẳng lẽ nguyên chủ đắc tội với hắn quá nhiều?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui