Khi An Nhạc đột nhiên bị Lưu ma ma xoay người liền hoảng sợ, tia cảm xúc phức tạp trong mắt còn chưa kịp thu lại, khi hồi thần thì đúng lúc nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Lưu ma ma, vì vậy liền nhanh chóng đem cảm xúc trong mắt thu lại, lại biến thành đứa trẻ nhỏ sớm thông minh nhưng ánh mắt trong suốt, thấy Lưu ma ma không tiếp tục suy nghĩ chuyện vừa rồi, An Nhạc thở dài nhẹ nhõm.
Ngay lúc xe dừng lại ở trước cửa biệt thự, An Nhạc được Lưu ma ma bế ra, nói là về nhà.
Nơi này là chỗ đặc biệt nhất ở thủ đô, quần biệt thự có hệ số an toàn cao nhất, bởi vì nơi này là nơi cư trụ của thế gia cao nhất Hoa Hạ - Mặc gia và tứ đại gia tộc Hoa Hạ.
Đương nhiên, chỉ có dòng chính mới có thể ở, chỉ là, mỗi gia tộc sẽ có khu vực riêng, diện tích đều rất lớn, hơn nữa, biệt thự của mỗi gia tộc đều có con đường câu thông với bên ngoài khác nhau, cho nên, chỉ cần không phải cố ý, năm gia tộc này cũng sẽ không chạm mặt nhau.
Trong đó, gia tộc thần bí nhất, chính thế gia cao nhất Hoa Hạ - Mặc gia.
Sau khi An Nhạc vào, phát hiện công việc xanh hóa ở nơi này đều làm vô cùng đến nơi đến chốn, lúc vừa rồi luôn thất thần, cho nên không nhìn thấy, bây giờ mới nhìn thấy, bố trí trong biệt thự cũng rất dễ chịu, rất có cảm giác nhà.
Có điều, Lưu già và Triệu gia cùng với hai đại thế gia khác có một chút khác nhau, đó chính là, tình cảm của người gia tộc bọn nàng sâu nhất, cho nên nhân số gia tộc bọn nàng cũng không nhiều, đều là cùng nhau ở chung một nơi.
Nói ví dụ như, người Lưu gia có hiện nay là: Lưu gia gia, Lưu nãi nãi, Lưu ba ba, Lưu ma ma, Lưu An Nhạc, đại ca Lưu An Thần, Lưu bá bá, Lưu thẩm thẩm, tam ca Lưu An Nhiên, bọn họ là ở cùng với nhau; mà người Triệu gia hiện nay có là: Triệu gia gia, Triệu nãi nãi, Triệu đại cữu, Đại cữu mụ (*), nhị ca Triệu Hiên Huy, Triệu tiểu cữu, Triệu cữu mụ (**), tứ ca Triệu Hiên Vinh, bọn họ cũng là ở cùng một nơi với nhau.
Ngoài ra, Lưu ma ma Triệu Phi Tuyết chính là con gái nhỏ của Triệu gia.
Tuổi tác của bốn vị ca ca cũng không hơn kém nhau mấy, gần như là sinh ra cùng một năm, chẳng qua là không cùng một tháng thôi.
(*) Triệu đại cữu, Đại cữu mụ: cậu Triệu lớn, dì lớn.
(**) Triệu tiểu cữu, Triệu cữu mụ: cậu Triệu nhỏ, dì Triệu nhỏ.
Vừa mới đi vào, liền phát hiện bên trong phòng khánh hai người nhà Lưu Triệu đang ngồi phía trước, thấy các nàng thì hai mắt lập tức tỏa sáng đi tới, Lưu gia gia rất nhanh ôm lấy An Nhạc, "Cút cút cút, đây là tôn nữ (*) của ta, ai dám cùng ta cướp!" Nam nhân hai nhà Lưu Triệu đều âm thầm khó chịu, hạ quyết tâm lần sau nhất định phải ôm được An Nhạc, đặc biệt là Lưu ba ba có oán niệm sâu nhất, Lưu ba ba cảm thấy mình rất nghẹn khuất, a a a, đây là con gái của hắn đó, hắn còn không có ôm quá mấy lần, gần như mỗi lần đều bị Lưu gia gia giành trước, ân, tóm lại là phải kính già tốt, hay là yêu trẻ tốt, đó là một vấn đề nghiêm túc.
(*) Tôn nữ: cháu gái.
Chỉ có Triệu gia gia còn đang nói với Lưu gia gia: "Là tôn nữ của ngươi thì chẳng lẽ lại không phải là ngoại tôn nữ (*) của ta sao? Nhanh lên, ôm một chút là được, ta vẫn còn chưa có ôm nhiều đâu", " Chó má ngươi không có ôm nhiều, ở bệnh viện ngươi ôm còn ít chắc!", các phụ nữ thấy bọn họ có cái dạng đều cười thầm không thôi, An Nhạc cũng cảm thấy trái tim đang ấp áp, đây là cảm giác có người nhà sao? Nàng muốn cho bọn một cơ hội, để xem bọn họ có đáng để cho nàng tín nhiệm hay không.
(*) Ngoại tôn nữ: cháu (gái) ngoại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...