Xuyên Qua Vạn Giới Hệ Thống


Ô Thản Thành.

Tiêu GiaMột bóng đen đang phi hành đến phía sau hậu sơn của Tiêu Gia.Bóng đen đứng trước một căn nhà nhìn cũ kĩ được xây bên cạnh một con suối bao quanh là rừng cây.


Trong lòng là một thân bạch y có vẻ là đang say giấc mộng."Két, bụp" bóng đen trực tiếp đá cửa đi vô thuần thục đem bạch y thiếu nữ đặt lên giường và ....!đắp chăn rồi quay ra ngoài.Ngồi bên bộ bàn ghế đá bên ngoài căn nhà, những cơn gió lẳng lặng thổi qua mái tóc của bóng đen thiếu niên mái tóc đen mái sọc trắng đặc trưng.

Đúng hắn đã mang Tiểu Y Tiên về được Ô Thản Thành, Tiêu Gia đi đường liên tục hốc hai ba bình hồi khí đan cộng thêm Phong hệ khiến hắn rất nhanh về tới nơi.Hẳn là mọi người thắc mắc sao hắn không dùng Dạ Hành, lí do bởi vì hắn chưa đủ sức để có thể di chuyển hai người với khoảng cách xa như vậy, nếu làm được thì trình độ ít nhất cũng phải Đấu Vương cường giả a."Cảnh vật vẫn như xưa, haizzz" hắn thở dài nhìn lấy cảnh vật xung quanh, có vẻ từ lúc hắn mất tích luôn có người đến dọn phòng cho hắn a.Lấy rượu trong Nạp Giới ra tu một ngụm.Đột nhiên hắn nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu nhìn lại là một tiểu nữ hài khoảng 8,9 tuổi thân mặc thanh sắc y phục khuôn mặt trông vô cùng đáng yêu.Hai người nhìn nhau cả một lúc lâu, hắn định lên tiếng thì phía sau tiểu nữ hài kia lại xuất hiện thêm một tiểu nữ hài nữa thân mặc tử sắc y phục khuôn mặt cũng cực kỳ xinh xắn lên tiếng nói."Huân Nhi ngươi làm gì mà thần người r..." chạy lên sánh vai cùng Huân Nhi thấy hắn thì tiểu nữ hài cũng đứng hình nói không ra tiếng.Không khí lúc này hắn cảm thấy trở nên quái dị hơn.

Hắn định lên tiếng thì tử y nữ hài tăng tốc lao về phía hắn, hắn cũng không hề tránh né vì tiểu nữ hài kia mới chỉ đạt Cửu Đoạn đấu khí và cũng không hề có sát khí bởi tu luyện Thất Sát Quyền khiến hắn ta rất nhạy cảm với sát khí."CA CA" tử y nữ hài hét lớn rồi lao nhanh lại ôm lấy hắn làm hắn cũng bất ngờ.Mái tóc này, cảm giác này nàng không thể sai được đây chính là ca ca đã mất tích gần cả 7 năm của nàng."Hức..hức cả thời gian qua ngươi đã đi đâu hả thối ca ca" vừa ôm hắn vừa khóc vừa lên tiếng trách móc.Hắn ta đứng hình mất 5s nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần nhẹ nhàng vô lưng cái tiểu muội muội này dù hắn chưa gặp một lần nhưng cỗ thân thể này gần như có thể cảm nhận được đây là tiểu muội muội của hắn Tiêu Linh Nhi.Sau một lúc thì muội muội hắn cũng bỏ hắn ra nhưng là để lao vào lòng hắn nằm trên mặt vẫn còn lấy vài đạo nước mắt.Lấy tay áo lau lau mặt cho Linh Nhi hắn bây giờ cũng chả biết nên nói gì nữa.

Quay qua nhìn tiểu hài được gọi là Huân Nhi kia thì thấy cũng đang bịt miệng lại khóc làm hắn cũng khá khó hiểu, muội muội khóc cho hắn thì hắn cũng hiểu còn Huân Nhi hắn ta có quen biết gì đâu nhỉ.Thấy hắn nhìn Huân Nhi cũng nhanh tay lau đi nước mắt của mình, nàng nhớ rõ thân ảnh năm đó đã cứu nàng mái tóc đen điểm một sọc mái bạc trắng khí thế ngang trời, đã hy sinh cả chính nình để cứu lấy nàng, nàng nhớ y nguyên câu nói năm đó từng sự việc nàng đều nhớ rất rõ cứ nghĩ răng mình sẽ không gặp lại được nam nhân đó nữa nhưng hiện tại nam nhân ấy đang bình an vô sự trước mặt nàng, rung động là không tránh khỏi a.Sau vài phút bình tĩnh lại thì Linh Nhi đang ở trong lòng hắn hỏi."Đã có chuyện gì xảy ra với ngươi trong những năm qua vậy ca ca"Hắn gãi gãi cằm kể lại cho muội muội hắn nghe nhưng đương nhiên là chém gió ra một số chi tiết rồi đại loại là lúc hắn bị rơi xuống vực thì có một lão tiên nhân đã cứu hắn và nhìn ra hắn có thiên phú luyện dược nên nhận hắn làm đồ đệ và hắn cũng có một cái sư muội ( trước khi về Tiêu Gia thì hắn đã căn dặn Tiểu Y Tiên lấy thân phận là tiểu sư muội của hắn) rồi sau chừng ấy năm thì cho hắn ta xuất sơn đá hắn ra khỏi núi và hắn trở về Tiêu Gia."Hai người các ngươi cứ tiếp tục hàn huyên đi ta xin phép đi trước" Huân Nhi nói xong định quay người rời đi.Linh Nhi từ trong lòng hắn nhảy ra kéo tay Huân Nhi lại nói."Không phải mấy năm qua ngươi rất lo cho ca ca ta sao, sao giờ thấy ca ca ta về lại rời đi"Nàng rất hiểu rất rõ ca ca nàng mất tích là do cứu lấy Huân Nhi ngày hôm ca ca nàng mất tích Huân Nhi đã chạy về báo cho Tiêu Gia biết đúng lúc nàng và gia gia nàng vừa về đến Tiêu Gia và trong khoảng thời gian này hai nàng cũng rất thân thiết với nhau."Ta..

" ánh mắt áy náy của Huân Nhi hết nhìn hắn rồi quay qua nhìn Linh Nhi.


Tại vì nàng năm xưa nghịch ngợm không nghe lời cảnh báo mà đi ra sau núi Tiêu Gia dẫn đến Tiêu Phong gặp nguy hiểm.

Nếu như bình thường Lăng Lão có thể cứu được nàng nhưng xui xẻo làm sao hôm ấy Lăng Lão phải về tộc để báo cáo gì đó.Hắn tu ngụm rượu rồi nói."Huân Nhi nếu ngươi không cần tự trách bản thân mình đâu đừng nhìn về hướng tiêu cực nhiều quá mà quên mất mặt tích cực của một sự việc" hắn lại tu thêm ngụm nữa nói "Nếu hôm ấy ta không cứu ngươi thì làm sao gặp được cơ duyên thế này chứ" hắn lại chỗ Huân Nhi xoa đầu nàng cười nói.Huân Nhi cũng không nhin được cảm xúc nữa mà khóc ra nói."Ta..thật sự xin lỗi ngươi"Hắn cười nhạt nói."Không sao đâu a, nếu ngươi cảm thấy thật sự có lỗi sau này gả cho ta là được coi như đền bù năm xưa ta cứu ngươi a"Nghe hắn nói Huân Nhi mặt đỏ chót lại im lặng.

Còn Linh Nhi thì nhìn hắn với ánh mắt như một tên chuyên dụ dỗ con nít vậy còn nói thầm 'Xú ca ca, biến thái ca ca, háo sắc ca ca'Hắn nghe thấy thì cũng chỉ biết lấy tay gãi gãi cằm lúc này thì cửa phòng chợt mở ra bước ra chính là Tiểu Y Tiên."Làm cái gì mà ồn ào thế hả thối sư ..." Tiểu Y Tiên nhìn hắn nói nhưng chợt cảm thấy ánh mắt hắn nhìn mình thì cũng kịp sửa lại."Làm cái gì mà ồn ào thế hả thối sư huynh, ta vừa mới ngủ được một lúc thôi mà"Hắn đen mặt lại rõ ràng là ngủ từ lúc phi hành được một đoạn đến bây giờ vẫn ngủ mà lại kêu ngủ được tí.


Hắn quay lại định đi về phía Tiểu Y Tiên cóc đầu thì chợt cảm thấy lạnh sống lưng."Ca ca à nữ nhân này rốt cuộc là ai đây" cả Huân Nhi và Linh Nhi đều "mỉm cười lương thiện" nhìn hắn nói."Ực.." tiểu muội muội và một cái Huân Nhi dễ thương lúc nãy đi đâu rồi a sao lại để lại hai cái sát nữ ở lại đây a.

Đúng là sóng gió phủ đời trai mà..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui