Xuyên Qua Tn80 Thiên Kim Giả Vừa Khai Cục Đã Bị Đại Lão Ăn Vạ


Lăng Dư Xu không mang theo những thứ này từ nhà họ Lăng, nên buổi trưa chỉ có thể ra ngoài ăn hoặc là ăn bánh bao trong lớp.


Cuối cùng cô quyết định vẫn là ra ngoài ăn, thiệt thòi ai chứ không thể thiệt thòi dạ dày của mình.


Mạc Lị không biết buổi sáng cô không đi hấp cơm, bình thường mọi người đều hấp cơm trước khi vào lớp.


“Tiểu Xu, sao cậu không đi ăn cơm?”

“Sáng nay tớ quên mang hộp cơm, hôm nay ra ngoài ăn, cậu có muốn đi ăn cùng không?”

Lăng Dư Xu cảm thấy mời bạn bè ăn cơm là chuyện rất bình thường, thế mà lại dọa Mạc Lị sợ.


“Tớ, tớ không đi đâu, cậu tự đi ăn đi.



Lúc này Lăng Dư Xu mới bừng tỉnh, ra ngoài ăn đối với học sinh mà nói là một chuyện rất xa xỉ.


“Vậy lát nữa tớ mua kem cho cậu nhé.



Cô vẫy tay rồi rời khỏi trường.


Bên ngoài trường có không ít quán ăn nhỏ, cũng có quán mì.



Lăng Dư Xu vào một quán, gọi một bát mì bò, giá một đồng, bát rất to, hương vị cũng ngon tuyệt.


Quán làm ăn rất phát đạt, khách đến ăn đa số là người trung niên, thỉnh thoảng cũng có vài người già.


Học sinh như Lăng Dư Xu thì cô chưa nhìn thấy.


Cô cũng biết, học sinh bây giờ, mỗi sáng có hai hào mua được cái bánh bao thịt là gia đình đã khá giả lắm rồi.


Lăng Dư Xu mua năm que kem về lớp.


Cô tự ăn một que, cho Mạc Lị một que, hai bạn nam ngồi bàn trước mỗi người một que, que cuối cùng đưa cho Ngô Tiểu Phương.


Ngô Tiểu Phương nhận lấy kem, bực bội nói: “Nhìn cậu vô tư vô lo thế kia, tớ thật sự sốt ruột thay cậu đấy.

Cậu có biết Lăng Tuyết Mai lớp bên cạnh nói cậu thế nào không?”

“Rửa tai lắng nghe.

” Lăng Dư Xu nháy mắt tinh nghịch với cô nàng.


Cô biết, chuyện của cô và Cố Chước Thần, Lăng Tuyết Mai không dám nói ra ngoài.


Nhà họ Lăng không dám đối đầu với nhà họ Cố.


Ngô Tiểu Phương nói: “Nó nói cậu chê bố mẹ quê nhà nghèo, không muốn về, là kẻ ái mộ hư vinh.



Nói xong, cô nàng nhìn Lăng Dư Xu.


Lăng Dư Xu không hề khó chịu: “Sắp thi đại học rồi, bây giờ tớ về thì còn học hành gì nữa? Về thì nhất định là phải về, tớ định thi xong sẽ về, mọi người nghĩ mà xem, thi từ dưới lên khó khăn biết nhường nào, ở đây chúng ta là thí sinh thi tại địa phương, điểm chuẩn thấp hơn điểm của thí sinh ở tỉnh khác, đã có lợi thế như vậy, mọi người muốn từ bỏ sao?”

Nghe cô nói vậy, mọi người đều gật đầu.


“Lăng Dư Xu, cậu suy nghĩ đúng đấy, cậu đâu phải không về, sớm về muộn về thì cũng là về.



“Chắc chắn là nó muốn chọc tức cậu, ảnh hưởng đến tâm trạng, phá hoại tiền đồ của cậu đấy.




“Thành tích của cậu bình thường, về quê càng không thi đậu đại học được đâu!”

“…”

Rõ ràng là đang bênh vực Lăng Dư Xu, nhưng nghe những lời này, Lăng Dư Xu lại thấy buồn cười.


Lớp 12/4 từ trước đến nay vẫn luôn rất đoàn kết, cô rất thích bầu không khí này.


“Việc chúng ta cần làm bây giờ là dồn hết sức cho kỳ thi đại học, miệng mọc trên người khác, nó muốn nói gì thì nói, có tâm tư đó không bằng dồn vào học tập.



Lăng Dư Xu tranh thủ truyền động lực cho đám nhóc này.


Nghĩ đến những phương pháp học tập ở đời sau, cô nói: “Mấy hôm tớ xin nghỉ, có người dạy tớ phương pháp học tập, thứ hai tớ sẽ tổng hợp lại cho mọi người, mọi người đừng có mà không tin, tớ đã được khai sáng, tiến bộ vượt bậc đấy.



Nghe cô nói khoa trương, mọi người không nhịn được bật cười.


“Vậy chúng tôi chờ xem.



Hiện tại chủ yếu là ôn tập, làm bài, bổ sung những chỗ thiếu sót, buổi chiều có một tiết làm bài, một tiết chữa bài.


Tan học chỉ có kéo dài giờ một chút, không có học buổi tối, bài tập được giao về nhà rất nhiều.


Lăng Dư Xu không vì cảm thấy mình đã biết hết mà không nghe giảng.


Cô nghe giảng rất chăm chú, cố gắng đi theo mạch suy nghĩ của giáo viên.



Lúc Lăng Dư Xu tan học đạp xe về, có mấy bạn cùng lớp đi cùng đường với cô, cô hòa vào nhóm bạn đó.


Biết cô ở gần đây, mấy người bạn còn rủ sáng mai đến gọi cô cùng đi học.


“Được đó, nhưng mọi người đừng đến sớm quá, tớ không dậy sớm được đâu.



Lăng Dư Xu là cô gái xinh đẹp nhất lớp, các bạn học không vì cô không phải con gái nhà họ Lăng mà xa lánh cô.


Ngược lại, không còn lớp vỏ bọc con gái nhà họ Lăng, cô không cần phải giống như nguyên chủ, giữ hình tượng ngoan hiền, có thể thoải mái chơi đùa với bạn bè.


Về nhà, Lăng Dư Xu lại ra ngoài một chuyến, mua hộp cơm, định sáng mai tự mang cơm đi hấp như mọi người.


Cô cũng mua một ít phiếu ăn, thỉnh thoảng ra ngoài ăn một bữa thì được, ngày nào cũng ra ngoài ăn thì trong mắt bạn bè, cô sẽ bị coi là kẻ hoang phí.


Còn ở nhà họ Lăng, Lăng Vĩnh Minh đang bị cả nhà chỉ trích.


Mẹ Lăng ném mấy tấm ảnh trước mặt anh.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận