Bố tôi nói những người phụ nữ cả ngày chỉ biết cắm đầu vào làm việc đều là đồ ngốc.
Từ xưa đến nay, bất kể là phương Đông hay phương Tây, đều là đàn ông chinh phục thế giới, phụ nữ chinh phục đàn ông! Sau này tôi muốn chinh phục người đàn ông mạnh mẽ nhất thế giới, dùng thiên hạ của anh ta, tạo dựng vương vị cho mình, chứ không phải làm bảo mẫu cho đàn ông.
"
Bản thân Sở Kim Hạ khi nói ra những lời này cũng muốn nôn, nhưng đám người xung quanh nghe xong đều hai mắt sáng rực.
Tư tưởng mới mẻ, câu từ thật là thâm thúy.
Tuy rằng Sở Kim Hạ chỉ đang viện cớ để không phải làm việc nhà cho nhà họ Sở, nhưng người nhà họ Sở có thể đồng ý là được.
Nhóm máu của Sở Kim Hạ hoàn toàn phù hợp, hơn nữa còn là người duy nhất phù hợp trong nhà họ Sở, việc cô là người nhà họ Sở đã là điều chắc chắn.
Nhưng trên thực tế, không phải như vậy.
Sở Kim Hạ và Sở lão gia cùng nhóm máu, nhưng không thể chứng minh hai người có quan hệ huyết thống.
Bọn họ chủ yếu vẫn dựa vào độ tương tự của Sở Kiều Kiều và Vương Tiểu Thảo để làm chứng minh phụ trợ.
Mắt thấy Sở Kim Hạ tính tình nóng nảy, không có phòng riêng liền ồn ào đòi đi, cả nhà thật sự là tê dại cả chân tay.
Mọi người nhìn nhau, xem ra không biến ra một căn phòng tử tế là không xong rồi.
Sở Kiều Kiều nước mắt lưng tròng: "Nếu chị thật sự muốn căn phòng này, vậy em nhường cho chị là được, em ở phòng kho cũng không phải là không thể.
"
Sở Bắc xông lên phía trước sủa loạn với cô: "Cô đắc ý cái gì, cô đừng tưởng rằng cô có thể vào cái nhà này, chúng ta sẽ nhận cô! Chị gái của tôi chỉ có một, cô ta chính là! "
Sở Kim Hạ không chịu được lời lẽ rác rưởi như vậy, lập tức cắt ngang: "Kẻ nói dối, cút đi, tôi mới không nhận cậu, khi nào chị gái cậu muốn xui xẻo tám đời, xin hãy nhớ mãi mãi phân rõ giới hạn với tôi, bằng không cậu sẽ biến thành rùa đen! Sau này, cậu chỉ cần gọi tôi một tiếng chị, cậu chính là kẻ nói dối, đồ rùa đen!"
"Cô! " Sở Bắc tức giận đến muốn khóc, thiếu niên mười lăm tuổi, tinh nghịch ngỗ ngược, cho tới bây giờ chưa từng chịu uất ức như vậy.
Cô dựa vào cái gì mà khinh thường cậu!
Không nhận cậu làm em trai!
Lý Hán kia tốt đẹp gì cho cam?
Bà nội Sở nói: "Kim Hạ, em con còn nhỏ, chưa phân biệt được người tốt người xấu.
"
"Nó không xứng làm em trai tôi, tôi có em trai, cậu ấy tên là Lý Hán, tuy rằng lớn lên rất giống tên nói dối kia, nhưng ưu tú hơn gấp nhiều lần.
Cậu nhóc ấy tính cách siêu đáng yêu siêu hiểu chuyện, lại học giỏi nghe lời tôi, em trai tôi yêu nhất chỉ có một, tôi không cần đứa nhóc đáng ghét nào khác đâu.
"
Sở Kim Hạ nghĩ rất rõ ràng, chẳng phải mọi người đem cô ra so sánh với cô con gái giả kia, hơn nữa còn so sánh với bùn đất sao?
Vậy thì cô cũng sẽ so sánh bọn họ với người nhà họ Lý, bọn họ cũng chẳng sánh bằng nhà người ta.
Mẹ mà cô thích nhất chính là Vương Tiểu Thảo, bất kể bà có phải là mẹ ruột hay không, chính là hơn Uông Minh Nguyệt, ít nhất người ta hiểu được cách bảo vệ con.
Bố cô thích nhất là Lý Tam Ngưu, em trai cô thích nhất là Lý Hán, dù sao cũng không phải là người nhà họ Sở.
Bà nội Sở đau đầu một trận.
Cô gái mười tám tuổi, đáng lẽ phải rất hiểu chuyện, lễ nhượng với em trai, giống như Sở Kiều Kiều vậy.
Đằng này lại như Sở Kim Hạ, đã là thiếu nữ mười tám tuổi rồi, còn giống hệt như một đứa trẻ, bất kể đối với ai, cũng không chịu nhường nhịn.
Đúng là đồ nhà quê, khó chiều mà.
Nhưng mà khó chiều cũng phải dỗ dành.
Ông cụ cần dòng máu trẻ trung tràn đầy sức sống trong người cô.
Sở Hướng Đông thấy cô em gái mới này không chịu nhường nhịn một câu nào, cũng đành chịu.
Dù sao cô cũng họ Sở, nếu như cô chịu nhường nhịn một chút, đó chính là điều tốt nhất, mọi người đều bớt lo.
Nhưng cô một mực không nhường, vậy thì người khác phải nhường, nếu không thì cuộc sống này chẳng thể nào mà yên ổn được.
Đây chính là quy tắc chung sống của một gia đình.
Các thành viên trong gia đình cãi nhau, cả nhà đều sẽ có xu hướng để "người sẵn sàng chịu thiệt thòi" chịu thiệt thòi! Nếu Sở Kim Hạ vì tình yêu thương hay vì mềm yếu mà nhường nhịn một lần, người nhà họ Sở sẽ tự động cho rằng cô có thể nhường nhịn lần thứ hai, sau đó là lần thứ ba, thứ tư, thứ năm!
Đứa trẻ thích ồn ào nhất trong nhà, danh tiếng không được tốt đẹp cho lắm, thường thường lại là đứa có thể chiếm được nhiều tài nguyên nhất trong nhà.
Nếu Sở Kim Hạ mềm yếu một chút, cục diện này sẽ không cứng rắn như bây giờ.
Sở Hướng Đông muốn Sở Kim Hạ nhường nhịn một chút, Sở Kim Hạ bày tỏ cô không thể nhường nhịn, lập tức muốn ra ngoài ở riêng, cô lại không muốn nhận người thân, cô còn muốn đi bán máu, bây giờ người muốn nhận cô ngược lại là người nhà họ Sở.
Bởi vì ngoài việc là túi máu di động, giá trị của Sở Kim Hạ cũng rất cao, có thể nói chuyện, có thể cãi vã, có thể mắng chửi người khác, sức chiến đấu rất mạnh, cho nên giá trị kết thông gia cũng rất cao.
Cái nhà này là của ông nội Sở, cho nên Bà nội Sở có quyền lên tiếng: "Kim Hạ mới chính là tiểu công chúa của nhà chúng ta, con bé muốn ở riêng một phòng là chuyện đương nhiên, có gì to tát đâu, mau đi dọn dẹp cho con bé đi.
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...